Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi! - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!


Chương 24


Kỳ thật tôi đã tỉnh lâu rồi, nhưng hơi thở ấm nóng trên cổ, cánh tay ôm chặt lấy lưng tôi khiến cho tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ, đương nhiên, tôi hiện tại ngoại trừ mắt không vấn đề gì, toàn thân cao thấp đều đau nhức vô cùng, lưỡi còn thỉnh thoảng lại run lên… Tôi thật sự không thể tin được, người bị bỏ thuốc lại là tôi sao? Vụng trộm liếc mắt nhìn giường, chính giữa giường đã lõm nghiêm trọng, nói không chừng lò xo cũng đã đứt…

Giờ phút này, trong nội tâm của tôi còn có muôn vàn suy nghĩ đau khổ, tôi thật sự thất thân sao? Thật vậy chăng? Có lẽ làm 1 sẽ không đau nhức toàn thân? Ô ô… Tổ mẫu phù hộ cháu đi, tên Jung Yunho kia ngàn vạn lần đừng hứng thú với SM ah, thầy tướng số nói cháu ít nhất cũng có thể sống đến tám mươi tám tuổi mà! Ô ô…

“Ai ôi!!!….” Phần eo bị véo một cái, tên đáng đâm ngàn dao kia!!!

“Tỉnh sao không lên tiếng? Thích được tôi ôm vậy ah?” Thanh âm ác ý vang ở bên tai, nhịn không được toàn thân phát run.

“Tôi toàn thân đều đau nhức, muốn động cũng không động được ah…” Hừ! Cậu cho rằng tôi muốn ở trong ngực cậu sao! Tuy rất ấm áp đấy, rộng rãi lại kiên cường, nhưng tôi không bị mê hoặc đâu! Hừ!

“Chúng ta làm chút vận động để giảm đau nhức được không?”

“….” Đừng mà! Sẽ tai nạn chết người đấy!!! o(>﹏<)o

“Trêu cậu thôi, trước cứ nghỉ ngơi tốt đi.” Jung Yunho khẽ cọ cọ vào người tôi, mới đứng dậy khỏi giường.

Jung Yunho tôi hận cậu! Tuy cậu đã giải quyết tốt hậu quả! Nhưng không biết hiện tại tôi bụng đói kêu ầm lên này, không thấy da bụng dán vào da lưng sao?!! Bụng ah bụng, bình thường sôi nổi như vậy, thời khắc mấu chốt lại bãi công rồi!! Nhưng tôi đói bụng đến mềm nhũn ra rồi…

“Đúng rồi, cậu muốn ăn cái gì?” Jung Yunho dừng một chút, xoay người hỏi thăm.

Bạn học ah, cậu cuối cùng cũng nhớ đến chuyện này ah….

“Tôi muốn ăn thịt cừu hấp, chân gấu chưng, hươu chưng, vịt nướng, gà nướng, ngỗng nướng, canh vịt… Ah, cháo là được rồi…” Vốn cảm xúc đang dâng trào nhưng nhìn thấy Jung Yunho nổi giận liền ngoan ngoãn đầu hàng.

“Nghĩ hay thật! Hừ! Không nghĩ xem hết thảy là do ai tạo ra! Jung Yunho này thủ thân như ngọc mười tám năm, cuối cùng lại giao hết cho tên ngu ngốc như cậu rồi! Tôi còn chưa đòi cậu phụ trách đấy!!” Jung Yunho, cậu không làm diễn viên thật sự là đáng tiếc ah!!! Nhưng là, tuy rằng tôi sai trước, nhưng hiện tại nằm trên giường rên rỉ là ông đây a!!!!

“Chẳng lẽ cậu không tò mò vì sao ba giờ rồi mà chúng ta không đổi thân thể sao?” Tôi tận lực nâng cao ngữ khí, đây canh bạc duy nhất mà tôi có thể đánh cuộc!

“Hừ ~ Cậu cho rằng chỉ có tổ mẫu mình mới báo mộng sao? Tổ mẫu tôi cũng quấn lấy tôi một đêm ah!!” Jung Yunho phát điên nhanh chóng nắm chặt tay, thở phì phò.

“Nguyên lai cậu biết ah…” Hai tổ mẫu này không thể tách nhau ra mà hành động sao?!! Tức chết tôi rồi! Đói chết mất!!

Jung Yunho rốt cục đi ra ngoài tìm đồ ăn, tôi nằm trên giường than ngắn thở dài, vì sao vận mệnh của tôi thê thảm như thế! Chờ tôi dưỡng thương tốt, nhất định phải báo thù rửa mối hận này!! Nguy rồi, tôi hiện tại có chứng sợ hãi chuông điện thoại, tai mắt của ba nhiều như vậy, nếu như lát nữa thấy Jung Yunho vui vẻ khí sắc hồng hào, nhất định sẽ gọi điện thông báo cho ba a!! Sớm biết như vậy giữ Jung Yunho ở chỗ này thì tốt rồi!! Nhưng tôi thật sự rất đói ah… Đồ ăn duy nhất ngày hôm qua bị Park Yoochun cướp mất rồi, lẽ nào lại tiếp tục gặm cặp lồng? Hôm sau khi gặm hết cặp lồng ngô, tôi nhìn thấy vật gì là nhựa đều thấy mùi ngô, khủng khiếp vô cùng…

“Ai… Ai… Ai…” Jung Yunho sao cậu lề mề vậy ah!! Đói chết tôi rồi!!

“Cạch…” Cửa một tiếng mở ra, Jung Yunho mang theo hai túi lớn tiến vào.

“Cậu rốt cuộc đã về…” Nuốt nước bọt, là cháo trứng muối thịt nạc, ha ha ha…

“Không biết chuyện gì xảy ra nữa, tôi vừa rồi đi ra ngoài, mọi người đều nhìn chằm chằm tôi, lần đầu phát hiện tôi đẹp trai quá sao?” Jung Yunho lấy thìa trong tủ ra đưa cho tôi, múc cháo vào trong bát nhỏ.

“A…” Ba à! Ba không cần phải nói cho mọi người biết a!!!

“Ăn từ từ, còn rất nhiều mà.” Jung Yunho giơ cao bát cháo trong tay, khinh bỉ nhìn tôi.

Tôi muốn ăn nhiều một chút, lát nữa điện thoại đáng sợ sẽ tới, còn có sức lực mà chạy trốn ah…

Thật sự là kỳ quái! Rõ ràng ở phía trên chính là cậu ta, vì cái gì sắc mặt hồng hào tinh thần sảng khoái cũng là cậu ta, mà tôi lại vẻ mặt uể oải, làn da thô ráp ah!!! Chẳng lẽ phúc lợi ở phía trên cao hơn? Nhất định phải dưỡng thương cẩn thẩn!! Ba ngày nữa đè cậu ta!

“Này… Cậu rốt cuộc là húp cháo hay trừng tôi? Trên giường khắp nơi đều là….” Jung Yunho bất đắc dĩ nhìn bát của tôi, sao tôi uống cả buổi mà không uống được tí gì…. Chủ yếu là vì chân tay tôi bủn rủn, không có khí lực gì cả, cậu không biết đút cho tôi ăn sao?!

“Đừng có dùng ánh mắt đáng thương như vậy nhìn tôi, tôi tuyệt đối không đút cho cậu ăn đâu!”

“…” Xem như cậu lợi hại!

Cầu người không bằng cầu mình, ông đây nhất định trong một tháng phản công thành công!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN