Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm - Chương 196-2: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm


Chương 196-2: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mèo (meoancamam)

Dù sao bữa cơm hôm nay cũng có dụng ý khác!

Cô cũng không cần để ý bản thân sẽ lưu lại ấn tượng gì cho Thẩm tổng bởi vì cô biết sau hôm nay hợp tác giữa bọn họ cũng không khoác lác được nữa.

Đợi đến khi cửa phòng ăn bị đẩy ra liền hiện ra một màn như này.

Kiều Trác Phàm ngồi một bên đang phân phó phục vụ mang rượu lên, còn Tiếu Bảo Bối vẫn ăn liên tục.

“A, đây là đã ăn rồi sao?” Lời nói của Tiếu Huyên nghe không ra đang khen ngợi hay chế giễu!

Ngược lại Thẩm tổng phía sau lại cười cực kì sảng khoái:: “Không sao, người trẻ tuổi vẫn nên miệng lớn ăn cơm, miệng lớn uống rượu!”

Có lời này của Thẩm tổng, Tiếu Huyên bên cạnh ông ta cũng không nói thêm được cái gì.

Thế nhưng Tiếu Huyên lại không biết sau khi cô ta đi vào, Tiếu Bảo Bối vừa ăn vừa dùng chân chọc Kiều Trác Phàm dưới bàn ăn, giống như đang hỏi anh: Khi nãy người đứng ngoài cửa là Tiếu Huyên?

Kiều Trác Phàm không có đá lại Tiếu Bảo Bối mà chỉ cười cười thay cho câu trả lời đúng vậy.

Giờ phút này trong lòng Tiếu Bảo Bối có chút bối rối.

Ngược lại cô không nghĩ tới Tiếu Huyên lại cẩn thận như vậy.

Từ nhà vệ sinh về, cô ta không trực tiếp đi vào phòng ăn mà đứng ở cửa nghe lén?

Vậy cô ta có thể nghe thấy khi nãy Kiều Trác Phàm nói đến việc đồ ăn có vấn đề hay không?

Ngay lúc Tiếu Bảo Bối lo lắng thì Kiều Trác Phàm ở bên cạnh đã lặng lẽ véo eo cô một cái, ý bảo cô không cần suy nghĩ miên man,~meoancamam~~ mọi chuyện đã có Kiều Trác Phàm anh ở đây rồi!

Hơn nữa khi nãy anh có thể nhận ra Tiếu Huyên tới gần thì sao lại không phát hiện ra khi bọn họ nói chuyện Tiếu Huyên có ở đó hay không chứ?

Hiển nhiên, Tiếu Bảo Bối có chút lo lắng thái quá rồi.

Có ám chỉ của Kiều Trác Phàm, trái tim đang treo lên của Tiếu Bảo Bối rốt cuộc cũng quay về chỗ cũ…

Sau đó, bữa cơm này được tiếp tục vô cùng vui vẻ.

Vị Thẩm tổng này không chỉ da dày thịt chắc mà còn rất hài hước.

Nói chuyện với người như vậy đương nhiên không phải việc gì khó khăn.

Ngược lại, ánh mắt của Tiếu Huyên suốt bữa ăn này đều có chút lo lắng sợ hãi.

Mỗi lần nhìn thấy Tiếu Bảo Bối múc canh vào trong bát, nụ cười của cô ta càng rõ ràng hơn.

Ngược lại mỗi khi Thẩm tổng rót rượu cho cô ta, cô ta vẫn luôn lấy cớ gần đây thân thể không khỏe, không thích hợp uống rượu.

Lúc này Tiếu Bảo Bối lập tức hiểu rõ.

Hẳn Tiếu Huyên cũng nghĩ đến nếu Tiếu Bảo Bối muốn ra tay với cô ta, có khả năng nhất chính là động tay với rượu đi?

Cho nên chỉ cần là rượu bọn họ mang đến, Tiếu Huyên đều một mực không chạm. Bị Thẩm tổng khuyên đến mức có chút xấu hổ, cô ta liền để người phục vụ mua một lon nước có ga…

Nhìn Tiếu Huyên vừa uống nước có ga vừa cười tươi đến vui vẻ, Tiếu Bảo Bối thật sự không thể không thừa nhận, về phương diện này thủ đoạn của bản thân đúng là kém một bậc.

Khi muốn ra tay với Tiếu Huyên, điều đầu tiên cô nghĩ tới là rượu.

Vì vậy cô liền để A Vĩ giúp cô bỏ thêm chút phụ gia vào rượu.

Tiếu Bảo Bối từng cho rằng, bản thân làm thì yên tâm rồi.

Không nghĩ tới thế nhưng Tiếu Huyên lại động tay vào bát đũa…

Nếu hôm nay cô không mang theo Kiều Trác Phàm thì chắc ngày này Tiếu Bảo Bối

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN