Hôn Hậu Nhật Thường
Chương 3: Tình địch đến
Hạ Ngư trên người đâu đâu cũng có dấu vết của hắn lưu lại, xanh xanh tím tím trên làn da bóng loáng càng làm cho người ta tăng dục vọng bạo ngược. Lâm Thành thích nhất sờ lên những chỗ xanh tím đó, đây là bảo bối nhỏ của mình hắn.
Hạ Ngư luôn luôn dung túng hắn, mặc cho tay hắn du tẩu trên người mình, một bên lại đáp, ” Không phải bảo bối ngoan.”
Lâm Thành tay ôm thật chặt cúi đầu nhìn anh, ” Vậy thì không ngoan sao?” Hạ Ngư liền vuốt nhẹ mặt hắn, ” Em 29 tuổi rồi, là ca ca của anh, mau gọi ca ca.”
Lâm Thành cười ra tiếng, đem anh đè trên salon, dùng răng cà lên áo anh chậm rãi nói, ”Ca ca phải cho đệ đệ thao, em nói có đúng hay không?”
Hạ Ngư thật sự là mệt mỏi, không biết Lâm Thành mỗi ngày lấy đâu ra nhiều tinh lực như vậy, liền vùi vào hõm cổ hắn, ủy ủy khuất khuất, ” Lão công, Lâm Thành, ngày mai làm có được hay không, trên cổ còn nhiều lắm.”*
* Chắc Hạ Ngư hiểu được dục vọng chiếm hữu của Lâm Thành nên mới nói dấu vết trên cổ còn nhiều lắm mai lại làm thêm tiếp =))
Lâm Thành nghe vậy ôm anh quay mặt về phía mình, cười nói: ” Vậy em lấy tay giúp lão công có được hay không?”
Dứt lời liền kéo tay anh đặt tại dương v*t của mình, hai tay lại tiến vào quần áo Hạ Ngư.
Hạ Ngư lôi ra côn th*t đã cương cứng, hai tay vuốt ve, hắn liền có chút mất lực. Hạ Ngư sờ nhẹ qua đỉnh, Lâm Thành liền rên khẽ một tiếng, nhìn khuôn mặt nhỏ tinh xảo của người dưới thân, trên mặt còn mang theo nước mắt sinh lý, hắn lôi kéo núm vú càng mạnh. Cả bàn tay bao lấy nhũ thịt nặn không ngừng, Hạ Ngư bị hắn chơi đùa đến rên rỉ không ngừng.
Lâm Thành một bên hưởng thụ, một bên nói lời thô tục, ” Sau này sinh con cho lão công, sữa cũng phải cho lão công uống có biết không?”
”Được.” Hạ Thanh liền thuận theo, ” Tay tê, anh mau bắn đi a.”
” Em ngồi xuống liếm lão công liền bắn, bắn trong miệng nhỏ của em.”
” Ngày mai đi, ngày mai làm cho anh, giờ mau đi ngủ có được hay không?” Hạ Ngư trên tay mất hết khí lực, bộ dáng thật sự rất buồn ngủ. Lâm Thành không muốn làm khó anh, cầm tay anh vuốt mấy chục lần bắn tinh dịch đặc sệt đầy một tay Hạ Ngư.
Lâm Thành đem anh ôm ngang lên, hôn hôn hai má non mềm, nói: ”Thật muốn chết trên người em.”
Ngày hôm sau, thời điểm Hạ Ngư tỉnh Lâm Thành đã đi làm, anh toàn thân đau nhức, cảm thấy cổ tay lành lạnh, nâng lên nhìn, là phật châu của Lâm Thành. Lâm Thành từ nhỏ đã đeo một cái vòng phật châu lớn, nhất định là tối qua lúc anh ngủ hắn đã đeo lên cho anh.
Hạ Ngư rời giường, rửa mặt, nhìn thấy sandwich Lâm Thành làm để trên bàn ăn, còn tri kỷ mà rót một ly sữa bò để bên cạnh. Anh cười nhẹ, xoay xoay hạt châu trên tay, lấy điện thoại mở weibo lên, gần đây không có yêu cầu nào, nhưng anh nhìn thấy một cuộc gọi nhỡ của mẹ.
Ở thời đại này, cha mẹ rất tôn trọng hôn nhân tự do, anh và Lâm Thành thời điểm làm giấy đăng ký kết hôn cũng chỉ báo với cha mẹ hai nhà một tiếng, cha mẹ Lâm Thành cũng là người văn minh.
Anh gọi lại, một lát sau mẹ mới nhận điện thoại.
” Mẹ, có chuyện gì không, tối qua con ngủ hơi sớm.”
Mẹ Hạ đầu bên kia trả lời: ” Mẹ có đứa con trai của bạn thân tên Phó Thời, muốn đi thành phố Z học vẽ vời một quãng thời gian, con và Tiểu Lâm không phải ở thành phố Z sao? Mẹ của Phó Thành hỏi có thể cho thằng bé ở nhờ năm, sáu ngày được không, con nếu rảnh rối cũng dạy thằng bé vẽ một chút.”
Anh biết Lâm Thành chưa bao giờ hẹp hòi, suy nghĩ một chút liền đap: ” Được ạ, đến lúc đó con sẽ kêu Lâm Thành đi đón.”
Sau khi đáp ứng mẹ, anh dọn dẹp nhà một chút, ăn cơm trưa rồi lại làm một vài bản thảo. Xong xuôi liền trở thành bé ngoan chờ Lâm Thành chờ về. Bởi vì sợ bị bỏ rơi, nên cam nguyện vì hắn làm chim trong lồng.
Buổi tối, thời điểm Lâm Thành trở lại liền thấy Hạ Ngư đứng ở cửa chờ hắn, Lâm Thành nhìn thấy anh, cười một tiếng, giày còn chưa cởi đã muốn nhướn cổ hôn một cái.
Lâm Thành thừa dịp Hạ Ngư làm cơm ở phòng bếp, lặng lẽ đi vào buồng tắm để quần áo tình thú ở đấy, đi ra ôm lấy Hạ Ngư, thầm nghĩ có lão bà thật tốt a.
Lúc ăn cơm, Hạ Ngư nhớ tới việc sáng nay đáp ứng mẹ, nói: ” Bạn mẹ em có một đứa con trai muốn đến nhà chúng ta ở nhờ vài ngày, có thể không?”
Lâm Thành thuận miệng đáp ứng, ”Có thể a, được chứ.” Hạ Ngư thở phào nhẹ nhõm, Lâm Thành đột nhiên cảnh giác, ” Là alpha hay là?”
Hạ Ngư chợt nhớ tới mình quên hỏi mẹ vấn đề này, có chút sợ sệt mà đáp, ” Để em hỏi mẹ một chút.”
Mẹ Hạ đầu kia chờ một chút, lập tức hồi âm lại một tin.
Hạ Ngư nhất thời có chút lắp bắp nói: ” Là alpha.”
Lâm Thành khóe miệng nhếch lên, mặt trong nháy mắt đen sì, hắn đang rất không cao hứng.
Tác giả có lời:
Tiểu Ngư khi còn nhỏ đã quen biết lão công, chuyện này sau này sẽ viết, chương sau đồng phục play hì hì.
Editor có lời:
Ngắn quá.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!