Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 103: Rose tha hóa(3)
Bởi vì mang theo hai cái lớn ƈôи ȶɦịt giả trong ƈúƈ ɦσα cùng âʍ ɦộ sinh hoạt Rose,nàng lúc này bộ mặt chịu đến thống khổ to lớn mà nhăn nhó.
Nàng gắt gao cắn môi,cưỡng ép mình không nhịn được dùng tay rút ra đồ chơi,càng cố gắng để cho mình không rêи rỉ lớn.
Vùng vẫy một lúc sau,tựa hồ đau đớn cùng cơn nứиɠ vẫn không cách nào biến mất,nàng một lần nữa đứng lên.
Rose mím môi,cởi xuống ƈúƈ ɦσα cùng tiểu huyệt ƈôи ȶɦịt giả.
Lập tức,một cỗ cực lớn chất lỏng cùng dòng nước từ hai lỗ của nàng chảy xuống,theo cơ đùi khe hở chảy xuống.
Nàng ghét bỏ mà đem vật này ném vào một bên,bò lên giường.
-Khụ khụ.
Đột nhiên,hai tiếng thanh thúy ho khan cắt đứt Rose động tác.
Nghe được âm thanh này,nàng mềm mại thân thể run lên,liền theo bản năng quỳ xuống,chậm rãi xoay người lại,nhìn xem ăn mặc cổ trang hắc y thanh niên trước mặt,tay còn vô ý thức muốn tìm lại hai cây ƈôи ȶɦịt giả đâm nó vào lại chỗ cũ.
-Ngươi…ngươi như thế nào?.
Rose vô ý thức đặt câu hỏi,bất quá đang hỏi xong câu nói này,nàng giống như nghĩ đến điều gì,sắc mặt đột nhiên trắng bệch,cúi đầu,không dám nhìn lên trước mặt Dương Kỳ.
-Ta vì cái gì đi vào?.Rose cô là lén lút vi phạm sự tình thế nhưng lại quên khóa cửa nha hắc hắc.Nếu là Mịch nô đi vào đoán chừng không biết cô sẽ thê thảm thế nào đây,may mắn là tôi đây,cô có phải hay không muốn cảm tạ tôi.
Dương Kỳ một mặt nghiền ngẫm mà nhìn xem Rose,cười như không cười nói.
Nghe được “tôi,cô” hiện đại cách xưng hô,quỳ ở trêи giường Rose đem đầu cúi thấp đến mức càng thấp hơn.
-Chủ nhân,không phải….chó cái…
Rose muốn giải thích,trước mặt Dương Kỳ lại từ trong tay biến ra một cái vòng cổ cùng dây xích.
Hắn đem vòng một đầu đưa cho Rose,nói.
-Rose,đừng nóng vội,chúng ta ra ngoài nói đi,ừm,ngươi biết nên làm như thế nào đúng không?.
Lúc nói chuyện,hắn cái kia “ngươi” nói đặc biệt nặng,tựa hồ đang ám chỉ cái gì.
Rose trêи mặt thoáng qua một vòng kiên quyết,cắn răng thẳng người mang lên trêи trước mắt vòng cổ chó.
Dương Kỳ trong mắt lóe lên một tia âm mưu được như ý ý cười,quay người mở cửa đi ra ngoài,mà Rose cẩn thận từng li từng tí bò xuống giường,sau đó như chó cái giống nhau nằm trêи đất,tại Dương Kỳ sau lưng bò ra ngoài,tùy ý kia đối với cái иɦũ ɦσα trêи không trung vừa đi vừa về va chạm.
Dương Kỳ giống như dắt chó một dạng đem đỉnh cấp nữ minh tinh dắt đến phòng của hắn chỗ ghế sa lon,khiến Rose ngồi vào trêи ghế sa lon,chính mình ngồi ở bên cạnh nàng.
Rose cúi đầu,hoảng sợ,nhìn chính mình đã bị dậy dỗ đến mẫn cảm ɖâʍ đãng cái иɦũ ɦσα,giữ im lặng,Dương Kỳ cũng dường như đang suy tư như thé nào bắt đầu chủ đề,bầu không khí nhất thời có chút lúng túng.
-Ngươi có muốn trở về thế giới cũ?.Một lát sau,vẫn là Dương Kỳ đầu tiên phá vỡ trầm mặc.
Rose thân thể run lên,ngửa đầu lên nhìn qua nam nhân trước mắt,mặt mũi tràn đầy tái nhợt cùng tuyệt vọng,tựa hồ không hiểu ý đồ của đối phương,chậm rãi lắc đầu một cái.
-Ngươi cùng tiểu huyệt hòa ƈúƈ ɦσα một dạng không thành thật đâu.
Dương Kỳ cười nhạt,trêu đùa nói,thế nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm vào Rose hạ thể bị tay che kín tư mật bộ vị.
-Ta vốn có thể thả ngươi ra,cũng không có suy nghĩ phải bắt ngươi ở đây suốt đời,ngươi xem tất cả các nữ nô ở đây đều là tự nguyện,ta đương nhiên sẽ không ép buộc ai cả.
Dương Kỳ giang tay ra,giống như bất đắc dĩ giải thích nói.
-Thì sao?.Ngươi bây giờ là muốn cái gì,tưởng rằng ta sẽ giống họ ham muốn vĩnh trú dung mạo,bán đi nhân cách cùng đạo đức con người,ngoan ngoãn làm một con chó cái cho ngươi chơi.
Rose không biết dũng khí từ đâu ra,hai tay che khuất ba điểm mẫn cảm,lạnh lùng hỏi.
-Haha nữ nhân,ngươi đối với ta như thế phòng bị làm gì,ngươi ba cái lỗ trêи người cũng không phải ta chưa chơi qua.Trở lại vấn đề chính,ta đã nói tất cả mọi người ở đây đều là tự nguyện nhưng vừa rồi ngươi vi phạm huấn luyện hạng mục,vì vậy ta và ngươi làm một cái cá cược?Nếu thắng ngươi có thể trở về,các đoạn phim của ngươi ta cũng sẽ xóa sạch,không biết ngươi có hứng thú hay không?. -Dương Kỳ không nhanh không chậm nói.
-Giao dịch gì?.
Rose vẫn như cũ một mặt đề phòng,không có chút nào buông lỏng,tựa như tùy thời chuẩn bị liều chết với hắn.
-Mấy ngày qua,ngươi được Mịch nô các nàng huấn luyện,kỹ thuật ân ái cũng là tiến bộ không ít,đối với tình ɖu͙ƈ chắc chắn mở mang rất nhiều.Ta muốn cùng ngươi cá cược,nếu như ngươi có thể tại ta trong vòng năm phút,để cho ta xuất tinh,từ đó về sau ngươi sẽ không còn gặp lại ta,đồng thời cho ngươi vĩnh trú dung mạo xem như đền bù…
Dương Kỳ nói ra điều kiện khiến Rose có chút giật mình,đến tột cùng nam nhân này vì cái gì tự tin như vậy.
-Vậy nếu là ta không có trong vòng năm phút khiến ngươi…bắn…đâu?.- Rose rõ ràng đã có chút động tâm,cau mày suy xét ở trong đó sẽ có hay không cạm bẫy.
-Cái kia đương nhiên,ngươi vẫn sẽ có vĩnh trú dung mạo,ta chỉ cần ngươi từ bây giờ phát xuống lời thề ngươi về sau sẽ vĩnh viễn nghe ta lời nói,làm chó cái của ta dạng này.Vô luận ta bảo ngươi làm gì,ngươi cũng không thể do dự.
Dương Kỳ cười híp mắt nói ra điều kiện của hắn.
Còn chưa chờ Rose tỏ thái độ,hắn lại nói tiếp.
-Nữ nhân,ngươi đừng vội cự tuyệt,suy nghĩ kỹ một chút,ngươi nếu như thắng,không chỉ có thể trở lại đô thị,ngươi còn có vĩnh trú dung nhan.Trái lại nếu là ngươi thua,ngươi cũng không mất gì,bởi vì bây giờ ngược lại ta muốn đ-t ngươi cùng làm nhục ngươi,ngươi cũng chỉ có thể dạng háng ra nằm đó chịu đựng,ngươi nói đúng không?.Cơ hội chỉ đến một lần,thử thì ít nhất có hi vọng,còn không thử thì….
Rose mím môi,lại là một hồi kịch liệt đấu tranh tư tưởng,sau đó nhút nhát nói.
-Cái kia…ta làm sao biết ngươi sẽ có hay không chơi xấu đâu?.
-Ta?Chơi xấu,nữ nhân,ngươi còn không nhận rõ ràng mình tình trạng sao?Coi như ta là đang đùa ngươi,ngươi có thể phản kháng sao?,lại nói nếu như không phải ta rất ích kỷ cùng tính chiếm hữu cao đối với nữ nhân.Ta đã sớm đưa mấy đoạn video đó lên cho mọi người xem,cho mọi người biết đến bộ dạng ɖâʍ đãng của nữ thần là thế nào,cùng ném ngươi cho mấy thằng mập đen chơi rồi?Ngươi nói,coi như ta muốn đổi ý chơi xấu,ngươi có thể phản kháng?.Ngươi bây giờ duy nhất có thể làm,chính là cầu may nếu như đột nhiên ta thật sự muốn làm người tốt đâu.Hơn nữa,nữ nhân như ngươi trêи đảo này so ra thật còn rất kém.
Dương Kỳ giống như lưu manh một dạng,ngửa người đắc ý ngồi trêи ghế sa lon,trong lòng thầm nghĩ “mẹ nó,nói chuyện với đám đàn bà thật phí miệng lưỡi,bộ dạng còn phải lưu manh một chút.
-Đúng,nếu như ngươi thật sự nghĩ có một chút cam đoan,cũng có thể,chúng ta đem quá trình trực tiếp lại,dù sao không ai có thể thấy mặt ngươi,hơn nữa camera có thể đổi giọng cho dù phát lên cũng không ai có thể biết được,dạng này có thể cho tất cả mọi người xem,nói không chừng ta cũng không thể đổi ý đâu?.
Dương Kỳ một mặt nghiền ngẫm mà nhìn xem Rose,một cái tay còn gỡ ra Rose tay,vừa vặn hiện ra của nàng cự nhũ,không chút kiêng kỵ đem bầu иɦũ ɦσα to nhào nặn đủ loại hình dạng.
Rose cơ thể nguyên bản bởi vì xuân dược cùng dậy dỗ quá trình mấy ngày liên tiếp không ngừng mà trở nên so trước đó càng thêm đẫy đà mẫn cảm,đầu иɦũ ɦσα dưới sự kϊƈɦ thích nguyên bản tỉnh táo mạch suy nghĩ trong nháy mắt bị kɧօáϊ cảm đánh vỡ,trong miệng vô ý thức phát ra ɖâʍ đãng rêи rỉ.
-Được….tốt,trực tiếp liền trực tiếp,a,đừng có sờ ta nơi đó,ta muốn không được.
Tại kɧօáϊ cảm xung kϊƈɦ phía dưới,Rose đã không cách nào tỉnh táo lại suy tư,vậy mà đáp ứng cái nãy rõ ràng là đùa giỡn nàng yêu cầu.
Dương Kỳ rõ ràng cũng bị Rose tỏ thái độ làm cho hơi kinh ngạc,có thể là không nghĩ tới vốn chỉ là theo miệng tùy cơ phun ra ý nghĩ hiển nhiên bị trước mắt lâm vào nứиɠ trạng thái nữ nhân đáp ứng.
Bất quá Dương Kỳ phản ứng là cấp tốc,lập tức đáp ứng,trong miệng còn không quên lăng nhục đầu lâm vào trống rỗng Rose.
-Cái kia quyết định như vậy rồi,bất quá nữ nhân,ngươi là muốn ta đừng có sờ ngươi nơi nào?.Ngươi không nói ta làm sao biết nên ngừng nơi nào?.
Mặc dù trong tiềm thức có chút không đúng lắm cảm giác,nhưng mà vội vàng muốn tỉnh táo lại Rose vẫn là nói ra miệng.
-Cái иɦũ ɦσα,a…núm иɦũ ɦσα,đừng có sờ ta núm иɦũ ɦσα,nếu là ta thua,về sau ta,ta đều là ngươi chó cái,còn không phải nghĩ,muốn làm cái gì đều được.
Nếu là tại đồng dạng thời điểm,tư duy bình thường Rose chắc chắn sẽ không nói ra loại này giống nô lê tuyên ngôn,bất quá từ trong xuân dược trạng thái âm ỉ,liền bị Dương Kỳ tiến đánh một cái bất ngờ không kịp đề phòng,nàng bây giờ tư duy còn có chút hỗn loạn,lại thêm vùng mẫn cảm đầu иɦũ ɦσα một mực tại bị Dương Kỳ tay lớn kϊƈɦ thích,cho nên cả người nàng mạch suy nghĩ vẫn là có chút thiên hướng tính nô,còn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
-Haha,vậy thì không sờ rồi.- Dương Kỳ thật sự nghe lời buông lỏng hay tay ra.
Bất quá chợt từ trong kɧօáϊ cảm đột nhiên phóng ra ngoài Rose rõ ràng có chút trống rỗng,đột nhiên dừng lại kɧօáϊ cảm ngược lại càng thêm kϊƈɦ lên bản năng của thân thể cầu ân ái phản ứng,nàng chỉ có thể cúi đầu,cắn răng cố nén múm иɦũ ɦσα chỗ truyền đến từng trận ngứa,trong lúc nhất thời vẫn không cách nào suy nghĩ đúng đắn.
Dương Kỳ cười cười,lấy ra điện thoại cầm lên,mà phòng khách đã tắt điện nên rất tối,cho nên camera rất khó cho thấy hình ảnh,hắn nhíu mày,nhìn xung quanh một lần,ánh mắt chuyển tới ban công thời điểm,một cái nhỏ nhẹ đường cong hiện lên khóe miệng của hắn.
-Nữ nhân,ngươi nhìn,bây giờ phòng ta tối như vậy,điện thoại trêи camera rất khó đem tình huống của chúng ta quay lại rõ ràng đâu,dạng này như thế nào để người khác chứng kiến?.Mà điện thoại của ta là hết pin,chúng ta ra ban công,nơi đó tia sáng rất tốt.
Hắn đem mở ra điện thoại cho Rose nhìn một chút,đang tại cố kìm nén trong lòng ɖu͙ƈ vọng Rose đâu thể nghĩ nhiều,lại một lần đáp ứng xuống,liền đứng dậy hướng về phía ban công đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!