Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch - Chap 6: Yến tiệc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch


Chap 6: Yến tiệc



Trong một buổi sớm mai nóng nực, Bách Lệ Băng đang nằm rũ rượi trên ghế bên ngoài đình viên..

-” Nóng quá đi thôi, người quạt nhanh lên, nóng quá “- Bách Lệ Băng cáu gắt quát lên với tên thái giám đang đứng bên cạnh mình phe phẩy cái quạt quạt

Mọi người thì đang chảy mồ hôi ròng rã mà nàng thì đang thản nhiên , ung dung ngồi nghỉ còn kêu ca.

Hôm nay trời quả thực rất nóng, Bách Lệ Băng bắt đầu chán ngắt với thế giới này, chẳng có điều hòa đã thế còn phải mặc cái bộ y phục nóng nực này , bực chết người !

Nàng đứng phắt dậy làm mọi người giật mình đánh thót một cái :

-” Hoàng phi , người có gì không vừa ý …”- tên thái giám mồ hôi chảy nhễ nhại nói .

-” Không có gì, ta muốn đi dạo một chút “- Bạch Lệ Băng nói rồi chuyển bước đi

Nàng đi đến ngự hoa viên để dạo mát , chợt nhớ đến hôm gặp hoàng thượng cũng là lão công của nàng, sao mấy hôm nay chẳng thấy hắn đâu vậy ?

Vừa nhớ đến tào tháo thì tào tháo đến…

Nàng đang ngồi bẻ hoa thì thấy có bóng lưng ai đó trên mặt đất , lập tức ngửa mặt lên nhìn cũng đúng lúc bắt gặp ánh mắt sắc bén như chim ưng của lão công nàng..

-” Nàng ngồi đây làm gì ?”- tiếng nói trầm ổn của Mạc Phong Thần vang lên , vừa nãy hắn đi ngang qua đây thấy có bóng dáng nhỏ nhắn của nàng liền kìm không được bước chân lên đến đây xem nàng làm gì , ai ngờ nàng đang ngồi bẻ hoa của hắn .

-” Hoàng…. Mạc Phong Thần “- Bách Lệ Băng đang định gọi hắn là hoàng thượng nhưng nhớ đến tên của hắn liền gọi ra mà không kiêng nể , vừa nói vừa đứng dậy , tay bẩn xóa vào y phục trắng ngần của mình làm ra một vết loang lổ trên váy ..

Mạc Phong Thần nhíu mày kiếm thật sâu, nữ nhân này không biết phép tắc , đứng trước mặt hắn mà không hành lễ, đã vậy hành xử còn không chút uy nghi…Nàng vừa gọi tên của hắn khiến trái tim hắn có hơi hơi rung động …

-” Ngươi đến đây làm gì ?”- nàng mỉm cười hỏi hắn

-” Trẫm hỏi nàng trước “- Mạc Phong Thần mấy hôm nay bận việc triều chính lên chưa đến thăm nàng được , xem ra hôm nay phải dành thời gian để tìm hiểu nữ nhân này thôi …

-” Ách…..ta đến đây đi dạo “- Bách Lệ Băng trong tay nàng mấy đóa hoa đã bị bóp nát ….

-” Vậy sao vừa nãy trẫm thấy nàng nàng ngắt lá bẻ hoa “- Mạc Phong Thần thấy nàng đang bơ thì càng hỏi kĩ hơn

-” Đâu có nha! Ta đang chăm sóc cây cảnh đó ngươi thấy không, phải bẻ hoa đi thì hoa mới mới có thể mọc đẹp được , ngươi nghĩ có đúng không !”- Bách Lệ Băng cứu chữa cho lỗi lầm của mình không quên nở nụ cười nhìn hắn

Mạc Phong Thần buồn cười nhưng nén lại, có ai giải thích như nàng không cơ chứ, thôi thì đã không nhận cũng không bắt ép nàng làm gì nữa ..

Trước kia , hắn đã điều tra có tin tức là nàng chỉ là một nữ nhân yếu đuối , hiền lành , lễ nghĩa , sao lúc hắn gặp lại trái chiều thế này !

-” Nàng là Bách Lệ Băng “- Mạc Phong Thần bỗng dưng chuyển chủ đề , hỏi một câu có hơi ngớ ngẩn

-” Ngươi bị thần kinh ak, vậy thì ngươi nghĩ từ nãy đến giờ người nói chuyện với ma ak “- Bạch Lệ Băng chẳng thèm để ý nét mặt của hắn mà cứ nói thản nhiên

Mạc Phong Thần hiện tại mặt đang xám đen, gân xanh trên trán nổi lên, nữ nhân này dám nói hắn bị thần kinh , quả là không muốn sống nữa mà ..Nhưng hắn sẽ nhẫn..

-” Mấy hôm nay người làm gì mà mà chẳng thèm đến đây chơi gì vậy ,hại ta suýt chết vì chán “- Bạch Lệ Băng bỗng dưng nổi như quở trách hắn làm hắn có hơi giật mình

Nàng là đang ” nhớ ” hắn …

-” Nàng nhớ trẫm sao ?”- Mạc Phong Thần cười nói

-” Nhớ cái đầu ngươi ấy “- Bách Lê Băng nổi nóng quát

Mạc Phong Thần nghe xong vừa bực vừa buồn ….

-” Tối nay có yến tiệc , nàng không lo chuẩn bị còn ra đây chơi nữa “- Mạc Phong Thần mặc dù vốn biết là nàng sẽ không ham mấy thứ kia nhưng hắn vẫn muốn hỏi ..

-” Thế à ,có yến tiệc , sao ta không biết , Phong Thần tối nay ngươi cũng sẽ đi chứ “- Bách Lệ Băng mừng rỡ, cuối cùng cũng có cái chơi rồi, nàng đã từng xem trên TV yến tiệc thời xưa , chắc phải xa hạo ,lộng lẫy lắm

-” Trẫm đương nhiên phải đi , nàng có đi không ?”- Mặc Phong Thần thấy điệu bộ của nàng có hơi buồn cười vì tính trẻ con nhưng hắn có biết tối nay sẽ là tối làm hắn mất mặt nhất .

-” Tất nhiên phải đi, hôm nay người đi cùng hoàng hậu đúng không ?”- nàng có hơi tò mò không biết hoàng hậu sẽ là người như thế nào nhỉ ?

-” Đúng , nàng muốn đi cùng trẫm “- Mạc Phong Thần thấy vậy cũng vui vẻ lên, từ trước đến giờ hắn chưa đến gần nữ nhân nào, hoàng hậu lấy về chỉ trên danh nghĩa chứ gặp mặt cũng chỉ vài ba lần, nhưng gặp nàng hắn lại thấy khác , hắn muốn tiếp xúc với nàng nhiều hơn …

-” Đúng vậy , ta muốn đi cùng lão công của ta ,Phong Thần hôm nay ngươi nhất định phải đi cùng ta , ngươi mà đi cùng hoàng hậu kia , ta đảm bảo sẽ không gặp lại người lần nào nữa “- Bách Lệ Băng nói ra đầy kiên quyết nghĩa là hắn không đi không được , mọi giá phải đi cùng nàng, tính chiếm hữu nàng cũng cực kì cao đó

Mạc Phong Thần vừa bực mình vừa buồn cười, nữ nhân này chưa gì đã tranh giành hắn như vậy rồi , còn đảm bảo sẽ không gặp mặt hắn nữa , hắn tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra ..

-” Được, trẫm sẽ đi cùng nàng , nàng cũng phải đền ơn trẫm chút gì đó chứ “- Mặc Phong Thần cười gian nhìn nàng ,bắt đầu ép sát vào người nàng

-” Phong Thần, ngươi rõ là tướng công của ta mà còn muốn nương tử của mình đền ơn , có phải độc ác quá không hả ?”- Bách Lê Bằng giải thích , người cùng giật lùi về phái sau ..

-” Nàng đền ơn cái gì nhẹ nhàng thôi , giống như lần trước vậy ?”- Mạc Phong Thần cười gian , nghe lời nàng nói cũng thấy ngọt lòng, ” tướng công và nương tử ”

-” Lần trước “- Bạch Lê Bằng bỗng ngớ người nhất thời chưa nghĩ ra , lúc nghĩ ra rồi thì đã muộn ..

Mạc Phong Thần cười rồi cúi xuống, bắt lấy đôi môi của nàng mà hôn , hắn bạo gan hôn môi của nàng mà như muốn ăn xương nuốt vào bụng vậy….

Cả người Bạch Lê Bằng như có dòng điện chạy qua …..

Khi cả hai đều ngộp thở, hắn mới buông nàng ra ..

-” Phong Thần , ngươi dám hôn trộm ta “- Bạch Lệ Băng tức giận nói tay hung hăng tiến về phía hắn

-” Trẫm là đường hoàng hôn hoàng phi của mình , là một việc thiên kinh địa nghĩa ( việc hiển nhiên không sai )”- Mạc Phong Thần vừa cười vừa nói, quả thật môi nàng rất ngọt nha , đây là lần đầu tiên hắn hôn nàng, còn lần thứ nhất đã bị nàng cướp mất rồi …

-” Mạc Pong Thần ..”- Bách Lệ Bang tức giận hét to , dám ngang nhiên hôn nàng muốn chết rồi! kể cả hắn có phải hoàng thượng hay không , nàng trực tiếp lấy tay đấm một nện vào bụng hắn ..

-” Hự….Bách Lệ Băng nàng to gan “- Mạc Phong Thần không ngờ nàng sẽ làm vậy, mặc dù chẳng tổn hại gì đến thân thể hắn nhưng hắn vẫn giả vờ đau bụng

-” Ngươi đau làm sao ?”- Bách Lệ Băng ra vẻ mặt lo lắng đến bên hắn …

Mặc Phong Thần nghĩ đã lừa được nàng đang định nở nụ cười thì nghe tiếp câu sau ..

-” Đáng đời ngươi “-Bách Lệ Băng nói xong quay ngoắt đi , bỏ về tẩm cung của nàng

-” Bách Lệ Băng …”- mấy chữ này là hắn rặn ra từ kẽ răng, mặt hắn đen xì lại, có thể nói bây giờ hắn đang vô cùng tức giận

Để xem , tối nay yến tiệc sẽ như thế nào ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN