“Khó chịu! Không nhìn càng khó chịu hơn.””Tiểu thư, người thật sự không tức giận à?” Lục Y nói nghi ngờ trong lòng mình ra.”Tức chứ, ta cũng đã ngoan ngoãn uống thuốc rồi, dựa vào cái gì mà không cho ta ăn thịt chứ.””…!Nô tì đang nói về những lời đồn ngoài kia.” Lục Y cắn răng nghiến lợi nói.”Miệng ở trên người của người ta, ta tức giận thì họ sẽ không nói nữa chắc?””Nhưng chi thứ hai của Lục gia cũng độc ác quá đi, lại đi tung những tin đồn làm tổn hại danh dự của người.”Giang Thanh Ba nhìn chằm chằm vào thực đơn nuốt nước miếng, sau đó không để ý khua tay một cái: “Chờ mặt ta tốt hơn rồi, những lời đồn đãi đó không cần bác bỏ cũng sẽ tự biến mất, không cần để trong lòng.”Đôi mắt Lục Y lóe sáng, nhìn về phía Giang Thanh Ba đang nghiêm túc nghiên cứu thực đơn, khóe môi động đậy, cuối cùng vẫn không nói gì.Tiếng bước chân vội vã vang lên, Lục Mai chạy vào phòng nói: “Tiểu thư, lão gia về rồi…””Ôi chao, ta nhức đầu quá, cần nằm một lát, bảo mọi người đừng đến làm phiền ta.”Giang Thanh Ba ném tờ thực đơn xuống, nhanh chóng đứng dậy bước đến bên giường.
Xong rồi xong rồi, phụ thân mít ướt đã trở về rồi.
Lời đồn bên ngoài tới tai ông lão trong nhà rồi sao?Hu hu hu…!Nàng không muốn đối mặt với người phụ thân mau nước mắt này đâu!”…!Lão gia gặp Đại phu nhân ở hoa viên, sau đó giận đùng đùng vào cung rồi.” Lục Mai nói thêm.Giang Thanh Ba chống hai tay xuống, hung hăng trợn mắt nhìn Lục Mai: “Nha đầu hư đốn, lần sau nói chuyện không cho phép dừng ngang giữa chừng như thế.””Nô tỳ chạy mệt quá, phải nghỉ lấy hơi.”Giang Thanh Ba:…Giang Thanh Ba lại trở về giường quý phi nằm xuống.
Bây giờ chắc phụ thân đã vào cung, đoán chừng là đi gây phiền toái cho Lục gia rồi.
Khổ cho ông, cả bó tuổi rồi vẫn phải bận tâm nhiều thế.Thôi vậy, một lát gặp mặt phụ thân thích khóc, nàng sẽ dỗ dành một chút!Giang Thanh Ba chờ phụ thân về, hiệu quả của thuốc phát huy tác dụng, đôi mắt từ từ khép lại.
Lục Y làm dấu tay ra hiệu, động tác của tỳ nữ trong tiểu viện cũng nhẹ đi mấy phần.Ngủ một giấc mà mặt trời đã ngả về Tây.
Giang Thanh Ba bị Lục Mai đánh thức.”Tiểu thư mau dậy tiếp chỉ.””?””…!Giang Thanh Ba – nữ nhi của Tả đô Ngự sử, dịu dàng nhân hậu, tướng mạo xuất chúng…!Lục Minh Châu – nhi tử thứ ba của Võ An hầu, vừa khéo đến lúc thành gia lập thất…!Chọn ngày lành thành hôn, khâm thử.” Vị thái giám trung niên đánh giá Giang Thanh Ba đang ngẩn người, rồi thu mắt lại, cười mỉm nghênh đón: “Giang tiểu thư là người rất có phúc, được Thái thượng hoàng đích thân ban hôn.
Ngoại trừ hoàng tử, hoàng tôn thì không còn người nào có được vinh hạnh này nữa đâu đấy.”.