Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 113: Ảnh Bảo ngươi cũng bị bắt?(1)
Sáng ngày tiếp theo,Dương Kỳ thần thanh khí sảng,thoải mái mà tỉnh dậy.
Theo phản ứng, Dương Kỳ đưa tay bắt loạn sang một bên cùng đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng.Vốn nghĩ rằng cảnh tượng trước mắt hắn lúc này sẽ là một đám nữ nhân xinh đẹp lõa thể đang nằm ngang dọc trêи giường cùng một tiếng rêи trầm thấp của ai đó khi bị tay hắn chộp lấy,nhưng tiếng ồn ào bên ngoài của đám nữ nô đã nhanh chóng kéo hắn về hiện thực.
Dương Kỳ buồn cười,lại quay sang nhìn đến đồng hồ đã điểm 11h,hắn chép miệng lẩm bẩm.
-Đã đến trưa rồi sao?.Chẳng lẽ là đêm qua linh khí trong pháp bảo tự động chữa lành cho đám nữ nô.
Phải biết rằng Dương Kỳ tối qua phải một thân một mình đối kháng với gần mười nữ yêu tinh,cho dù thận hắn có là sắt là thép đi nữa thì cũng phải vỡ nát,nếu như không phải liên tục linh khí cùng ma khí duy trì bổ sung cho hắn,sợ rằng sáng nay hắn đã ngồi uống trà cùng tổ tiên bên kia cực lạc thế giới.Mà đám nữ nô của Dương Kỳ thì cũng không khá hơn hắn là bao,từng người đều là bị hắn “đánh” đến cầu xin tha một dạng,mắt trắng rã nằm yên tại một chỗ.
Vậy mà sáng nay đám nữ nô của hắn đã có thể bình thường trở lại,không những thế còn có thể tỉnh dậy trước cả hắn.Quả thật đối với một tu sĩ Trúc Cơ mà nói,loại sự tình này thật đúng là rất mất mặt.
Qua một vài phút,Dương Kỳ vừa mặc xong quần áo,đang có ý định ra ngoài thì Dương Mịch đám nữ nô đã đẩy ra cửa phòng,nhanh chóng tiến đến phục thị hắn.
Dương Mịch cùng Kim Thần trêи tay mỗi người đều bưng lấy một chậu nước cùng một cái khăn nhanh chóng đi tới trước mặt của Dương Kỳ.
Dương Kỳ nhìn thấy vậy cũng đã đoán ra một hai,hắn không nói gì,yên lặng hưởng thụ.
Dương Mịch đặt chậu nước xuống bên cạnh người hắn,lấy ra khăn tay cười nhẹ nhàng nói.
-Lão công,để Mịch nô hầu hạ người.
Tương tự Kim Thần cũng là như vậy,chỉ khác là đặt chậu nước xuống dưới chân hắn,cẩn thận bắt đầu phục thị.
Mặc dù Dương Kỳ là người tu tiên,cơ thể hắn luôn luôn được linh khí bảo vệ cùng làm sạch,nhưng đãi ngộ như này đương nhiên là hắn không từ chối,huống hồ cảm giác được đại minh tinh phục vụ theo cổ đại phong cách quả thật cũng rất mới mẻ cùng gây nên hứng thú với hắn.
Dương Kỳ thở ra,một mặt thoải mái hưởng thụ đãi ngộ của hai nữ nô,hài lòng nói.
-Thế nào,là muốn cái gì sao?.Trực tiếp nói đi.
Nghe đến lời Dương Kỳ nói,Dương Mịch quả nhiên mắt sáng lên,dán sát vào người hắn õng ẹo nói.
-Lão công,Mịch nô nào dám muốn cái gì,chỉ là đột nhiên nhớ ra ta còn có một vị tỷ muội rất thân thiết đang lưu lạc tại đô thị bên kia…
Dương Kỳ trong lòng buồn cười,thật không hiểu nổi đám nữ nhân,rõ ràng là ghét một người,chính là không vừa mắt liền muốn hại người,vậy mà còn phải vẽ vời nhiều chuyện như vậy.
-Ha,là vậy sao,ngươi thật có tỷ muội còn thất lạc sao?.
Dương Kỳ dùng giọng điệu cợt nhả trêu đùa Dương Mịch.
-Thật mà,chủ nhân muốn thế nào mới tin Mịch nô…
Nói xong,Dương Mịch còn nháy mắt,bắt đầu làm đến cởi quần áo động tác.
Thật không biết xấu hổ,kỹ nữ.-Kim Thần trong lòng mắng Dương Mịch một câu
Dương Kỳ giống như là ăn no không cần sữa một dạng,dùng tay cách không dừng lại động tác của Dương Mịch,nói.
-Được rồi,trực tiếp một điểm,là ai?.
Dương Mịch thấy thái độ của hắn,vẻ mặt không muốn mặc lại quần áo,nói.
-Hì hì lão công,người mau mau mang Ảnh Bảo đến đây.
Ách,là họa vô đơn chí,thật là họa vô đơn chí mà.
……
Đến tối,Băng Băng,Dương Mịch cùng chúng nữ đám người đều ngồi quây tròn lại một chỗ nói chuyện,giống như là đang thương thảo chuyện gì đó.
Dương Mịch đột nhiên cắt ngang chúng nữ,đập bàn một cái nói.
-Không được,nhất định phải chơi chết kỹ nữ đó,cái gì mà thuần khiết?rồi còn khả ái?.Ta sớm đã khó chịu.
Nhiệt Ba thấy phản ứng của Dương Mịch tức giận đến như vậy,nhanh chóng hòa giải nói.
-Mịch tỷ,hay là tất cả chúng ta hợp lại lừa Dĩnh Bảo một lần.
-Lừa thế nào?.Ngươi nói đi.
Nhiệt Ba như nghĩ đến cái gì đó ấp úng nói.
-Mịch tỷ,Băng tỷ,cái này chỉ là ta suy nghĩ thôi,còn có làm được hay không phụ thuộc rất nhiều vào lão công.
……
Ảnh Bảo tại đô thị bên này còn không biết mình sắp phải trải qua địa ngục kiếp sống.Nếu như giờ để cho nàng biết được chính mình bị Dương Mịch hãm hãi nàng cũng sẽ không thể ngờ đến,bởi vì tại trong giới giải trí,Ảnh Bảo nàng quan hệ tốt nhất,nàng cùng tất cả nữ minh tinh đều quan hệ phi thường tốt bởi vì nàng thích cười,nàng không có tâm cơ,tất cả các nữ minh tinh đều biết.
Nàng hồn nhiên ngây thơ,hoạt bát đáng yêu.
Nàng dựa vào khuôn mặt tươi cười của mình cùng diễn kỹ ngồi trêи tỉ lệ người xem nữ vương ghế,trở thành trong giới giải trí giá trị cao nhất thiên hậu.Nữ nhân như vậy,lại không ngờ là mục tiêu bị nhắm đến của Dương Mịch nhóm nữ nô.
Thật chẳng lẽ nữ nô của Dương Kỳ hắn đã hỏng đến mức độ này.
Đang ngồi luyện công Dương Kỳ đột nhiên dừng lại,cười như không cười nhìn về phía tấm hình Ảnh Bảo,hắn ý niệm động một cái,một nữ nhân vô thanh vô tức xuất hiện tại trêи đảo hoang.Nói thật Dương Kỳ cũng không hứng thú lắm với loại nữ nhân thuần khiết cùng không có đường cong như Ảnh Bảo,vậy nên hắn mới để Dương Mịch cùng Nhiệt Ba các nàng tùy ý làm loạn,nếu không luôn luôn là hắn sẽ phải hưởng dụng nữ nô đó trước,rồi mới để đám nữ nô dậy dỗ cùng chơi đùa.Bởi vì hắn bẩm sinh là một chiến binh,kiếm của hắn nhất định phải nhuộm “máu” của nữ nhân.
……..
Chưa thể comeback
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!