Hôm Nay Đã “Ngủ” Chưa? - Chương 36: Tỉnh mộng (1.14): Lời đồn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
393


Hôm Nay Đã “Ngủ” Chưa?


Chương 36: Tỉnh mộng (1.14): Lời đồn


Truyện được edit bởi Phượng Nhã Ân, đăng tại truyendkm.com @PhuongNhaAnn

Đêm này nói ngắn cũng không ngắn, mà nói dài cũng không dài. Lúc Mạnh Nhiên tỉnh lại, ánh mặt trời đã len lỏi vào phòng theo khe hở của bức màn. Cô xoa đôi mắt nhập nhèm, nhìn sang bên cạnh theo bản năng…

Chu Tử Tiện vẫn không còn ở đây, chỉ là nơi tỉnh lại lần này không còn là phòng nghỉ tạm thời nữa, mà là phòng ngủ của anh.

Vách tường bốn phía là màu xám hơi mang sắc lam, còn bức màn là màu xanh ngọc bích. Màu sắc khác người như vậy, làm căn phòng lộ ra một loại cảm xúc không nói nên lời. Đồ vật gia dụng trong phòng tuy không nhiều lắm, nhưng Mạnh Nhiên liếc mắt một cái đã thấy bức tranh treo trêи tường, là bức “Qua sông” trị giá 8000 đô la Mỹ của Sotheby’s, được rao bán nửa năm trước.

Đúng là cún nhà giàu… Cô chửi thầm, lấy điện thoại ra. Thế mà đã sắp 10 giờ rồi.

Bây giờ cả người cô mềm như bông, không động đậy nổi. Mạnh Nhiên hít một hơi thật sâu, định nghỉ tiếp một lúc để lấy lại tinh thần, sau đó về nhà.

Tùy tay mở web lên, cô bỗng thấy một tin tức trêи một trang báo nào đó…

[ Phim mới của Trần Vũ Dương sắp bắt đầu quay, nghi là cô diễn viên nọ bị bao nuôi ]

Ai đây nhỉ… Mang ý hóng hớt mà bấm vào cái tít này, đọc đọc, Mạnh Nhiên dần cau mày lại.

Sao lại có cảm giác là cái bài báo này đang nói về cô?

Nữ diễn viên, hơn hai mươi tuổi, không có một tác phẩm tiêu biểu nào, ký hợp đồng với một công ty giải trí lâu đời. Tuy rằng không chỉ tên nói họ, nhưng nếu có người biết Mạnh Nhiên, đọc xong nhất định sẽ nghi ngờ cô.

Tuy rằng vẫn cảm giác là lạ, nhưng Mạnh Nhiên cũng biết, nghệ sĩ thì phải làm quen với loại chuyện thế này. Nhưng mà, đoàn phim đã công bố diễn viên rồi à? Nếu không thì cái bài báo này sao lại biết đến cô?

Cô mở Weibo, theo dõi Weibo chính thức của đoàn phim. Sau nam bốn và nữ bốn, quả nhiên là hôm qua đã lần lượt tuyên bố tạo hình của nữ ba và nam ba.

Ảnh này là Mạnh Nhiên đi chụp sau khi ký hợp đồng. Trêи poster, thiếu nữ mặc một bộ áo váy vàng nhạt, búi tóc Song Hoàn, xinh đẹp mỹ miều.

Vì Mạnh Nhiên chả có bao nhiêu fan nên cũng chỉ có vài người qua đường bình luận:

[ chị gái nhỏ xinh phết. ]

[ chưa nghe nói đến diễn viên này bao giờ, trông có vẻ không tệ. ]

[ mị cảm thấy rất có khí chất, hóa fan. ]

Những bình luận như vậy chiếm đại đa số. Vì là tác phẩm của Trần Vũ Dương sau một hồi lặng thinh, nên độ chú ý của nó cũng không thấp. Hơn nữa, đã sớm có thông tin là ảnh đế Kim Kê Diệp Tu Tề và Kỷ Khiết tham gia, nên đoàn phim chưa khởi quay đã nổi lên gần nửa năm.

Chỉ là, giữa mấy trăm bình luận, Mạnh Nhiên thấy một cái bị đẩy lên đầu:

[ nói một câu nhé, nữ diễn viên làm Tuesday, ôm đùi, bò lên giường nhà đầu tư mới lấy được vai diễn, lớn lên thanh thuần thế kia, không biết sau lưng dơ bao nhiêu. ]

Có người qua đường rep lại: [ xem ra chủ cmt biết được mẻ dưa bí mật nào đó rồi. ]

[ ăn dưa ăn dưa. ]

[ không có chứng cứ mà đã bôi nhọ người ta, không tốt lắm đâu. ]

Chủ cmt chỉ rep mỗi cái này: [ chứng cứ đã nơi tay, chỉ là không muốn phát ra, kéo thêm phiền toái. Có người không tin thì tôi đây sẽ nói thêm câu nữa, cô gái này thử kính nữ bốn, giờ lại tuyên bố là nữ ba, sau lưng có giao dịch gì, các người cứ suy nghĩ một chút là biết. ]

Giao dịch gì cơ? Sao mình lại không biết có giao dịch gì nhở?

Mạnh Nhiên vô cùng hoang mang.

Lúc đi chụp ảnh Trần Vũ Dương cũng đã nói với cô, ông vốn đã chấm Mạnh Nhiên, chỉ là nhà đầu tư không đồng ý mà thôi. Mạnh Nhiên không phải là người tự đại, cô rất tin tưởng thực lực của mình.

Còn việc làm Tuesday… Cô nghĩ đến người đàn ông ngủ cạnh cô hôm qua. Chu tiên sinh độc thân 27 năm, chỉ sợ là nhân dân cả nước đều biết.

Đang nghĩ ngợi, cửa bị đẩy ra.

Chu Tử Tiện mặc một cái áo sơ mi màu xám, không cài hai cúc áo trêи cùng, có vẻ thanh thản mà tùy ý: “Tỉnh rồi?” Anh đặt váy áo mới tinh ở mép giường: “Tỉnh thì xuống giường, ăn cơm.”

“… Tôi không ăn.” Mạnh Nhiên thấp giọng: “Có chút việc, tôi xin phép đi trước.”

“Chuyện gì thế?” Giọng điệu của Chu Tử Tiện nhàn nhạt.

Có bản thảo trước, thủy quân bình luận, cái này hiển nhiên là có người muốn bôi đen cô. Hơn nữa, không có tin tức nội bộ, làm sao lại biết là cô thử kính nữ bốn?

Mạnh Nhiên nhanh chóng nhận ra là chuyện này có vấn đề, nên cô định đến công ty gặp Tô Miên. Không phải là cô không chịu nổi mấy lời đồn đãi vớ vẩn ấy, mà là đoàn phim vừa tuyên bố đã có lời đồn thì rất không tốt. Hơn nữa, nếu cô làm phật ý ai đó thì có thể sẽ tiêu đời.

Nói tiếp, lời đồn này cũng có quan hệ với Chu Tử Tiện. Nghĩ nghĩ, Mạnh Nhiên không giấu giếm. Miêu tả sơ qua một lượt, cô vô cùng chân thành: “Chắc là tôi đã mang phiền toái đến cho anh rồi, Chu tiên sinh.”

Vẫn gọi là Chu tiên sinh? Chu Tử Tiện hơi nhướng mày: “Chẳng phải là em mới có hại sao?”

Thấy thiếu nữ khó hiểu, anh có vẻ hơi hứng thú: “Tôi đâu có bao nuôi em.”

“Cũng đúng.” Mạnh Nhiên bật cười: “Tôi gánh hết lời đồn, thế mà lại chả được cái gì. Chu tiên sinh…” Cô cười tinh ranh: “Có phải là anh nên chuẩn bị cho tôi tiền tiêu vặt hay không?”

Chu Tử Tiện vốn sợ cô bị lời đồn ảnh hưởng, thấy cô còn đùa giỡn được, cũng nở nụ cười: “Được, em đưa điện thoại cho tôi.”

Cánh tay dài duỗi ra, anh nhẹ nhàng lấy điện thoại trong tay thiếu nữ.

Mạnh Nhiên kinh hãi: “Tôi đùa thôi.” Không phải là anh thật sự muốn cho cô tiền chứ? Thế thì cô có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nổi!!

Ấn vài cái trêи màn hình, anh trả lại điện thoại cho cô: “Số điện thoại của tôi, để em khỏi quên.”

Mạnh Nhiên nhận lấy xem, hóa ra là anh chỉ lưu số điện thoại của anh vào danh bạ. Chả phải là lần trước cô nhầm anh thành nhân viên tiếp thị sao, thù dai thế không biết… Cầm điện thoại, Mạnh Nhiên định nói gì đó, nhưng vẫn không mở miệng…

Trong danh bạ, cái tên anh chính tay lưu không phải là “Chu tiên sinh”, mà là “Tử Tiện”.

***

Thủ đô, cao ốc Tinh Hằng.

Hôm nay là ngày hành chính, thế mà Boss cuồng công việc lại khoan thai đến muộn, hơn 10 giờ mới đến! Ánh mắt của các thư ký bắt đầu đảo loạn, Hạ Tấn bảo mọi người yên tĩnh, cầm lấy vài văn kiện khẩn cấp, gõ cửa phòng Tổng giám đốc.

“Tiên sinh, mấy văn kiện này cần anh xem qua.”

“Bỏ đó đi.” Chu Tử Tiện nhàn nhạt nói.

Sao nhìn Boss có vẻ hơi mất tập trung nhỉ? Hạ Tấn không nói gì thêm, vừa định xoay người thì Chu Tử Tiện đột nhiên nói: “Chờ đã, đi điều tra chuyện này thử xem.”

Anh xoay MacBook trước mặt lại, trêи màn hình là một bài báo về giới giải trí: “Những lời đồn này là do ai rải, tôi muốn biết rõ toàn bộ chi tiết.”

Hạ Tấn nghĩ đến cô Mạnh kia: “Vâng thưa tiên sinh.” Cậu lưu loát đồng ý: “Tôi sẽ nhanh chóng đưa kết quả cho anh.”

“Ừm, cậu ra ngoài đi.”

Vừa ra khỏi cửa, Hạ Tấn vội vàng gọi điện thoại, truyền đạt mệnh lệnh của Boss. Sau khi rời khỏi đó, cậu ngồi suy tư trêи ghế làm việc. Ngay cả văn kiện khẩn cấp mà Boss cũng không để ý tới, lại phải tra chuyện của cô Mạnh trước, chẳng lẽ… cuối cùng Tinh Hằng cũng sắp có nữ chủ nhân rồi?

*****

Trợ lý Hạ: Tinh Hằng sắp có nữ chủ nhân rồi?

Cô Nhiên nọ: Từ chối. [ lạnh nhạt ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN