Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 67: Cấp thấp nữ nô(1)
Nhưng lại nghĩ tới Chí Bình,hắn đã chết trêи tay nàng,vậy bảo nàng làm sao nhìn mặt lão công?Nếu việc này thật để lão công nàng biết sợ rằng nàng một điểm mặt mũi cũng không còn.Mà việc này vốn là do Chí Bình hắn năm lần bảy lượt quá phận,lại chỉ có Hải Hoàng tên ɖâʍ ma này có thể biết được sự thật.Dù sao đây cũng là hoang đảo.Nên,nên làm cái gì bây giờ?
Diệp Băng mặt lúc đỏ lúc trắng,chỉ cảm thấy chưa bao giờ khó xử như lúc này.
Đột nhiên Hải Hoàng lấy ra điện thoại quay chụp lại toàn bộ cảnh tượng vừa rồi đặt trước mặt Diệp Băng nói.
“Thế nào,hình ảnh này đẹp chứ,tôi phải cho mọi người ở đây xem được bộ mặt thật của cô”
Diệp Băng bị hăn đè ép không thể động đậy,mãi đến bây giờ Hải Hoàng mới buông nàng ra một chút để nàng nhìn rõ đến chính mình trong điện thoại thế nào ɖâʍ loạn.
Nhưng đương nhiên Diệp Băng cũng không phải thuộc loại nữ sinh thuần khiết ngày nào,nháy mắt liền ổn định tâm thần,đối diện thẳng mặt nhìn hắn.
Diệp Băng thuộc loại nữ nhân cổ điển,hiền thê lương mẫu,lời ra tiếng vào đối với nàng mà nói là chuyện không thể chấp nhận.Mặc dù đang bị xuân dược làm mất dần khống chế,nhưng không thể không nói nàng vẫn đủ tỉnh táo để làm ra quyết định.
Nàng do dự một chút vẫn là thầm nghĩ hình tượng quan trọng hơn,cũng không đoái hoài tới cái khác,toàn thân run rẩy,nước mắt chảy ra,nói.
“Kia đoạn ghi hình,anh là muốn thế nào”.
Hải Hoàng vẫn là bảo trì trấn tĩnh.
“Thế nào,tôi muốn cái gì cô còn chính mình không rõ”.
Diệp Băng nghiến răng nghiến lợi cơ hồ cắn đứt da môi nói
“Chỉ cần anh không phát tán nó ra thì cái gì anh nói tôi đều nghe theo”.
Chính là chỉ đợi đến câu trả lời như vậy Hải Hoàng.Lập tức ném đi quần áo của Diệp Băng,một bên bắt đầu mơn trớn non mềm thân thể của nàng vừa nói.
“Yên tâm,chỉ cần cô ngoan ngoãn làm đến nữ nô cương vị,tôi đảm bảo mọi chuyện đều sẽ ổn thỏa”.
Mà thân thể trúng đến xuân dược cùng bị nam nhân đùa bỡn kϊƈɦ thích Diệp Băng,cho dù là tam trinh cửu liệt tiết phụ cũng phải ɖu͙ƈ hỏa đốt người biến thành kĩ nữ lẳng lơ,huống chi Diệp Băng vốn là một cái hiện tại thiếu khuyết nam nhân cày cấy thành thục thiếu phụ.
Nàng lúc này tâm loạn như mà,lầm tưởng cho rằng mình giết chết Chí Bình,lại sợ Hải Hoàng hiểu nhầm hành động vừa rồi,thẹn quá mà ra tay với Chí Bình.Thật sự không biết thế nào hướng về Hải Hoàng giải thích.
Chí Bình tuy rằng phẩm hạnh không tốt,ɖâʍ loạn không chịu nổi,chính mình đem chân tướng nói ra?Sợ rằng làm cho hắn hổ thẹn dưới cửu tuyền.Nhưng nếu cứ mặc kệ như vậy,sù sao hiện tại đã ở tại hoang đảo,chỉ cần Hải Hoàng nam nhân này sắp xếp,hết thảy đều trọn vẹn.
Huống chi,chuyện này nếu bị chúng nữ biết,mình cũng rất khó thoát khỏi quan hệ.Cũng là muốn khẩn cầu Hải Hoàng,làm cho hắn đem hôm nay chứng kiến hết thảy im lặng không nói mới được.
Aizz,đừng nói về sau,hiện tại,chính là nên làm sao.Rất ngứa…phía dưới rất ngứa…Ô…Thật sự khó chịu…
Bất tri bất giác,hai иɦũ ɦσα của nàng đã nở,bị hắn nắm đến đỏ bừng núm иɦũ ɦσα lại cương lên.Mà nàng cầm lấy tay Hải Hoàng theo phản ứng ngăn trở thỉnh thoảng vừa đụng vào núm иɦũ ɦσα lại một trận mất hồn cảm giác.
“Không được…Ô…không chịu nổi…ô..ô”.
Diệp Băng chỉ cảm thấy linh hồn cùng ɖu͙ƈ vọng quả thật đã không kiểm soát nổi,hai tay cuối cùng nhịn không được,tìm đến chính mình hạ thể cùng trong Hải Hoàng quần,mu l-n sớm đã là một mảnh bùn lầy,mà bên trong quần Hải Hoàng cái kia cự vật cũng là lớn đến dọa người khiến nàng nhanh chóng rụt tay lại.
Linh hoạt ngón tay xẹt qua rậm rạp âm mao,ngón cái nhu đè xuống hột ɭε,thon dài ngón giữa trực tiếp cắm vào gãi ngứa không chịu nổi trong khe l-n,không ngừng móc máy.
Nhưng là,trải qua thời gian dài như vậy tích lũy,xuân dược phát tác đã không thể cản trở.
“A a…A…ngứa quá…phía dưới…A…ngứa…ngứa chết rồi…Ô..ô…ngón tay quá nhỏ rồi…muốn…muốn thứ gì to đó…ô..ô?
Của nàng ngón giữa trong khe l-n liên tục nhanh nhẹn ra vào,số lớn ɖâʍ thủy bị nàng đào ra,nhưng này cỗ thoải mái cảm giác nhột đã tăng lên mà không có giảm.
Vốn đã rụt tay ra khỏi ƈôи ȶɦịt rồi,nhưng Diệp Băng theo bản năng lại thèm muốn nắm lại,không kiềm hãm được nhẹ nhàng triệt động.
“Như vậy to…A…nóng như vậy…Nếu là chen vào trong lời nói…Ô…Không được…không được…mình không thể nghĩ đến chuyện như vậy…ô…ô”.
Nàng lắc đầu liên tục thầm mắng chính mình ɖâʍ đãng,trong đầu muốn đẩy ra ngoài huyễn tưởng ý đồ,nhưng trong tay ƈôи ȶɦịt lại ở trong đầu ngày càng rõ ràng,cho dù là chính mình kia ngón tay đang rất nhanh đút vào lỗ l-n,cũng bị nàng ảo tưởng thành ƈôи ȶɦịt bộ dạng.
Mà nằm đè lên nàng quan sát Hải Hoàng,nhận ra Diệp Băng đã động ɖu͙ƈ đến mơ hồ.Lập tức bất ngờ đút vào,tách ra hai chân nàng,thẳng người nâng lên bắt đầu làm đến pít tông vận động.
Diệp Băng bị hắn động tác bất ngờ làm đến trợn trắng mắt,thân hình không tự chủ được run rẩy,vặn vẹo,giống như rắn nước một dạng.
“A!….thoải mái….thật lớn…A…”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!