Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng Thê
Chương 18: Trúng Độc!
______________________
Rất nhanh nàng đã phát hiện ra chiêu thức của mấy người này cơ bản đều giống nhau, trong đó có một người áo đen dùng động tác xoay người, hai người còn lại không nhanh nhẹn bằng hắn. Phải rồi! Bắt đầu ra tay với hắn ta đi! Chỉ cần nàng nhanh hơn hắn là được rồi!
Đánh về sau một vòng, người áo đen kia đột nhiên xoay người một cái, muốn dùng kiếm đâm vào Hoàng Bắc Hạ!
Chính là lúc này! Ánh mắt Hoàng Bắc Hạ sắc lẹm, nhanh chóng di chuyển đến trước mặt hắc y nhân, một cước đem kiếm trong tay hắn đá lên rơi vào trong tay mình, rồi nhân lúc hắc y nhân còn chưa kịp phản ứng, hung hăng đem kiếm cắm trong cổ hắc y nhân! (dã man đĩa thịt ngan)
Thậm chí không ai biết được lúc Hoàng Bắc Hạ động thủ.
Một màn này vừa vặn rơi vào trong mắt Ngao Minh Dạ.
Hai hắc y nhân thấy đồng đội của mình thế mà cứ như vậy bị Hoàng Bắc Hạ giết, trong lúc nhất thời đều đỏ mắt, ra tay càng lúc càng độc, tựa hồ nhất định phải đem Hoàng Bắc Hạ băm thây vạn đoạn!
Hoàng Bắc Hạ nắm chặt kiếm trong tay, không ngừng ở giữa cùng hai hắc y nhân giao đấu. Nhưng hai hắc y nhân dường như có thể lực vô tận, chẳng mấy chốc Hoàng Bắc Hạ có chút bất lợi.
Khi mũi kiếm thẳng tắp hướng Hoàng Bắc Hạ đâm tới, con ngươi của Hoàng Bắc Hạ trong nháy mắt mở to, có chút không tự chủ nhắm mắt lại.
“Soạt!” Một tiếng, là âm thanh kiếm đâm vào da thịt, Hoàng Bắc Hạ mở mắt ra, lại phát hiện một thân ảnh ngăn ở trước người của nàng, mũi kiếm từ xương bả vai của hắn xuyên thấu tới bên trong, không ngừng chảy máu.
Hoá ra, thời điểm Ngao Minh Dạ nhìn thấy kiếm sắp đâm về phía Hoàng Bắc Hạ, thì tốn sức tránh thoát được sự dây dưa với tên hắc y nhân cầm đầu, rồi cho hắc y nhân một chiêu trí mạng, ngay tại lúc hắc y nhân cầm đầu không thể tin được ngã xuống, nhanh chóng chắn ở trước người Hoàng Bắc Hạ.
Chính hắn cũng không hiểu vì sao mình lại muốn làm như thế! Có lẽ là bởi vì sức mạnh không rõ ràng của Hoàng Bắc Hạ, ít nhất đây là lần đầu tiên hắn gặp phải nữ tử đặc biệt như vậy! Hoặc có lẽ là vì nguyên nhân khác, hắn chỉ biết là hắn đường đường là một Cửu vương gia còn chưa có thảm tới mức để cho một nữ tử vì hắn mà bị thương!
(Phong: ay dà ay dà, cần lắm lời bình :v)
Trong nháy mắt, Hoàng Bắc Hạ cầm kiếm trong tay vượt qua Ngao Minh Dạ hung hăng đâm về phía hắc y nhân, hắc y nhân còn chưa rút kiếm lại, thì đã chết! Hoàng Bắc Hạ rút kiếm ra sau đó lại nhanh như chớp xoay người theo hướng khác đem kiếm đâm vào hắc y nhân còn lại.
Động tác lưu loát, tư thế hiên ngang, Ngao Minh Dạ có chút suy yếu nhìn nữ tử trước mắt, có chút không chống đỡ được che lấy vết thương trên bả vai, thân thể bắt đầu không tự chủ ngã xuống.
“Này! Ngươi đừng chết!” Hoàng Bắc Hạ thấy thế, đem kiếm trong tay quăng ra, rồi ngồi xuống bên cạnh thân thể của Ngao Minh Dạ.
“Ngươi, đối đãi với ân nhân cứu mạng ngươi như thế à?”Ngao Minh Dạ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, quay mặt chỗ khác, khí tức suy yếu nói.
Ngay từ đầu bản thân trúng kịch độc, lại thêm sử dụng nội lực quá mức, hiện tại còn trúng một kiếm, lúc này còn có thể mở miệng nói chuyện, Hoàng Bắc Hạ cảm thấy nam nhân này có chút đáng sợ!
“Con người ngươi thật buồn cười, chuyện ngày hôm nay không phải do ngươi ban tặng hay sao?” Sắc mặt của Hoàng Bắc Hạ cũng không tốt lắm, nhưng đáy lòng cũng biết nếu không phải nam nhân này giúp nàng đỡ một kiếm, hiện tại có khả năng nàng đã đi gặp Diêm Vương rồi.
“Ngươi có phải hay không bị trúng cửu nhật độc rồi?” Hoàng Bắc Hạ nhìn kỹ sắc mặt của Ngao Minh Dạ một hồi, lại ngửi được hương vị đặc thù, sắc mặt chợt biến đổi, nói.
Ngao Minh Dạ mặc dù suy yếu, nhưng là đầu óc vẫn còn rất minh mẫn, Hoàng Bắc Hạ sao lại biết hắn trúng độc? Mà lại biết rõ là bị trúng cửu nhật độc?
“Ngươi là ai!” Đôi mắt thâm thúy của Ngao Minh Dạ lúc này vô cùng rét lạnh nhìn vào hai mắt Hoàng Bắc Hạ, chỉ cần Hoàng Bắc Hạ có một chút tâm tư, hắn sẽ không chút do dự mà giết nàng!
Mà lúc này Hoàng Bắc Hạ lại chấn kinh nói không ra lời, đây là chuyện gì vậy? Cửu nhật độc tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Ở kiếp trước, Hoàng Bắc Hạ cũng bởi vì tinh thông các loại độc dược mà được tổ chức tập trung bồi dưỡng, cho nên tổ chức từ bốn phương tám hướng sưu tập các loại độc dược để Hoàng Bắc Hạ nhận biết cùng nghiên cứu chế tạo, cửu nhật độc này đương nhiên Hoàng Bắc Hạ cũng biết.
Cửu nhật độc, tên như ý nghĩa, người trúng loại độc này nếu 9 ngày sau không tìm được thuốc giải, lục phủ ngũ tạng sẽ bị nát rữa mà chết! Hoàng Bắc Hạ không biết tại sao loại độc này lại xuất hiện ở đây, chỉ biết là loại độc này được xem như loại độc rất lợi hại, một khi đã trúng độc này nội tạng sẽ bắt đầu náo động, đau nhức kịch liệt vô cùng, mà trên thân sẽ tản mát ra một loại mùi đặc biệt hôi thối.
Trách không được nàng vừa nãy mới cảm thấy có một mùi vị rất quen thuộc.
Bất quá, Hoàng Bắc Hạ nghiêm mặt nhìn thoáng qua nam nhân trước mắt, cho dù chật vật nhưng vẫn có tư thái của nam nhân phong hoa tuyệt đại, trong lòng có chút chấn kinh, loại độc kia khiến nội tạng đau đớn như muốn mạng người, nhưng nam nhân này từ đầu tới cuối chỉ nhíu mày, hơn nữa còn có thể tỉnh táo như vậy đối phó với kẻ địch, có thể thấy được nội lực người này đã đạt đến trình độ cực đỉnh.
Loại người này, càng tránh xa càng tốt!
“Nếu ta muốn hại ngươi, thì giờ này ngươi có thể chết rồi đấy!” Hoàng Bắc Hạ đứng dậy phủi tay, tức giận nói.
“Chỉ bằng ngươi?? Còn chưa đủ tư cách!”Ngao Minh Dạ mắt phượng đẹp hơi nhíu, ngữ khí vẫn như cũ lạnh băng không thay đổi
“Xì, con vịt sắp chết rồi mà còn mạnh miệng.”Hoàng Bắc Hạ yên lặng nói nhỏ hai tiếng.
Thế nhưng một chữ Ngao Minh Dạ cũng nghe thấy, đôi mắt trầm xuống, từ nhỏ đến lớn hắn chưa thấy ai dám nói chuyện với hắn như thế, nữ nhân này, hôm nay thế mà cứ một lần lại một lần khiêu chiến ranh giới cuối cùng của hắn!
“Chủ tử!” Rất lâu sau, có một nhóm người mới tìm thấy chủ tử nhà mình, thế là vội nhanh chóng tiến lên hỏi: “Chủ tử, người không sao chứ!”
“Không có gì.”
“Thuộc hạ đáng chết! Để chủ tử bị tổn thương nặng như thế! Là thuộc hạ bảo hộ không chu đáo, xin chủ tử xử phạt!” Ly Uyên thấy Ngao Minh Dạ máu me khắp người ngồi dưới đất, trung thành quỳ trên mặt đất, hốc mắt đỏ lên!
“Chuyện gì vậy? Tại sao lại tổn thương nghiêm trọng như thế!” Đi sau một bước, Mộ Dung Dật nhìn thấy Ngao Minh Dạ tổn thương nghiêm trọng như thế, mi tâm nhíu lại.
Hắn vừa gặp Ly Uyên thì biết Ngao Minh Dạ xảy ra chuyện, liền lập tức cưỡi ngựa không ngừng nghỉ chạy đến đây.
“Nhanh, để cho ta xem!” Tay của Mộ Dung Dật vừa đụng vào cổ tay của Ngao Minh Dạ, chỉ nghe thấy thanh âm của một nữ nhân nói: “Nhìn hắn xem, cái mạng này sắp không muốn có nữa rồi!”
Lúc này, mọi người mới phát hiện trước mắt không biết từ khi nào có một nữ nhân đứng đó!
“Ngươi là ai! Tại sao lại ở đây!”
Trong nháy mắt, Ly Uyên cầm kiếm hướng về phía Hoàng Bắc Hạ. Nhưng Ly Uyên đã nhanh, Hoàng Bắc Hạ còn nhanh hơn, chỉ thấy nàng nhẹ nhàng né được, xuất thủ, kiếm của Ly Uyên đã bị mất khống chế bay ra ngoài!
Ly Uyên có chút không dám tin nhìn nữ tử trước mắt, chỉ với một động tác thế mà đánh bay được kiếm của hắn!
Ở một bên, Mộ Dung Dật mặt mũi cũng tràn đầy kinh ngạc, phải biết rằng võ công của Ly Uyên được coi là cao thủ không nhất thì nhì, không nghĩ tới nữ tử này một chiêu đã tránh được?
“Thật đúng là chủ nào tớ nấy, một câu hai câu đều muốn cầm kiếm chỉ vào người khác như thế sao?”Hoàng Bắc Hạ có chút khó chịu nói
“Ngươi nói cái gì! Ngươi lặp lại lần nữa xem!” Ly Uyên nghe xong, nữ nhân này lại dám vũ nhục chủ tử của hắn, lập tức muốn tiến lên động thủ, lại bị Ngao Minh Dạ khiển trách : “Lui ra!”
“Vâng, chủ tử!” Ngao Minh Dạ đã lên tiếng thì Ly Uyên đành phải lui ra, nhưng lửa giận trong mắt nhìn Hoàng Bắc Hạ, lại không giảm chút nào.
“Không biết lời nói cô nương nghĩa là gì?”Mộ Dung Dật thu tay về, tình trạng của Ngao Minh Dạ tình huống không mấy lạc quan hắn biết, nhưng nữ tử này tựa hồ so với hắn còn biết rõ hơn!
“Ngươi hẳn phải biết hậu quả khi hắn trúng cửu nhật độc chứ?” Hoàng Bắc Hạ vỗ vỗ bùn đất trên thân, đi hái thuốc lại khiến bản thân bẩn thỉu như thế này, một hồi nữa trở về làm sao giải thích với Nhược Thư cho tốt đây a!
“Ngươi! Ngươi làm sao biết được hắn bị trúng cửu nhật độc?”Mộ Dung Dật trợn to mắt nhìn Hoàng Bắc Hạ, phải biết rằng lúc hắn biết Ngao Minh Dạ trúng độc, là độc gì hắn còn tốn sức nghiên cứu một phen, nhưng nữ tử này chỉ vừa nhìn đã nhận ra!
Bất quá cũng khó trách vì sao Mộ Dung Dật nhìn không ra, dù sao Mộ Dung Dật cũng chỉ tinh thông y thuật, không có nghĩa là cũng tinh thông luôn cả độc thuật, nhưng Hoàng Bắc Hạ lại khác!
_________________
Tiểu kịch trường: Phỏng vấn Cửu Vương Gia (2)
Tiểu Phong: Ngài còn dám nói là ngài không hứng thú? Mới gặp đã lao vào đỡ hộ người ta một nhát kiếm rồi!
Cửu Vương Gia: Phản xạ tự nhiên thôi!
Tiểu Phong: Nói dối không tốt nha Vương Gia -.-
Cửu Vương Gia: ……………….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!