Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên - Chương 54: Chàng sẽ là phò mã của ta (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
43


Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên


Chương 54: Chàng sẽ là phò mã của ta (3)


Mặc Chi và Lan Nhi sau chuyện hồi nãy dường như đã trở thành một đôi thích tám chuyện trên trời dưới đất. Cả hai tới ngự thiện phòng lấy một ít thức ăn nhẹ cầm trên tay vừa đi vừa ăn.

“Ta nói này, tỷ ăn cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ. Bị đưa vào đây làm cung nữ là đúng rồi còn gì.”, Mặc Chi trố mắt nhìn thức ăn trong tay Lan Nhi dần dần bị nuốt sạch.

“Công tử cứ chọc ta hoài.”, Lan Nhi mặt xấu hổ mà trả lời. Đi một lúc lâu cũng tới phủ của Bát công chúa. Kang thì hiện tại không có ở trong phủ vì bận làm việc ở ngự y quán. Bát công chúa thì vẫn không thay đổi gì, dáng vẻ vẫn như cũ. Kang có một người vợ như vậy cũng tốt cho hắn, chẳng ai đời lại để nữ nhi nhà người ta đi tỏ tình hay nói cách khác là cầu hôn.

“Bát tẩu!”, Mặc Chi cười vui vẻ chào. “Là đệ à? Vào đi, phu quân ta ra ngoài rồi.”, Bát công chúa nhìn thấy Mặc Chi thì nét mặt cũng liền tươi cười mà đi ra chào đón.

“Lâu quá rồi không gặp đệ.”, “Đúng nga! Tiệc cưới của hai người cũng chả báo với ta một tiếng nên hôm nay ta qua đưa hồng bao muộn cho hai người nè. Haizz…”

“Hi hi, đệ nói quá rồi.”, “Tỷ vẫn không thay đổi gì nhiều, à mà cả đêm hôm đó ta đều thấy hết cả đấy.”, Mặc Chi ghé tai nói nhỏ khiến mặt của Bát công chúa đỏ bừng.

“Đừng nói là…”, “Thấy hết, thấy hết. Kang thì khá bướng bỉnh, có đôi lúc thì rất yếu đuối nên cưới được người như tỷ là ta cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm và có thể đi đây đi đó không cần bạn tâm bất cứ điều gì.”

Nghe Mặc Chi nói vậy thì Bát công chúa cũng có chút nghẹn ngào rồi bất chợt nắm lấy tay Mặc Chi mà nói rằng: “Đệ yên tâm, chàng ấy là phu quân của ta mà!”

Vẻ mặt của Bát công chúa khiến Mặc Chi cười rộ lên. Tiếng cửa phòng đẩy vào, Kang trong bộ dạng mệt mỏi đi vào liền bị Mặc Chi khoác vai vỗ vài cái mà nói nhỏ: “Ráng mà sinh quý tử nhé nhị ca! Đừng bắt nạt con gái nhà người ta đấy!”, “Con nhóc lắm lời, biến mau!”

Mặc Chi rút tay lại quay đi nhanh chóng. Kang bước vào phòng thì thấy Bát công chúa đang ngồi thêu, từng đường kim mũi chỉ đều rất tỉ mỉ. “Chàng về rồi, để thiếp sai người chuẩn bị nước cho chàng.”, Bát công chúa định đứng dậy kêu người nhưng Kang lại kéo nàng ngồi xuống mà hỏi: “Vừa rồi Mặc Chi ghé tới đây làm khó nàng ư?”, Bát công chúa lắc đầu che miệng cười.

“Thế nó có nói gì không?”, “Đệ ấy chỉ tới đây gởi hồng bao rồi nói chuyện uống trà vậy thôi. Đâu phải khó tính kiêu ngạo như chàng nói.” Kang nghe Bát công chúa nói vậy liền thở phào nhẹ nhỏm. Nghỉ tới cái ngày mà tỷ tỷ gặp thái tử Mặc Chi hung hăng thế nào, rồi còn bỏ nhà đi tu luyện nữa, chẳng ai quản nàng được.

Bát công chúa kéo nhẹ tay áo của Kang mà hỏi nhỏ: “Vậy, vậy vừa rồi đệ ấy nói gì với chàng vậy?”, Bát công chúa tò mò.

“Cũng may là nó nhắc nhở ta, bao lâu nay để nàng đợi rồi. Ngay bây giờ nàng cũng sẽ biết ngay thôi.”, Kang liền ghé lại tai của Bát công chúa mà thì thầm khiến nàng ta đỏ mặt tía tai. “Nhưng mà, là cái gì mới được.”, “Nghĩa, vụ, vợ, chồng, chứ nhỉ?”, nói rồi Kang liền bế Bát công chúa đi tới giường.

(Ad nghĩ đoạn này không nên diễn tả quá kĩ, mọi người tưởng tượng nhé!)

“Hát chù! Ai nói xấu mình vậy nhỉ?”, Mặc Chi hắt hói một cái mạnh đến nỗi chảy nước mũi. “Chả ai rảnh mà đi nói xấu ngươi cả.”, Huyền Ly thì lúc này lại có đôi chút chán nản, nhìn về phía sau thì thấy có chuyện sắp tới mà không ai khác chắc chắn là Mặc Chi. Một người mặc áo choàng đen đi tới.

“Vị công tử này xin dừng bước.”, giọng nói chỉ rằng người này là nữ. Mặc Chi quay ngược nhìn xuôi nhìn thấy người kia hỏi lấy tay chỉ mình. “Cô gọi ta hả?”

“Vị công tử này có thể giúp ta một việc được không?”, “Ta và vị cô nương này gặp nhau rồi chăng?”, Mặc Chi vẻ mặt lạnh nhạt mà hỏi.

Người kia liền dở áo choàng ra, đó là vị công chúa nước láng giềng người người đều ái mộ sắc đẹp của cô. “Cô là tình địch của tỷ tỷ ta! Không giúp được, cô đi đi.”, Mặc Chi quay người tỏ vẻ từ chối rồi bỏ đi.

“Nếu công tử giúp ta, ta sẽ có người lợi ích.”, “Ồ, vậy ta nói cô lấy thân báo đáp ta thì sao?”, Mặc Chi vẻ mặt lạnh lùng quay đầu lại nói.

“Ta tin công tử không phải người như vậy.”, vị công chúa quả quyết.

“Cô đừng hiểu nhầm, đàn ông thì ai chẳng ham mê nữ sắc.”, Mặc Chi cười lạnh nhạt mà nói.

“Xin công tử hãy nghe ta nói.”, “Cô cứ nói nhưng giúp hay không thì phải xem thành ý của cô.”, vị công chúa nghe Mặc Chi nói thế thì vẻ mặt căng thẳng rồi nói.

“Nên nhớ là ta không có thời gian nên cô hãy vào vấn đề chính.”, “Vậy xin công tử lắng nghe, lí do ta được gả tới đây là vì nước chúng ta bại trận và phải cầu cứu các nước khác. Hoàng đế Lưu Khang nói sẽ giúp chúng ta với một điều kiện là phải gả ta sang đây đóng vai trò như một bản giao ước.”, vị công chúa kể vắng tắc câu chuyện.

“Vậy chuyện cô muốn ở ta là?”,” Ta muốn công tử làm phò mã của ta!”, vị công chúa thẳng thắng bình tĩnh nói.

Mặc Chi nghe xong liền có chút giật mình với cô gái này, lúc đầu nàng nhìn lầm nàng ta rồi chăng? Nàng bĩnh tĩnh lại hỏi: “Ta có bẹnh dị ứng với nữ nhân a! Cô nói điều kiện khác đi.”, “Ta muốn công tử giúp ta rời khỏi đây, ta tới đây là để thay mặt cha ta thương lượng về đường giao thương cho cả hai nước chứ không phải gả tới vì lí do lố bịch kia.”

Mặc Chi nghe vị công chúa nói vậy suy nghĩ một hồi rồi xoa cằm mà cười. “Vậy ta có hai điều kiện.”, vị công chúa tỏ vẻ căng thẳng một lần nữa. Nàng biết rằng nhờ một người là chẳng khác gì vào hang cọp.

“Thứ nhất mong cô đừng gặp tỷ tỷ ta và cũng như những người thân cận với tỷ ấy.”, “Điều đó là đương nhiên, ta tới đây không phải để gả cho thái tử.”, vị công chúa thở phào nhẹ nhỏm mà trả lời. “Thứ hai, ta cần tài nguyên để tu luyện.”, “Công tử không cần lo, tài nguyên tốt nhất ta sẽ chuyển tới cho công tử trong vòng ba ngày tới.”, vị công chúa nghe Mặc Chi nói vậy liền vui vẻ mà đáp trả.

“Nhưng mà còn chuyện lấu thân báo đáp?”, “Thôi đi! Ta không có hứng thú với phụ nữ, cáo từ.”, Mặc Chi không nghĩ vị công chúa đó lại để ý những lời mình nói, nàng chỉ thở dài cáo từ rồi biến mất trước mặt vị công chúa.

“Ta nghĩ cô gái đó cũng không tồi thưởng thức một tí chắc cũng không sao đâu nhỉ công tử Mặc Chi?”, Huyền Ly luôn để ý những lời nói của Mặc Chi nên lúc nào cũng lấy cớ để chọc ghẹo.

“Nếu nàng ta là nam thì chắc chắn cũng sẽ làm quý phi trong hậu cung của ta. Còn như lão thì chắc là phi tần thất sủng nhốt trong lãnh cung đấy a!”, “Ngươi! Con nhóc thối, địa vị của ta ít nhất cũng phải để ta làm hoàng hậu nga!”, Huyền Ly nghe Mặc Chi nói xong liền tức tối mà phản kháng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN