Hoàng Hậu Bá Đạo, Ta Bắt Ngươi Về Đây
Chương 5
Nàng vui vẻ,đùa nghịch với những bông tuyết ngoài trời,đắp cả người tuyết như trẻ con rồi bỗng hắt xì một tiếng.Bây giờ thì nàng nhận ra rằng mình không mặc áo khoác ra ngoài,hắn bước tới,choàng cái áo lông vũ mà mình đem theo lên cho nàng.Nàng quay mặt lại,cười rồi nói 1 tiếng “cảm ơn ngươi” xong lại chạy ra chơi tiếp.Hắn mỉm cười,tiểu bạch thỏ của hắn lúc này dễ thương quá đi thôi ~ Đang suy nghĩ thì một nắm Tuyết bay thẳng vào khuôn mặt đẹp trai của hắn,hắn im lặng rồi cũng nắm Tuyết ném lại nàng
-Nàng dám chơi xấu ta!
-Ta thích như vậy đó,thì sao nào
Nàng nói rồi lè lưỡi trêu hắn,cả hai người ném nhau đến chán rồi lại về phủ
(Ôi,sát thủ nguy hiểm nay còn đâu ==’)
Vừa về Thái tử phủ thì ta đã nghe thấy tiếng của Tử Liên và Hi Hoà đang cãi nhau
-Xin tiểu thư hãy về cho,chủ tử nhà ta không có nhà
-Một con nha hoàn như ngươi mà dám cản đường ta,ngươi có biết ta là ai không?Ta là phi tần của Thái tử,là tam tinh triệu hồi sư đấy,ngươi chưa muốn chết thì mau cút ra,hôm nay ta phải đánh chết con tiện nhân đấy
-Có chuyện gì mà ồn ào thế
Thái tử bước vào,nàng đứng im ở sau để xem sẽ xảy ra chuyện gì
-Thái tử điện hạ!
-Thái tử,con nha hoàn này dám bắt nạt ta,ta chỉ muốn đến xem Nguyệt muội như thế nào thôi,xin hãy minh xét cho ta
-Vậy cơ à?Đến thăm ta mà sao lại nói rằng phải đánh chết tiện nhân?Chẳng lẽ tỷ nghi ngờ trong phủ ta có chứa “tiện nhân”?
Nàng bước ra,mặt chứa nụ cười khinh bỉ hướng về phía Hi Hoà
-Ta,ta chỉ là nói nhầm thôi
-Không nói nhiều nữa ngươi mau về phủ cho ta
-Nhưng mà Thái tử,ta bị oan mà
Hắn không thèm liếc nhìn Hi Hoà lấy một cái khiến ả tức giận,lúc đi còn không quên ném cho nàng ánh nhìn ghen tức.Nàng chẳng để tâm,cứ thế bước vào nhà.
Nằm bịch xuống giường nàng lấy ra trong nạp giới của mình con iPhone 7s nằm bấm bấm.Hắn nhìn thấy thì lại tròn mắt lên hỏi:
-Đó là thứ gì sao ta chưa thấy bao giờ?
-Đây là điện thoại,nó từ một nước rất xa chuyển về đây cho ta.Có thể chơi game,gọi điện từ bên này qua bên kia
-Hay vậy,nàng cho ta một cái đi
Hắn nhìn nàng với đôi mắt cún con,nàng thở dài,lôi thêm một cái nữa ra đưa cho hắn rồi hướng dẫn cách sử dụng.Hắn cứ nghe thôi,nàng còn đặt cả nhạc chuông cho hắn và hướng dẫn gọi điện.Hắn hí hửng,chạy về phủ để…..ngồi chơi game trong điện thoại =))).Nàng mỉm cười,hắn trông chẳng khác gì trẻ con khi trông thấy cái điện thoại.Tên của hắn để trong danh bạ của nàng là tên khùng,hắn nhìn thấy chắc chết nàng mất.Điện thoại reo:
Phài ớ,ế ồ ế ồ,phài ớ,ế ồ ế ồ =))
là hắn gọi đến.Bắt điện thoại thì hắn chỉ nói đúng một câu:
-Ta chỉ thử xem nó có hoạt động không thôi
-Sau này có việc gì cấp bách thì mới gọi ta,tiện hơn là sai người đi gọi
Đang chán nên nàng lại nói thêm:
-Ra thành Lộc Hàm chơi với ta
Xong nàng cúp máy luôn.Khoác lên chiếc áo lông vũ,nàng để cho Tử Liên và không quên bỏ lang ra ngoài cho hắn trông nhà.
7h tối,tại thành Lộc Hàm
Các gian hàng trong khu chợ đã lên đèn hết,người người ra vào nơi đây rất đông.Hắn cùng nàng đi ra khu chợ chơi một lúc,nàng nhìn thấy kẹo Hồ lô,cá lô chiên,bánh quế hoa,kẹo bông,…Nàng rất thích ăn bánh quế hoa nha~Mua về rất nhiều,nàng chia cho hắn một nửa sau đó ăn luôn.Nàng còn mua về một đống bánh kẹo về nhà.Hắn mỉm cười,thê quân của hắn dễ thương quá~Nàng nhìn thấy một hàng bánh xèo thì liền chạy thẳng tới đấy,chờ thời cơ này,các tiểu thư ở gần đấy liền nhào vào người hắn bám chặt không thôi.Sau khi mua xong thì không thấy hắn đâu cả,nàng cũng mặc kệ rồi đi luôn.Ở gần cầu bên đó đang có lễ hội thả hoa đăng kết nhân duyên,nàng thấy cũng vui vui nên liền chạy tới đó chơi bỏ mặc hắn chật vật với đám nữ nhân đằng sau.Nàng bước chân lên cầu,cầm lấy hoa đăng thả xuống hồ,cảnh tượng đẹp khiến cho từ nam đến nữ,từ già đến trẻ,từ trai đến bóng,bê đê cũng đều phải ngẩn người ra vì quá đẹp.Hoa đăng trôi từ từ trên mặt nước,rồi được nhấc lên bởi bàn tay của ai đó.Là hắn,làm thế nào mà hắn thoát khỏi đám nữ nhân kia?hắn mỉm cười,ánh mắt như kiểu”đừng coi thường ta chứ”.Bỗng nhiên,có một bà béo nhìn thấy hắn cười thì đổ,chạy lên cái cầu với vận tốc bàn thờ =)) khiến cho nàng mất đà rồi ngã xuống hồ.Mở mắt ra thì thấy khuôn mặt của hắn rất gần với mình,là hắn đã nhanh chân bay đến đỡ nàng,không quên cầm lấy hoa đăng lúc nãy của nàng thả xuống.Minh Nguyệt đơ ra một lúc,rồi lại trở về mặt lạnh như bình thường.Mọi người bên dưới đều trầm trồ,khen 2 người rất đẹp đôi,hợp để trở thành đôi phu thê
(Chẳng phải hai người họ đã là vợ chồng rồi à?)
Nàng đã cảm thấy chán,muốn đi về.Hắn cũng không biết làm thế nào,nên đi về theo nàng,dù sao thì cũng không nên ra ngoài quá lâu vào buổi tối.
9h tối
—————–Thái tử phủ——————
-Tử Liên,em mau chuẩn bị nước cho ta,ta muốn đi tắm
Tử Liên rời khỏi thì hắn liền xuất hiện.
-Ta muốn tắm chung với nàng a ~
-Nghỉ game
Mặt hắn ủ rũ nhìn như bánh bao bị nhúng nước,nữ nhân nhìn vào nhẹ thì ngất trên giàn quất,nặng thì nhập viện.Nhưng đối với nàng thì đó là điều không bao giờ xảy ra,nàng cứ thế bơ hắn,bước về phía phòng tắm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!