Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!
Chương 30
Người bị đè càng ngày càng nặng, Jung Yunho cơ hồ dán lên người tôi rồi, dùng sức đẩy cậu ta ra, cậu đừng có thừa cơ hội mà chiếm tiện nghi của tôi!!
“Yoochun, em sợ….” Thanh âm xấu hổ của Junsu truyền đến từ “Tầng trên”, khiến tôi đột nhiên lo lắng….
Junsu ah!! Cậu nhất định phải phản kháng ah! Không thể để Yoochun thực hiện được ah!!!
“Su Su, thực xin lỗi, anh nhịn không được. Moah ~~(╯3╰)”
Đã xong…. Tiếng Yoochun đã hóa thân thành sói truyền vào tai, chẳng lẽ tôi thực sự phải ở chỗ này nghe phát thanh trực tiếp sao? Nguy hiểm hơn chính là Jung Yunho còn đang đè trên người tôi!
“Chúng ta có nên đi ra ngoài không?” Jung Yunho dùng thanh âm vô cùng nhẹ nhàng thì thầm vào tai tôi! Xin nhờ ah! Không khí mập mờ như vậy đừng làm như vậy với tai tôi nữa! Ngứa lắm, lại nóng nữa, thật khiến cho người ta khó chịu!
“Cậu muốn chết phải không?! Muốn hù chết bọn họ à?!” Dùng khẩu ngữ nói với cậu ta, không biết cậu ta có thể hiểu được không!
Tiếng thở dốc phía trên càng lúc càng lớn, Junsu rên rỉ như con mèo nhỏ, tôi nghe được mà tim đập mạnh, mặt đỏ tới mang tai, điểm chết người nhất chính là vật gì đó ở phía sau hai chân càng ngày càng cứng…. Jung Yunho! Cậu là tên sắc lang!!! Tôi phát điên vò tóc Jung Yunho, tên này còn bày ra vẻ mặt siêu cấp vô tội! Thật là làm cho người ta phát hỏa!!!
“Junsu, anh chính thức bắt đầu nha….”
Má ơi! Lâu như vậy đều chỉ là chuẩn bị ah!!! Ô ô…. Tôi không muốn phải nằm dưới giường đến đêm đâu a! Hơn nữa không cẩn thận còn có thể thất thân!!!! Cắn chặc hàm răng, đáng chết, tôi cũng có phản ứng rồi!! Đáp lại ánh mắt đùa giỡn của Jung Yunho, đều tại cậu ah!!! Cậu là tên sắc lang!!!!
Còn chưa kịp phản ứng, Jung Yunho đã cúi đầu nhẹ nhàng hôn tôi, định giãy dụa nhưng lại sợ quấy rầy hai vị “Tầng trên”, chỉ có thể mở to mắt hàm chứa oán giận nhìn Jung Yunho chậm rãi liếm láp môi tôi, sau đó cạy mở răng của tôi, quấn lấy cái lưỡi bên trong khẽ mút, gặm cắn. Không được!! Tay tên này bắt đầu không thành thật rồi!! Không thể làm ở chỗ này ah!! Tôi sẽ không khống chế được rên lên đấy…..
Khóa bị kéo xuống, nơi trung tâm được bàn tay ấm áp chậm rãi vây quanh, cắn chặt môi dưới, Jung Yunho ah, tôi sai rồi! Đừng tiếp tục nữa!!! Thật sự sẽ chết người đấy!!
“Yoochun, đau….” Nghe thanh âm thôi cũng có thể tưởng tượng bộ dạng đau đớn nhăn mày nhăn mặt của Junsu.
“Ngoan, không làm nữa, thả lỏng….” Yoochun sẽ săn sóc người như vậy sao?
“Ô ô…. Đau….” Biết rõ cậu đang lừa gạt Junsu mà!!
“Su Su, không làm nữa, thả lỏng…. Anh cũng rất khó chịu….” Khó chịu thì đừng động ah!! Giường cứ lay qua lay lại sẽ sụp mất!!
Phần trung tâm bị hung hăng nắm chặt một cái. Tôi thiếu chút nữa kêu ra tiếng.
“Chuyên tâm một chút!” Jung Yunho dán vào tai tôi, từng chữ nói, nói xong liền ngậm lấy vành tai, đầu lưỡi ướt át ấm áp chậm rãi vòng quanh vành tai, sau đó đột nhiên hàm răng lại nhẹ nhàng gặm cắn, chịu không được a!! Hai tay nhanh chóng che miệng, nhịn không được!! Thật muốn kêu lên a….
Quần bị cởi ra, nơi trung tâm được Jung Yunho cẩn thận bao lấy, vật giữa hai chân càng ngày càng lớn, chậm rãi ma sát giữa hai chân tôi, đùi trong bị cậu ta ma sát đến ướt cũng, đầu óc nổ tung, hô hấp lại không thông, thật muốn ngất đi luôn!
“Ah…. Urgghh, arghh…. Ha….” Tiếng rên rỉ thoải mái của Junsu từ “Trên tầng” truyền đến.
“Su Su, em giỏi quá…. Ah….”
Ô ô… Tôi thật sự là tự tạo nghiệt không thể sống ah!! Bên hông mềm nhũn, nhiệt lưu liền phun trào, phủ đầy tay Jung Yunho, không thể! Nhẹ lay cánh tay cậu ta, không thể làm ở chỗ này! Cậu ta duỗi ngón tay, bôi một chút chất lỏng trắng kia lên miệng, cúi đầu đưa vào miệng tôi, OMG! Tên biến thái ah…..
“Đây là hương vị của cậu đó….” Thanh âm trêu chọc truyền đến bên tai, vật đang ma sát giữa bắp đùi cũng dần nhanh hơn.
Đầu có chút chóng mặt, thanh âm “Trên tầng” càng lúc càng lớn, tôi dựa vào người Jung Yunho, mí mắt dần dần nặng, lúc tôi sắp ngủ, Jung Yunho liền lay tôi dậy.
“Jaejoong, chúng ta mau đi ra, Yoochun ôm Junsu đến phòng tắm rồi…”
“Uhm….” Trên người vốn không có khí lực, còn bị cậu ta đè lên thời gian dài như vậy, thân thể sớm đã tê rần, Jung Yunho cẩn thận ôm tôi ra, lại từng chút mở cửa ra khỏi phòng.
Không khí thật trong lành ah, tôi muốn ngủ…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!