Hôm nay tôi thất tình - Ngày...Tháng...Năm(22)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
244


Hôm nay tôi thất tình


Ngày...Tháng...Năm(22)


Anh biết không, em cũng thế thôi, cũng đã từng có những ngày như thế. Sau khi bước qua những nỗi đớn đau và tổn thương đậm sâu trong lòng, em nhất quyết dặn mình về sau không được đặt ai ở vị trí quan trọng nữa, càng không được xem trọng ai hơn chính bản thân mình, để người ta ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.

Ngày đó em yếu ớt che giấu đi con tim chằng chịt sẹo, với những vết băng bó ngỡ chẳng bao giờ lành. Em lười gặp gỡ, lười làm quen. Đến số bạn bè cũng niêm phong lại. Vô tình thấy ai vừa ý liền tránh xa. Trót phải lòng ai rồi cũng chỉ dám bâng quơ vài thể hiện, biết người ta chẳng mặn mà sẽ liền tự cắt đứt. Chẳng dám để chân lún quá sâu thêm một lần. Dẫu nỗi cô đơn và cần chỗ dựa, chưa bao giờ em có thể khắc phục một mình.

Em cũng từng rất vô tư, bất cần và xem nhẹ tất cả. Ai đến thì em đón, muốn đi thì em tiễn. Vui thì ngồi lại, buồn thì rời chân. Chẳng chút bận lòng ai còn hay mất, miễn chính bản thân mình vẫn ở đây là được rồi. Thế nên anh nhớ không, những ngày đầu trò chuyện, em cứ nhắc đi nhắc lại, xin chúng ta đừng là cả thế giới của nhau. Vì em đã quá hiểu nỗi trống trải khi một mình bị bỏ rơi là như thế nào. Hiểu cả đôi phần tính cách của bản thân khi yêu. Và, vì em rất sợ sẽ có ngày hôm nay, ngày mà em chẳng đành tâm đánh mất đi một người.

Là do em chẳng kìm lòng được trước những hạnh phúc lạ lẫm đầu đời. Như em từng nói đó, là những lần đầu tiên em được quan tâm và trân trọng. Được người mình thích cũng chú ý đến suy nghĩ, cảm xúc của mình. Lần đầu tiên, em yêu, và được yêu.

Cũng vì thế mà em còn nhiều khờ dại lắm anh. Không biết giữ gìn sao cho phải. Không thích nghi kịp khi một ngày nó vơi hụt đi dần. Một cuộc tình sẽ phải trải qua những giai đoạn, đổi thay thế nào, em hoàn toàn ngờ nghệch bối rối. Có lẽ, điều người ta hay bảo, tình đầu thường rất khó trọn đời, là vậy, đúng không anh?

Bởi đó mong anh hãy hiểu, em thật lòng không muốn làm anh buồn, cũng chưa bao giờ muốn mình hay buồn để khiến anh mệt mỏi. Chỉ là em quan tâm anh nhiều, xem anh thật quan trọng, nên mới để ý và lưu tâm như thế thôi. Và khi cần được anh quan tâm, dành cho em thêm nhiều thời gian, cũng chỉ vì yêu nhớ anh mà ra cả.

Không giỏi tiết chế cảm xúc, không biết trưởng thành lí trí hơn, có lẽ em đã sai rất nhiều. Người như em đúng là cần phải thêm rất nhiều thay đổi, hoàn thiện, để giữ lấy tình yêu của mình. Coi như niệm tình em vì yêu anh nên mới thế, và cũng vì anh mà cố gắng thay đổi, anh có thể kiên tâm một chút, đừng dễ nổi giận nữa, cũng đừng vội bỏ đi, có được không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN