Hoang Đảo Chúa Tể - Chương 19: Vô đề
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
818


Hoang Đảo Chúa Tể


Chương 19: Vô đề


Băng Băng mỹ mâu mạnh mẽ mở ra,dùng xấu hổ giận giữ oán hận ánh mắt nhìn gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân lăng nhục mình,giẫm lên chính mình tôn nghiêm,một chút cũng không có khuất phục ý tứ.

Hải Hoàng đem trong miệng nàng mảnh vải lấy ra,nàng ho khan vài tiếng,oán độc nói với hắn.

“Ngươi như thế nhục ta,đời này kiếp này ta cho dù có hóa thành lệ quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi”.

Hải Hoàng vẫn nghĩ rằng mình mới là người đúng,cười ɖâʍ đãng nói.

“Tốt lắm,tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô,làm cho tôi tiếp tục hưởng thụ thân thể của cô a”.

Dứt lời hắn lại tiếp tục mà đút vào,bàn tay tiếp tục xoa nắn иɦũ ɦσα nàng,khen. “Hiện tại đã tràn ra một bàn tay,lại để cho tôi đùa giỡn một thời gian không biết còn phát trướng đến mức nào haha”.

Băng Băng trợn mắt không muốn đáp lại lời lẽ thô tục của hắn.Đút vào một trận,ánh mắt của nàng lại mê ly lên,nàng cũng không giám tự sát,đã bị nam nhân này nhìn chằm chằm điều đó là không có khả năng,lại còn bị hắn đe dọa như vậy làm sao còn có thể giám.Dần dần cảm giác kɧօáϊ cảm lại không ngừng tăng lên,tiêu hồn thực cốt kia cảm giác không ngừng truyền đến,như là đánh tại trêи linh hồn của nàng vậy.

Nàng gắt gao cắn răng.

“Aaa…ân..a..hỗn đản…aaa…ngươi chết không…yên lành…aaa”.

Hải Hoàng càng làm càng nhanh,cả người ép trêи thân thể tràn ngập lực lượng đàn hồi của Băng Băng.Hai tay ôm chặt eo nhỏ của nàng,phần hông đưa đẩy không ngừng,như mưa rền gió giữ liên tục.

Qua một thời gian,Băng Băng lại cả người chấn động,ɖâʍ đãng rêи rỉ tiếng kêu không ngừng,lại lần nữa bị đưa lên cao trào.Lúc này đã qua nửa giờ đồng hồ,Hải Hoàng cũng là thể chất hơn người,còn Băng Băng nàng cũng là như vậy,đã cao trào đến ba bốn lần,tuy rằng lúc này lỗ l-n đại lượng thủy mật giảm bớt,nhưng vẫn như cũ có thể từ giữa hai phiến âm thần sưng đỏ mà chảy ra tia nước.

Băng Băng lúc này đã sảng đến lỗ l-n tê dại,cái gì cũng không tưởng,nhất là không muốn nhúc nhích.Tại nàng thời điểm lần thứ năm cao triều,Hải Hoàn rốt cuộc mới buông tha cho nàng,đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn thẳng vào bên trong khe huyệt nàng.

Sau khi bắn xong,nhìn nàng cả người đến ngón tay cũng không nhúc nhích được,cơ thể run lên một cái,mệt tê loạn ý Băng Băng.Hải Hoàng trong lòng cực kì thỏa mãn.Quay người nhìn Siyoung,bắt buộc nàng dùng miệng ngậm vào ƈôи ȶɦịt,dùng đầu lưỡi một phen rửa sạch uế vật.

Sau đó hắn mặc lại trang phục đi ra ngoài hóng gió thả lỏng một chút,tiện thể kiểm tra tên mập đã giải quyết cái xác chưa,để cho Siyoung hai nàng tự giải quyết với nhau.

Siyoung thấy hắn đi ra ngoài mới tiến đến,tát nàng một cái.

“Cô còn cho mình là thanh cao sao?Vừa rồi bị chồng tôi làm cho cô cao trào tiết thân,hoàn toàn thư sướиɠ đến mấy lần,cái gì ɖâʍ đãng từ ngữ hô lên,so ɖâʍ tiện kỹ nữ còn không biết xấu hổ!Mắng tôi?Hiện tại đã thấy rõ rồi chứ,chỉ sợ là cô cố ý như vậy tiện nhân?”.

“Phi,tiện nhân tôi chính là mắng cô đấy,tôi cho dù có ɖâʍ ô đến mức nào ,cũng không đến mức bị hắn làm cho tè đến ra”.

Siyoung nghe xong lời này của nàng cũng rất xấu hổ,sau đó là tức giận không cần nhìn cũng biết vẻ mặt Băng Băng lúc này đắc ý đến thế nào.Siyoung suýt nữa không nhìn được mà tát nàng thêm một cái.Nhưng rồi lại bình tĩnh lại,cảm thấy nàng mới là người đáng thương,mình nếu như không nghe lời có lẽ cũng sẽ bị Hải Hoàng làm đến như vậy.

“Quả thật sao cô phải cứng đầu như thế,trêи đảo này “hắn”chính là quy tắc,cô đừng tự làm khổ bản thân mình nữa,tôi cũng là bị hắn ép buộc như cô,nhưng chẳng phải bây giờ đều tốt đẹp sao”.

Băng Băng thấy nàng nói như thế thái độ cũng hòa hoãn đi một chút.

“Cô đi đi,ra ngoài cho tôi yên lặng một chút,tôi nói không khuất phục hắn thì sẽ không”.

Ngày hôm sau buổi tối,Hải Hoàng lại đúng giờ bắt đầu nhục nhã Băng Băng.Thần sắc nàng lúc này vẫn quật cường,bị Hải Hoàng mạnh mẽ thao,vẫn đủ sức chửi ầm lên,cái gì ngoan độc lời nói đều phun ra.Nàng mấy ngày này đều lấy tuyệt thực ra dọa hắn,đáng tiếc Hải Hoàng là người thế nào chứ,thừa sức đối phó với trò trẻ con đó của nàng,hắn cầm dao đưa lên mặt của nàng,dọa sẽ rạch mấy đường trêи mặt của nàng nếu nàng không nghe lời.Tất nhiên đối với loại phụ nữ như nàng mà nói,nhan sắc còn quan trọng hơn cả tính mạng,không thể làm gì hơn là ngoan ngoãn nghe lời.Đã đến ngày thứ ba hắn vẫn mặc kệ đám người bên ngoài,tùy chúng tự sinh tự diệt,còn đám người đó thì cũng rất thức thời chả kẻ nào giám đến gần nơi nhà gỗ của hắn cả.Mặc dù quấn thân vào sắc ɖu͙ƈ,hắn vẫn không quên điều khiển đám dã thú nhìn chằm chằm vào khu vực xung quanh nhà gỗ của hắn,nếu tên nào có ý định lén lút làm gì đó thì lập tức xé xác,ăn thịt luôn.Còn về phần Băng Băng,nàng cũng không còn mắng chửi hắn như trước,bị hắn thao đều im lặng,miệng chỉ còn phát ra âm thanh rêи rỉ của dư vị sung sướиɠ.Băng Băng ánh mắt đều có điểm tan rã rồi,thần trí rối loạn,vô cùng thống khổ nhưng cũng vô cùng sung sướиɠ.Hải Hoàng trong mấy ngày này còn phát hiện thêm một dị năng mới của hắn.

Trong đầu hắn hiện lên một danh sách đồ vật giống như là cửa hàng,chỉ cần hắn đủ điểm là có thể đổi lấy,mà điểm ở đây quy đổi bằng số thời gian hắn ở trêи đảo.

Hải Hoàng vì có được dị năng mới mà cũng nghĩ ra đến ý nghĩ tàn ác hơn với Băng Băng.

Hải Hoàng cười với nàng nói.

“Băng Băng không bằng chúng ta đánh cược”.

Băng Băng cắn răng nói.

“Ác tặc,ngươi còn muốn chơi hoa chiêu dạng gì”.

Hải Hoàng thản nhiên nói.

“Tôi trước hết thả cô ra,cho cô cầm lấy khẩu súng này chỉ cần cô đoán đúng được bên trong có bao nhiêu viên đạn tôi liền cho cô tùy ý chém giết”.

Băng Băng nhất thời tâm động,nhìn Hải Hoàng quát.

“Ngươi rốt cuộc có mục đích như nào”

Hải Hoàng cũng không vội từ từ giải thích với nàng,cười nhẹ nói.

“Nếu là cô thua ngoan ngoãn bên ngoài làm một nữ nhân đoan trang,hiền thục cho tôi,còn trêи giường thì làm một tiểu mẫu cẩu lẳng lơ ɖâʍ tiện,còn khi không có tôi thì làm bộ dạng một nữ nhân cao lạnh,xinh đẹp không thể chạm tới,còn nếu tôi thua tùy cô muốn thể nào,chém giết cũng có thể”.

Băng Băng lúc này đã sớm đến giới hạn,nghĩ rằng mình tuyệt đối không thể chịu qua được ngày thứ tư,chính thân thể này của mình đã bị ác tặc này gian ɖâʍ đến tột cùng,cũng không còn gì để mất,nếu như thua cùng như hiện tại cũng chả khác nhau nhiều,còn nếu như thắng lại có thể đem ác tặc này chém giết,báo thù rửa hận.

Điều kiện như vậy nàng sao có thể không đáp ứng,nghĩ đến đây nàng liền cắn răng gật đầu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN