Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 32: Tiếp cận (2)
Hai người này thân phận cũng thật không đơn giản,đều là những sát thủ đứng đầu của Trung Hoa, bọn họ đều là trẻ mồ côi được một tổ chức sát thủ nhận nuôi từ nhỏ sau đó dậy dỗ.Trong một lần làm nhiệm vụ thất bại đang đào tẩu trở về thì bị đưa đến hòn đảo này.Nam nhân cùng nữ nhân đều không có tên vì trong tổ chức của họ đều dùng mật danh để xưng hô với nhau, “Thiên lang” là mật danh của nam nhân,còn “Yêu Cơ” là mật danh của nữ nhân.
Tuy rằng trêи nơi hoang đảo khô cằn,nhưng nói về tình trạng của hai người này hiện tại thì lại khá bất ngờ,họ thần sắc ổn định,ánh mắt có thần hiển nhiên là trải qua không tệ.Yêu Cơ cùng Thiên Lang hai người này nếu nói là đại sư ở lĩnh vực sinh tồn thì không đúng,nhưng họ lại rất biết tận dụng những gì mình có.
Nước ngọt khan hiếm không đủ thì uống chính nước tiểu của mình mà duy trì,thực phẩm mặc dù thiếu thốn nhưng vẫn có thể tìm ra mà cầm cự,thậm chí hai người còn có thể lần theo phân và nước tiểu của dã thú mà tìm ra tung tích của nó,sau đó chính là mỹ vị thịt thú một màn.
Buổi chiều tại bờ biển gần nhà gỗ của Hải Hoàng,một nữ nhân đang loay hoay khó khăn mà đi dọc bờ biển tìm kiếm thức ăn.Nữ nhân này vóc người bạo liệt,cái kia chủng lồi lõm đường cong,hoàn toàn không thể dùng bất cứ từ ngữ gì để hình dung được.Tràn ngập tuyệt đối mỹ cảm,cảm giác mạnh mẽ.Nàng không phải là cái kia loại bắp thịt nữ nhân mà là tràn ngập thon dài lưu loát mỹ cảm.Một trương vũ mị mặt đào hoa,ngực căng phồng,eo nhỏ,ʍôиɠ vểnh thật cao,đùi to chân dài.Dạng này nữ nhân,tồn tại duy nhất ở trêи đời giá trị cũng là dùng làm đồ vật phát tiết trêи giường cho nam nhân.Nữ nhân này chính là Yêu Cơ
Nữ nhân như vậy,lại mang trong mình cao thâm khả năng chiến đấu,ám sát cùng dòng máu lạnh không cảm xúc.Quả thật là quá trái ngược nhau,khiến cho không ai có thể mà liên tưởng đến nhau được.
Yêu Cơ miệng khóe miệng hơi nhếch trực tiếp đi đến nhà gỗ của Hải Hoàng sau khi đập vào cửa một cái liền lăn ra ngã xuống.
Lúc này Hải Hoàng không có ở đây,hắn vào khung giờ này hàng ngày chính là di chuyển khắp hoang đảo giết bớt số người được hồi sinh,tránh cho mọi thứ quá mất cân bằng.
Băng Băng và Siyoung thấy có tiếng đập cửa liền cẩn thận lấy súng ra từ từ mà nhìn ra cửa sổ xem xét tình hình.Người này chắc chắn không phải Hải Hoàng,nếu đã là Hải Hoàng hắn đã trực tiếp đẩy cửa đi vào,lúc nào mà lại lịch sự đến vậy.
Băng Băng nhìn qua cửa sổ thấy một nữ nhân ăn mặc rách nát,bẩn thỉu đang nằm ngất ở trước cửa.Tuy vậy cũng không đủ che đi thân hình gợi cảm bạo liệt của nàng.Nàng nhìn cô gái này quay sang hỏi Siyoung.
“Này,cô ra mở cửa thử xem,có gì tôi đứng sau yểm trợ”.
Siyoung suy nghĩ gì đó đùa nghịch trả lời lại.
“Sao không phải là tôi yểm trợ cô đi ra mở cửa,nếu không ai giám thì cùng lắm là đợi hắn về,giờ này lão công chắc cũng xong rồi”.
Băng Băng vẫn còn tò mò lại đặt câu hỏi với Siyoung.
“Cô gái ngoài kia không biết là bị đưa đến hòn đảo này bao lâu rồi,nhìn bộ dạng của cô ta thật đáng thương hại,tôi mà rơi vào hoàn cảnh khiến mình xấu xí như vậy thà rằng chết đi cho rồi”.
Siyoung: “Tôi cũng vậy mặc dù rất muốn giúp cô ta nhưng mà chúng ta nên cẩn thận thì vẫn hơn”.
“Mà chẳng phải cô ngày đó là cố sống cố chết chống lại lão công sao,đến giờ mới nhận ra hả,cô mà không gặp được lão công sớm chắc cũng có cái bộ dạng như cô gái đó thôi”
Băng Băng thấy Siyoung nói vậy gương mặt cũng đỏ một mảnh,rất nhanh sau đó bình thường trở lại phản bác một câu
“Không phải là tại hắn sao,có ai vừa gặp lần đầu đã thô lỗ như hắn,còn muốn trực tiếp ngủ tôi,cô nói xem phụ nữ ai mà chấp nhận được hả”
Siyoung trong lòng thầm nghĩ,làm gì có ai chấp nhận được,tôi không phải là cũng giống cô sao bị hắn ép buộc thao đến chết đi sống lại,nhưng mà cô là người đến sau ít nhất cũng phải nghe lời người bị hại trước như tôi chứ.
Ở một hoang đảo kì lạ như vậy trong thời gian dài,dù là người đầu óc kém đến mức nào thì cũng trở nên linh hoạt,biết cách suy nghĩ phán đoán,chứ đừng nói là hai nữ nhân thông minh như Băng Băng và Siyoung,cô gái bên ngoài có đáng tin như nào thì cũng vẫn nên là đợi Hải Hoàng hắn về mới là tốt nhất.
Khoảng 20 phút sau khi Hải Hoàng dịch chuyển quay trở về nhà gỗ thì thấy một cô gái nằm trước cửa nhà mình.Chưa kịp tiến lên nhận biết chuyện gì sảy ra thì Siyoung và Băng Băng đã chạy ra ồn ào với hắn.
Lại qua một lúc khi đã đưa cô gái này vào nằm nghỉ Hải Hoàng mới quay đầu lại hỏi hai người.Tất nhiên là đối phương là một mỹ nữ Hải Hoàng mới làm như vậy còn nếu là một nam nhân hoặc nữ nhân thô kệch nào đó Hải Hoàng sớm đã đem hắn ném xuống biển rồi.
“Vậy theo như hai người nói,đơn giản là cô gái này có thể là do đói quá mà ngất đi thôi không có gì đáng nghi ngờ đúng chứ”.
Siyoung cùng Băng Băng gật đầu đồng ý đang định nói gì với hắn thì Yêu Cơ giật giật ngón tay,dần dần mở mắt ra nói.
“Đây là đâu,ba người là ai”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!