Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 76: Quyển 2:Sơ đạp tu tiên lộ.Thân phận mới
Tòa thành thị này là đại lục ở bên trêи giàu có đông đúc chi thành,coi như là ban đêm,đều ngựa xe như nước,đèn đuốc sáng trưng.
Bây giờ là giữa mùa hè thời tiết,trong đêm đen mây đen rậm rạp,xa xa có nặng nề tiếng sấm lăn qua,trong không khí nhộn nhạo ướt át hơi nước,tựa hồ là tùy thời đều có cơn dông muốn đổ xuống.
Mà tường thành nơi hẻo lánh một chỗ ít ai lui tới,chỉ thấy một thiếu niên ăn mặc hắc bào,khuôn mặt tà mị,tương đương anh tuấn,trêи tay đeo lấy một chiếc nhẫn màu tím kì lạ.Hắn vèo một cái,cả người giống như con báo,theo đó từ phía trong nhảy ra.
Người này chính là Hải Hoàng,hắn bằng vào sự giúp đỡ của Hỏa Vân tôn giả thành công tiến nhập vào Thần Châu đại lục,nhưng bộ dạng ăn mặc và cái tên của hắn thật quá kì lạ và gây sự chú ý với người ở đây.Vậy là phải mất vài ngày theo dõi,hắn đã chính thức đổi một thân phận mới.Từ nay tên của hắn chính thức đổi thành Dương Kỳ.
Hoàng thành,hào môn thế gia,Dương Gia.Tại toàn bộ Hoàng thành bên trong được coi là một trong ba thế lực lớn,Dương Kỳ lúc trước chính là một tên kém cỏi,trời sinh yếu kém,là dòng chi thứ của Dương gia,tên này từ lúc sinh ra đã bị gia tộc vứt bỏ,sau đó không hiểu bằng một cách thần kì nào đó mà vẫn có thể sống sót,tại bên trong Dương gia ẩn nhẫn,yên bình sống qua ngày,chính vì vậy thật chẳng có kẻ nào biết được bộ mặt thật hiện tại của Dương Kỳ nên Hải Hoàng đã theo lời của Hỏa Vân mà giết hắn,chính dùng thân phận của hắn mà bắt đầu hòa nhập vào thế giới này.
Về đến bên trong khu tạp dịch của Dương gia,Dương Kỳ hắn nhanh chóng chui vào trong phòng,cẩn thận quan sát rồi mới đóng cửa lại.
“Lão già,vừa rồi không có ai phát hiện ra chúng ta chứ”.
Hỏa Vân tôn giả nhạt nhẽo mà nói.
“Ngươi lo cái gì,cùng lắm nếu có người phát hiện,ngươi lại giết hắn thủ tiêu,cho dù ngươi có bị cao thủ của Dương gia phát hiện tuy không đánh lại được nhưng chạy thì không thành vấn đề”.
Dừng lại một chút,Hỏa Vân lại nói tiếp.
“Chuyện ngươi có thể phi hành tuyệt đối không phải bất đắc dĩ đừng có lộ ra,ngươi mặc dù có thể phi hành giống như cảnh giới Trúc Cơ nhưng sợ rằng thực lực của ngươi hiện tại không thể nào so với đám người tu tiên được,hơn nữa do đặc thù diệt thế công pháp ngươi tu luyện khí tức của ngươi chẳng khác nào phàm nhân cả,không có một tác dụng chấn nhϊế͙p͙ đối phương nào cả,nếu để đám người đoán được cái gì đó sẽ rất nguy hiểm,ngươi bây giờ mau xem bên trong căn phòng này còn cái gì đáng giá không mau thu lấy đi,chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây,tên Dương Kỳ này biến mất đoán chừng sẽ không ai để ý đâu”.
Trong căn nhà tuềnh toàng này,không có bài trí gì đáng kể,trêи bức tường gần giường treo mấy bức tranh cung trang mỹ nữ,vẽ cùng một người:ngực vun đầy,khuôn mặt xinh đẹp kinh người,chủ yếu nhất là da trắng như tuyết,như mỡ đông.Bút pháp vẽ mấy bức tranh mỹ nữ này cực kỳ cao minh,vẽ thiếu nữ sống động như thật,mục quang lưu động,như muốn từ trong tranh đi ra,còn phát ra quang mang nhàn nhạt chứng tỏ giá trị không thấp,chỉ là ở vị trí ngực bức tranh đều ngả màu hơi xám,xem ra đã bị bôi bẩn.
“Nữ nha đầu này là ai”.Hỏa Vân tôn giả chỉ vào bức tranh mỹ nữ trêи tường hỏi.
“Hừm,lão già,ngươi là có ý định gặm cỏ non,hỏi chuyện đó làm gì?”.Dương Kỳ cuối cùng cũng đã tìm thấy được cơ hội trả thù đã đến,lập tức đá xéo Hỏa Vân.
“Ngươi trả lời câu hỏi của ta,tất nhiên sẽ có lợi cho ngươi”.Hỏa Vân nói với Dương Kỳ.
“Theo tin tức ta biết được,nữ nhân này là thánh nữ của Thần Điện,chính là thế lực đứng đầu của Thần Châu hiện tại,tu vi lợi hại,lại xinh đẹp,vô số người muốn lấy nàng ta làm vợ,đoán chừng tên ngốc này(Dương Kỳ cũ) cũng là mơ tưởng đến nàng ta.
Dương Kỳ nhìn lấy Hỏa Vân huyễn hóa trước mặt mình nói.”Được rồi nói đi,ta có lợi gì?”.
“Hai ta giao dịch đi?Ngươi giúp ta ngưng hình,ta giúp ngươi tu luyện”.
Hỏa Vân nheo mắt nhìn Dương Kỳ.
“Đại năng thì không giám,giúp ngươi nhanh chóng đạt đến Nguyên Anh,thậm chí chẳng mấy chốc là có thể thu Liễu Phi tiểu nha đầu này làm nữ nô của ngươi”.
“Nguyên Anh cảnh?”.
Hải Hoàng khinh miệt nói
“Lão già,ngươi là đang kể chuyện cười à,ngươi cũng đã thấy rồi dựa vào Diệt Thế công pháp này ta cũng chả cần phải học những thứ khác,tập trung tu luyện nó là được,hơn nữa lại nghịch thiên như vậy Nguyên Anh chỉ là chuyện một sớm một chiều,ngươi nói xem ngươi giúp ta thế nào”.
Hỏa Vân mắng hắn một câu ngu xuẩn rồi nói tiếp.
“Hừ với cái thiên phú của ngươi và một cái thân thể không có linh căn,không có sự chỉ dẫn của ta cho dù ngươi bất tử cũng không thể kết anh,đừng tự cho mình là đúng tiểu tử,nên nhớ rằng diệt thế công pháp mặc dù nghịch thiên nhưng đối với ngươi hiện tại 1 phần vạn sức mạnh của nó cũng không phát huy ra nổi,muốn tự mình sống sót tại tu tiên giới này quả thật là nực cười”.
Dương Kỳ không cho là đúng,vì thật ra hắn chỉ vướng vào vấn đề tu luyện và kiến thức,nhưng đương nhiên kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt,trêи con đường tu tiên của hắn vẫn nên có sự giúp đỡ của Hỏa Vân thì tốt hơn,gật đầu đồng ý,hỏi tiếp.
“Vậy lão già,theo ngươi nói thì chúng ta bây giờ nên đi đâu”.
“Ngươi bây giờ nên gia nhập một môn phái nào đó,vừa có chỗ ẩn nấp cùng ngụy trang lại có thể để ngươi hiểu biết thêm về tu tiên giới”.
Đúng vậy,điều cần thiết lúc này là gia nhập một môn phái,không cần thiết lớn nhỏ ra sao.Hơn nữa tu với thiên phú của hắn,tu luyện diệt thế công pháp càng là phải cần đến khổng lồ đan dược chống đỡ,mà thực lực hắn hiện tại nào có thể kiếm ra được,gia nhập một môn phái mới là lựa chọn tốt nhất.
……..
Dương Kỳ lập tức bên trong đêm tối xuất phát hướng phía đông nam mà đi thẳng đến Lam Châu.Thần Châu đại lục chia ra làm sáu châu lớn theo thứ tự là:Huyền Châu,Trung Châu,Lam Châu,Hải Châu,Ma châu,Thiên Châu.
Trong đó Lam Châu là nơi ít loạn lạc nhất,đối với tu tiên giả mà nói có thể nói là thích hợp để yên tĩnh tu luyện mà không phải lo sợ đến việc bị chém giết.
Trải qua hai ngày phi hành liên tục chỉ dùng chút thời gian nghỉ nghơi Dương Kỳ đã đến được Lam Châu.
Dương Kỳ lúc này đã chậm rãi hạ xuống tới.
Đưa mắt nhìn bốn phía,đại thành đều trải rộng,sơn dã bình nguyên tầm đó tại.Đang vô cùng xa xa,từng tòa núi lớn là kéo dài,hở ra tại đường chân trời bên trêи,che chặn tầm mắt của người.
Dương Kỳ từ trong lòng ngực móc ra bản đồ,nhận thức chuẩn phương hướng,gật gật đầu.
Lúc đến Thiên Hải thành(Lam Châu),Dương Kỳ mới liền bắt đầu tìm người trong mấy thôn vùng phụ cận nghe ngóng,kết quả đã khiến hắn nghe ra được nhiều điều.
Dương Kỳ triệt để thu liễm chính mình,giống như một người bình thường,nước chảy bèo trôi,tiến nhập Thiên Hải Thành bên trong,tìm kiếm được một cái khách sạn nghỉ nghơi một đêm,rạng sáng ngày thứ hai,tựu đi tới Hoàng vị môn cửa ra vào.
Hoàng vị môn,cao lớn như thần miếu giống như kiến trúc,núi non trùng điệp núi non,không ngớt mấy trăm dặm.Bên ngoài lại nghiêm trang,trang trọng,không người nào dám tiếp cận.
Đương nhiên,tại đây cũng có tuyển nhận để tử,Dương Kỳ chính là hướng về phía nơi này mà đến.
Vừa tiếp cận bên ngoài,Dương Kỳ liền nhìn thấy một vị thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi,thân mặc bạch y,đang đứng ở xa bên ngoài cửa Hoàng Vị môn cùng mấy vị thiếu niên thiếu nữ hoa chân múa tay nói điều gì đó.
Dương Kỳ nao nao,lúc này ở đây xuất hiện thiếu niên,thiếu nữ,có nhiều khả năng không phải người bình thường,đoán chừng mục đích không khác hắn là bao.
Trêи thân bạch y thiếu niên có bao phủ linh quang nhàn nhạt,theo lời Hỏa Vân nói,đại khái thiếu niên này cũng có thể coi là một tu tiên giả.
Thiếu niên ở phía kia,tựa hồ như cảm giác được có người đang nhìn gã,hắn quay người về phía Dương Kỳ,vừa nhìn Dương Kỳ một cái,mặt hắt cũng lộ ra hỉ sắc,như một làn khói vội chạy đến.
“Vị huynh đài này cũng tới Hoàng Vị môn tham gia tuyển chọn để tử phải không?Tại hạ Cổ Phong!Chúng ta cùng nhau đi bái phỏng được không?”.
Thiếu niên thở hổn hển,không đợi cho hơi thở của mình ổn định,đã cấp bách hướng về Dương Kỳ nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!