Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy


Chương 28


THỰC XÁ
[c][/c]

————————————————————————————————————-
– Thưa Ankaki senpai, vậy nguồn gốc sinh ra của các vị thần là như thế nào ạ !? – giọng nữ sinh bàn thứ năm vang lên, là một cô gái thắt bím được cột bằng một sợi dây có hình con thỏ dễ thương, thân hình nhỏ nhắn nhưng lại mang cho người ta cảm giác nghị lực phi thường. Joho, một trong những mọt sách nổi tiếng nhất của trường CHIMA, với tài hiểu biết rộng rãi.
Nghiêng mắt nhìn cô học trò bé nhỏ, Ankaki cười nhẹ: – Thật ra chương trình của Vampire thường không có nói dạy sâu hơn. Bộ giáo dục đã cắt bớt phần học, chỉ vampire quý tộc hoặc vampire thuần mới học, vậy cô sẽ phá lệ trả lời em câu hỏi này. Họ, các vị thần nguyên sơ được sinh ra từ hơn mấy vạn năm trước, lúc đó chủng tộc Vampire như chúng ta chưa hình thành. Kễ cả phù thủy chủng tộc được sinh ra trước chúng ta, vào thời kì băng hà lạnh giá. Ở giữa trung tâm của trái đất, lớp bên trong xuất hiện một loại khí lạ, người ta gọi nó là khí khiết. Bởi nó tinh khiết, không nhiễm bởi một tạp chất nào nên nó có cái tên như vậy, bởi một lý do nào đó dòng khí khiết này bay hơi dần dần trên mặt đất rồi từ từ hình thành cá thể,có khả năng hấp thụ năng lượng xung quanh. Nhiều năm, cá thể đó dần biến đổi thành hình dạng Tinh Linh, họ có sức mạnh và năng lượng đặc biệt,…- thao thao bất tuyệt, Ankaki không ngừng đi lên đi xuống lớp để giảng bài.
– Yukito là tên của bạn hả?! – phía dưới, tiếng của một cô gái vang lên
– ừ, còn cậu – cô làm quen
– mình là Lilulu Nose, hì hì! Tớ thấy cậu dễ thương thật đó. Chúng ta làm bạn nha!!!
– À, ừ.. Tất nhiên
– Biểu hiện của câu thật đáng yêu – Lilulu hôn chụt vào má của cô
– A – bất ngờ với hành động của cô nàng, Yukito lấy bàn tay ôm chiếc má đáng thương của mình.
– Đây là một kiểu chào giữa bạn bè mà, cậu không cần phải ngại – nháy mắt, Lilulu nhẹ nhàng véo má của cô. Nhìn cô gái thật dễ thương nên Lilulu rất thích làm bạn
-….- đúng là một lời chào khá hiện đại nhỉ, cô thầm nghĩ trong lòng

——————————–
Đang nghe giảng từng chi tiết của bài học, bổng từ giữa trung tâm học viện xuất hiện một hồi chuông vang lên, tiếng chuông vang lên làm bao nhiêu học viên hứng hở.
– Hết giờ rồi, hẹn gặp các em vào những tiết học khác
– Vâng ạ – cả lớp đồng thanh hô to, phải công nhận đến hết giờ của tiết học là không khí của lớp học tràn trề năng lượng sống.
cô Ankaki bước đi hướng hành lang, dáng vẻ thướt tha khiến bao nhiêu nam sinh điêu đứng mà nhìn theo bóng lưng của phụ nữ xinh đẹp kia. Dáng người thon gọn ôm đi vòng eo thon gọn, trên tay cô đang nhẹ nhàng nâng đóa hồng đen, thấy được bông hoa từ tay của Ankaki. Một số bạn nữ không ngừng ghen tị bàn tán.
Sau một tiết học, cô dang thẳng lưng ngáp ngắn ngáp dài, đang định ra ngoài để tận hưởng không khí trong lành, một cô gái tóc đỏ hung liếc mắt đưa tình nhìn về Louis, trên môi xuất hiện nụ cười rạng rỡ:
– Anh Louis , anh đi ăn trưa với em có được hay không.
– Thật đáng tiếc. Nhưng tôi đã hẹn đi ăn tối với cô gái này, nếu tôi thất hứa sẽ làm người ta nguyền rủa đó – cười nhẹ, Louis nhanh chóng kéo bàn tay đang có ý định đi của cô, ánh mắt hồ xuân nhìn về phía Yukito như bạn trai chăm sóc bạn gái
Nữ sinh đó liền bắn tia lửa đạn về phía cô, trên mặt ghi rõ từng chữ ‘ đây là người của bà, nếu không muốn chết thì nên tránh xa ra ‘, Yukito khóc không ra nước mắt. Yukito cô chính là một người vô tội nha, sao Louis lại kéo cô vào chuyện khỉ gió này chứ, con mắt thù hằn nhìn cô như nhìn môt tiểu tam.
– À… Chuyện này…- từ đâu mà có đây? dù có là bạn mới quen nhưng cũng không nên đem cô ra làm tấm chắn miễn phí chứ.
– Anh à… Đi ăn cơm với em đi, Louis senpai. – tụ tập chín, mười nữ sinh quây quần lấy cô và Louis. Bỗng chốc lát không khí bên trong vô cùng nghẹt thở, nam sinh thấy được tình cảnh nguy cấp liền chạy ra ngoài trốn nạn.
Đầu yukito quay như chong chóng, đợi đúng thời cơ Louis dần quên mất cô, Yukito nhanh chóng phóng ra ngoài hành lang như tên lửa.
ra ngoài hành lang, mồ hôi trên trán của Yukito không ngừng tiết ra. Tình thế thật là nguy hiểm nha, không ngờ Louis lại có nhiều Fan nữ như vậy. Nhìn về cửa sổ, Louis bị dồn đến bước đường cùng trước những đôi mắt sói lang của chúng nữ sinh. Cô thương cảm nhìn Louis, cái này cũng tại anh quá nổi tiếng nha! Không phải cô không giúp đỡ đâu à, hít lấy ngụm không khí trong lành.
Vừa lúc đó, Lilulu xuất hiện đưa cô một cây kẹo hình xoắn ốc
– cho nè, ăn đi
– Cảm ơn cậu – sự xuất hiện của Lilulu làm cô hơi bất ngờ, cứ tưởng Lilulu đi chơi rồi.
– Chúng ta đến thức xá nha. Bụng tớ không chịu được cơn khát máu – Than phiền, Lilulu kéo tay của cô
– Thực Xá? Khác máu? Cậu đang nói gì vậy – tò mò nhìn từ ngữ hơi quái dị của lilulu
– Thực xá thì tất nhiên coi như là nhà ăn đó. Nhưng mà cậu có phải là Vampire không đó! kể máu mà cậu cũng không biết. Thôi không đùa nữa chúng ta mau đến thực xá đi, kẻo hết chỗ ngồi bây giờ – nhìn Yukito chằm chằm như đang nhìn một sinh vật quý hiếm
-Ơ..?! – Chưa kịp thốt ra lời. cô đã bị Lilulu kéo đi, nhưng thật không hiểu cái mà Lilulu nói là gì.
….

– Cậu thích ăn gì nào, tớ sẽ lấy cho cậu – bỗng nhiên Lilulu hỏi khi chúng tôi đang đi đến Thực Xá.
– cái gì cũng được?! Miễn không phải đồ ăn sống là được
– Thịt tươi ăn ngon lắm đó, ăn thử đi. Chỉ cần một lần là cậu liền mê- cô nàng nhíu mày nhìn cô
– hì hì..- thịt sống ăn ngon, có phải cô ấy đã bị đứt dây thần kinh nào đó hay không. Chỉ cần nhìn vào đồng thịt tươi mà Yukito đã rợn da gà. – cậu có thể lấy cho tớ một ít thịt tái hay đồ đã nấu ăn đã nấu nhé! Thật ra mấy hôm nay mình đau bụng nên hổng có ăn được mấy cái thứ mà cậu nói
– À, thì ra là vậy. Tớ sẽ đi mua cho cậu – Như hiểu được, Lilulu chạy vào Thực Xá
Hơi tò mò về thực xá. Yukito bước vào, một tòa lâu đài rộng lớn, thật không ngờ đây chính là thực xá. Nếu không có ai nói chắc chắn cô sẽ còn tưởng đây là một cung điện mất, trên cao những chiếc đèn Pha lê đang tỏa sáng ra màu xanh nhạt mờ ảo. Bàn ăn được sắp xếp gọn gàng, người bên trong đông nghịt. Nơi này thật rộng, được xây dựng theo phong cách Á Âu. Phòng bếp được tách riêng sang một căn phòng rộng với hơn mấy chục đầu bếp, hơn mấy ngàn học viên đang đứng và ngồi ăn trong đây.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN