Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi! - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!


Chương 4


Rốt cục nhịn đến giờ tan học, từ sáng đến giờ chỉ nhìn chằm chằm Jung Yunho, không nghe được bài giảng gì… Tên giả mạo chết tiệt này, cứ trêu chọc bạn bè của tôi! Tức chết tôi rồi. Mấy người các cậu đừng chỉ nhìn bề ngoài a!!! Tôi không phải người đáng ghét như vậy!!

“Park Yoochun, cậu lại đây chút…” Tôi biết cậu ta mỗi lần tan học đều về sau cùng. Cho nên, nói với cậu ta trước!

Park Yoochun kinh ngạc quay đầu. “Sao vậy? Tôi với cậu không có cừu hận gì mà.”

Tôi nhức đầu. “Có lẽ tớ nói cậu sẽ không tin, kỳ thật… Tớ là Jaejoong!”

Park Yoochun bĩu môi, “Đại ca, anh đang nói gì vậy a? Nghĩ tôi ngu ngốc à? Tôi không bị cận thị đâu…”

“Tớ biết vài chuyện của cậu!” Cười gian một tiếng nhìn cậu ta. “Xem nào… Cậu có nhớ rõ chuyện cậu đái dầm lúc bảy tuổi không?”

“-_-|……….”

“Cậu còn nhớ lúc học tiểu học, cậu móc gỉ mũi đến chảy máu mũi không?”

“-_-||……….”

“Lần đầu tiên cậu tỏ tình với người ta, lúc đó mới biết người đó là con trai ~~~”

“-_-|||……….”

Tôi đắc ý cười, cả người rung lên, giải thích. “Chuyện là thế này, nhớ tối hôm trước không? Cái nhẫn kỳ quái ấy! Lúc đó tớ nói với cậu, cậu lại không tin! Không ngờ lúc định đứng lên thì phát hiện tớ và Jung Yunho trao đổi thân thể!”

Park Yoochun rốt cục nói được một câu: “Cái kia… Tôii vẫn không tin a…. Nói không chừng là Jaejoong nói cho cậu…”

“Làm ơn đi! Tớ xấu tính vậy sao, lại đi nói mấy chuyện này cho cậu ta!”

Cậu ta gãi đầu, mặc có chút nhăn nhó: “Thôi… Tớ tin tưởng, nhìn bộ mặt ngu ngốc của cậu, không giống Jung Yunho chút nào, chỉ có cậu mới có thể cười đến rung cả người…”

Nguyên lai tật xấu của tôi vậy mà có thể dùng để chứng minh thân phận! Tôi chạy tới gần, cầm hai tay cậu ta, kích động nói: “Đồng chí! Không hổ là người quen biết từ lúc còn mặc quần đùi! Thật thông minh a!~”

“-_-#………”

“Vậy hiện tại làm thế nào bây giờ?” Yoochun ngồi bên cạnh tôi: “Nói thật, hiện tại nhìn khuôn mặt này của cậu, tớ thật muốn đánh một cú! Cậu biết không? Buổi sáng lúc ngồi cạnh cậu…. Không đúng, ngồi cạnh Jung Yunho, cậu ta cứ vuốt mặt tớ gọi Park Chun Chun!! Giờ nhớ lại, thật là buồn nôn a!” Nói xong lắc lắc người tôi mấy cái…

“A… Cậu quá khoa trương rồi! Cơm hôm trước chưa bài tiết à?”

Park Yoochun trừng mắt nhìn tôi một cái: “Tớ gần đây táo bón!”

Tôi không còn lời nào để nói. Bất quá, cuối cùng cũng có hiệu quả, ha ha, hiện tại! Tôi sẽ về nhà! Biệt thự Kim!

Vik ~~ Ba về nhặt xác con đây ~~~

“Này? Jung, Kim Jaejoong?” Không có biện pháp, hiện tại điện thoại của tôi ở trên tay cậu ta, tôi chỉ có thể gọi dãy số mình quen thuộc, gọi cái tên mình quen thuộc nhất ~ ~ Ngày mai nhất định phải đổi nhạc chuông thành “Người quen thuộc nhất là người xa lạ nhất!” Haizzz….

“A…. Là cậu, làm sao vậy? Tôi đang tắm ~”

Đó là… Cậu ta tắm cơ thể của tôi? Tưởng tượng đến thân thể non mềm của mình bị cậu ta chà đạp, lộ ra màu phấn hồng mê người ~ Ai nha, má ơi, thật là!

“Này!! Cậu nhắm mắt vào cho tôi! Không được nhìn thân thể của tôi!!”

“….. Nhắm mắt lại tôi tắm thế nào? Ha ha… Này, thân thể của cậu thật đúng là mẫn cảm a ~ Lại còn mềm mềm nữa ~”

Tên biến thái!! Cậu ta nhìn cơ thể của tôi mà có phản ứng sao? Có cảm giác với chính mình? Cái này…

“Cậu, cậu đừng có hành động thiếu suy nghĩ!! Cẩn thận tôi hủy dung!!! Hủy dung của cậu!!”

“Trêu cậu thôi, Vik đến đây, mau vào bồn tắm chơi uyên ương dục với bổn thiếu gia…”

“~”

A? Vik còn sống? Bất quá sao tiếng kêu thê thảm vậy, trước Vik cũng tắm cùng tôi rồi mà…

“Kim Jaejoong, cậu còn có chuyện gì không? Tôi rất bận.” Thanh âm kéo dài, nghe qua giống hệt một con mèo lười biếng, cậu ta thật là!

“Có… Hiện tại tôi có thể về biệt thự Kim được không? Muốn lấy vài thứ… Thuận tiện xem Vik thế nào, đi mà…”

Đáng ghét! Kim đại gia lại phải ăn nói khép nép với cậu, nếu cậu không đáp ứng! Tôi sẽ lấy thân thể cơ bắp này đè chết cậu!

“Được rồi, tôi cũng không phải người không biết lý lẽ. Đến thì mua hộ tôi bánh bao hấp. Dạo gần đây hay thèm ăn vặt.”

“…………”

“Tút tút tút……..”

“Đi chết đi! @#$%#…. #$[….” Tôi chỉ có thể phát tiết một chút với cái điện thoại.

Khép lại di động, mỉm cười với Yoochun: “Xem, tớ mắng như vậy, cậu ta không dám cãi gì cả ~”

“Người ta cúp điện thoại rồi, sao có thể lên tiếng a…”

“Sao cậu biết!”

“Không phải cậu mở loa ngoài sao? Tớ không bị điếc….”

Cuối cùng vẫn mua hai cái bánh bao, kéo Yoochun, phẫn hận đứng trước cửa biệt thự họ Kim!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN