Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng Thê - Chương 29: Lưu Thị Tính Toán Nhỏ Nhặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng Thê


Chương 29: Lưu Thị Tính Toán Nhỏ Nhặt


Nhờ phúc của thiệp mời, Lưu thị chỉ lo cùng Thục phi mưu đồ bí mật, hoàn toàn không có thời gian đến phiền Hoàng Bắc Hạ mà Hoàng Liên Sở giống như đã đổi tính, không đến tìm Hoàng Bắc Hạ gây phiền phức.

Hoàng Bắc Hạ ngược lại có chút tự do tự tại, mỗi ngày đều mang từ bên ngoài về một chút thảo dược kỳ kỳ quái quái để luyện chế độc, thời gian trôi đi vô cùng yên bình.

Một ngày này, dược thảo mà Hoàng Bắc Hạ mang về đã sử dụng hết, tuy nói nàng đã bào chế ra rất nhiều các loại độc dược để phòng thân, nhưng những thứ này chuẩn bị càng nhiều càng tốt.

Thế là Hoàng Bắc Hạ lại thay y phục xuất phủ.

Sau khi mua xong thảo dược, Hoàng Bắc Hạ tùy tiện đi dạo một chút, lúc đang chuẩn bị hồi phủ thì phát hiện đằng sau có người theo dõi!

Bước chân của Hoàng Bắc Hạ dừng lại khóe miệng lập tức nhếch lên, sau đó lại bước nhanh hơn.

Người phía sau vẫn một mực duy trì khoảng cách không nhanh không chậm đi theo, chỉ thấy Hoàng Bắc Hạ nhanh chóng xuyên qua đầu một con hẻm nhỏ, con mắt có chút ngạc nhiên.

Không phải là bị phát hiện rồi chứ? Thế nhưng là bọn họ đã cẩn thận như thế, không có lý nào lại bị phát hiện a.

Cuối cùng, không biết bị Hoàng Bắc Hạ dẫn đi mấy con hẻm nhỏ, nhóm ám vệ lại một lần nữa mất dấu Hoàng Bắc Hạ

Lúc chắc chắn ở phía sau không có người đi theo, Hoàng Bắc Hạ mới từ một ngõ nhỏ hẻo lánh đi ra.

Chỉ là vừa ra, liền nghe được có hai người đang đối thoại, Hoàng Bắc Hạ theo bản năng lại trốn vào góc khuất.

“Những chuyện ngươi an bài đã làm ra sao rồi?”Chỉ nghe thấy trong đó có một người nói

“Yên tâm đi, ta đã cho người sắp xếp tốt rồi, chỉ đợi người đó tiến cung dự tiệc!”Một người khác nói.

“Ừ! Nếu được như thế thì tốt rồi! Lần trước các ngươi thất thủ, chủ tử đã rất tức giận, lần này nếu lại không thành công, vậy các ngươi trực tiếp đưa đầu tới đu.” Người vừa mới bắt đầu nói chuyện lại nói với người kia.

Hoàng Bắc Hạ nghe thấy hai chữ yến hội, nghĩ thầm, không phải là yến hội Trung Thu trong cung sao? Thế là vểnh tai lên nghe nghiêm túc một chút.

“Chỉ là chủ tử bên kia đã cho người an bài tốt rồi sao?”

“Yên tâm đi, chủ tử nói nương nương sẽ an bài, tóm lại không cần chúng ta động thủ, mượn tay người khác là có thể.”

Hai người kia sau khi nói sau liền đi.

Hoàng Bắc Hạ lúc này mới đi ra, lông mày nhíu thật chặt: Vừa nãy hai người nói chính là yến hội trong cung không sai, chỉ là bọn họ tựa hồ muốn trong yến hội đối phó với một người? Còn có nương nương kia là chỉ ai? Bọn họ muốn mượn ai tay?

Nghĩ nửa ngày, trong lòng Hoàng Bắc Hạ cũng không có đáp án, dù sao chuyện này cũng không liên quan đến nàng, không cần suy nghĩ nhiều.

Hoàng Bắc Hạ trở lại phủ, vừa vào nhà đã thấy trên mặt bàn bày ra một kiện y phục mới tinh.

“Đây là cái gì?” Hoàng Bắc Hạ nhìn về phía Nhược Thư đang quét dọn, hỏi.

Nhược Thư thấy Hoàng Bắc Hạ trở lại, nhân tiện nói: “Tiểu thư, người trở về rồi.”

“Ừ.” Hoàng Bắc Hạ tranh thủ thời gian đổi y phục.

“Đây là do Nhị phu nhân đưa tới, nói là đặc biệt vì tiểu thư tiến cung nên đã chuẩn bị trước, sợ tiểu thư sẽ làm mất mặt phủ tướng quân.” Nhược Thư nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy phẫn uất.

“A? Bà ta cũng biết đại sự làm trọng à?”Hoàng Bắc Hạ tiến lên, dùng ngón tay tùy ý nâng y phục, không nói đến kiểu dáng, chỉ là cái tiểu phấn nộn màu hồng phấn này không phải phong cách của Hoàng Bắc Hạ. Nhìn lại cái thứ này phối trân châu đầy người, khoé miệng Hoàng Bắc Hạ cong lên, đây quả thực chỉ có nhà giàu mới có nổi thứ này.

Nhị phu nhân làm như thế đơn giản là thể hiện nàng có một Nhị thẩm vô cùng hào phóng, thứ hai cũng để Hoàng Bắc Hạ lộ ra phẩm vị dung tục, từ đó làm nổi bật Hoàng Liên Sở xuất trần.

Hừ, nàng ngược lại có một kế hoạch rất hay.

“Nhược Thư, đem y phục này cắt ra cho ta!”Hoàng Bắc Hạ ném y phục cho Nhược Thư, nói.

“Cái gì ạ?” Nhược Thư tựa hồ có chút không thể tin những gì mình vừa nghe được.”Tiểu thư, cắt đi như thế có phải là……..”

“Nhị thẩm này cho ta y phục, ta không dám yên tâm mặc đi. Em làm như thế này……”Hoàng Bắc Hạ ghé vào tai Nhược Thư nói vài câu, chỉ thấy Nhược Thư trong mắt có chút kinh ngạc, sau đó lại đồng ý nhẹ gật đầu.

____________________

Ok ok, vừa đi học bay ngay vào dịch để cho mấy đứa truyện đọc đây. Đừng hối Phong nữa đấy nhá😂làm Phong sốt cả ruột

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN