Hồi sinh trong mạt thế - Bị bán 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Hồi sinh trong mạt thế


Bị bán 1



Cô nằm cuộn mình trong góc phòng nhỏ, cằm đặt trên gối, đôi mắt mở to nhìn cha mẹ tổ sinh nhật cho em gái. Một nhà ba người thật hạnh phúc.

Em gái thổi nến trên bánh sinh nhật, Mẹ thơm nó thật kêu, ba nó tặng chiếc nơ hình con bướm lấp lánh .

Cô nhận ra chiếc nơ này , lúc trưa khi cô rửa bát cô đã thấy chiếc nơ này . Nó rất đắt , tiền lương cả ba tháng rửa bát của cô cũng chưa chắc đã mua được chiếc nơ này

Đôi mắt toát lên vẻ hâm mộ em gái , nó thật hạnh phúc .

Giá như cô được như nó , cô không tham lam . Chỉ một lần thôi cũng được .  

Cô muốn nói hôm nay là sinh nhật của cô    Nhưng lời vừa đến miệng thì đã bị chặn lại .

Mà dù có nói thì cũng chả ai quan tâm vì cô vốn bị câm.

Thời tiết mùa đông vốn lạnh lẽo. Gió lùa qua khung cửa sổ tạt vào người làm cô co rúm lại. Người cô run lợi hại . Cô quấn chặt tấm chăn mỏng cũng không ấm hơn chút nào .

Sinh nhật kết thúc từ lâu , gia đình ba người đã ngủ trong chăn êm đệm ấm , tiếng thở và tiếng gáy vang lên đều đều , trong bóng đêm yên tĩnh phá lệ rõ ràng.

Giọt lệ lăn dài trên má cô , cô … có phải lại bị lãng quên nữa phải không ? Ba mẹ không lẽ đã quên mình còn một đứa con gái là cô không ?

Không đâu Họ có thể quên sinh nhật cô ,quên yêu thương cô , quên chừa phần cơm cho cô vào mỗi tối , … nhưng ít nhất cũng đừng quên cô còn tồn tại trên thế giới này .

Cô nghĩ mình đã chai sạn trước lạnh nhạt này , nhưng tim thật đau ! Đau đến mức không thở nổi . Đau đến mức mất đi tri giác .

Nhưng cô làm sao có thể tuyệt vọng . Cô vẫn mong chờ rằng sẽ có một ngày …một ngày mà ba mẹ cô sẽ nhớ rằng họ còn một người con gái,tên Tô Chu .

Tô Chu năm nay 14 tuổi . Được cho là ” tạp chủng ” , mẹ cô chưa lấy chồng đã mang thai . Cô hiển nhiên không được chào đónsống dưới ánh mắt kì dị của người nhà , kể cả mẹ cô.

Tô Chu chạy nhanh trên đường , ánh nắng chói chang làm lưng áo Tô Chu ướt đẫm . Quán hôm nay khá đông , Tô Chu ở lại phụ giúp cũng được thêm vài đồng , cũng không ngờ đã mười một giờ .

Cơm nhà chưa nấu , có lẽ cô lại phải ăn một trận đòn .

Trước cổng đỗ một chiếc xe hơi cũ . Đây là xe của Tô ba , họ về rồi .

Bước chân có điểm dừng , cô sợ bị đánh .

Tô Chu nhắm mắt , thở sâu , bước chân nặng nề tiến về phía căn nhà nhỏ . Cũng phải lần đầu tiên bị đánh , nhịn chút rồi qua thôi.

Tô Chu định mở cửu thì cánh cửa bật ra . Tô Chu co rúm người lại . Trước mắt cô lá Tô mẫu đang tức giận.

Tô mẫu thấy Tô Chu thì liền nhéo eo cô , vừa mắng :

” Mày đi đâu từ sáng tới giờ mà chưa nấu cơm hả … ”

Tô Chu cúi đầu chịu trận . Cô em gái Tô TìnhTình từ đằng sau Tô mẫu ôm tay bà làm nũng :

” mẹ à đói chết ta rồi ”

Tô mẫu quay sang vuốt đầu Tô TìnhTình gương mặt từ ái

” Nha đầu lớn rồi còn làm nũng với mẹ ”

Nói xong rồi không chút tình cảm quay nói với Tô Chu với giọng lạnh như băng :

” mày không thấy em gái mình đang đói hay sao , mau chuyển bị cơm cho tao”

Xong lại thêm vài cái nhéo cho Tô Chu .

Tô Chu không dám ngẩng đầu lên , chạy và bếp .

Nấu xong cơm , Tô Chu dọn lên bàn , còn chính mình thì ôm bát ngồi một góc chờ mọi người ăn xong . Tô ba khẽ liếc Tô Chu rồi nói :

Ngồi lên bàn ăn hẳn hoi , ngồi đó thì còn ra thể thống gì nữa

Tô Chu giật mình , trước giờ không phải cô luôn luôn như thế hay sao? Nhưng không dám hỏi nhiều , cô lật dật tiến đến , phủi quần áo sạch sẽ , dè dặt cầm chén cúi xuống ăn cơm .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN