Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 57: Làm Cu-Li
“Thật sự thích vẽ tranh?” Giọng nói của Đông Phương Mặc trở lại khàn khàn như cũ, ánh mắt lạnh lùng đập vào mặt Mộ Như, anh thì thào: “Tịch Mộ Như, tôi cho em cơ hội đi học, là em không biết nắm bắt. Không chỉ vậy mà em còn mang lại cho tôi nhiều phiền toái. Em còn tưởng mình đủ tư cách đi học lại sao? “
Mộ Như lập tức cúi đầu, cô không đủ tư cách, thật sự không đủ tư cách, không ngờ Nam Cung Tần chính là Tần Tấn của năm năm trước, không ngờ Tần Tấn thật sự vì hôn ược trước đây mà tìm đến cửa để tìm cô thực hiện.
“Không phải sao?” Đông Phương Mặc thấy Mộ Như không ngừng lẩm nhẩm thì hừ một cách lạnh lùng: “Tịch Mộ Như, nếu em ở nhà quá nhàn rỗi thì nên đến công ty giúp phân loại hóa đơn đi. Gần đây tôi mới phát hiện ra là có một số tiền không rõ nguồn gốc, nhưng Chính Sầu không thể tìm thấy tài khoản đó là của ai. Thế nên em có thể làm việc này khi em không có việc gì làm. “
Đông Phương Mặc bỏ lại câu nói này rồi quay xe lăn bỏ đi, hoàn toàn không quan tâm đến cảm xúc của Mộ Như.
Mộ Như đứng đó, nhìn tháp Eiffel rời rạc trên mặt đất, nhìn bảng màu bị xe lăn chạy qua, nhìn sơn vương vãi khắp sàn, nhìn chổi sơn rơi trên trán——
Cô ngồi xổm xuống, đôi tay lấm tấm dầu, cuối cùng lặng lẽ khóc.
Cô rất cố gắng, cô đã làm hết sức mình để đối xử tốt với anh, cô coi anh như chồng của mình, quyết tâm ở bên anh đến hết đời.
Nhưng tại sao trái tim anh lại cứng rắn đến mức chặt đứt đôi cánh của cô, thậm chí làm tan nát trái tim cô?
Má Vương luôn nói với cô, Tiểu Như, lòng người rất khó dò, chỉ cần con đối xử tốt với anh ấy, anh ấy có thể cảm nhận được, thì anh ấy tự nhiên sẽ đối xử tốt với con.
Cô luôn giữ lời nói của má Vương trong lòng, vì vậy cô luôn đối xử tốt với anh, tuy rằng anh như ác ma nhưng cô vẫn kiềm chế sợ hãi mà đối xử hết lòng với anh.
Nhưng mà, cô đối với anh tốt như vậy, tại sao anh lại không thể đối xử tốt hơn một chút với cô?
Ngày hôm sau, Đông Phương Mặc mang về một xấp hóa đơn, nói rằng tát cả chúng là của năm ngoái, yêu cầu Mộ Như kiểm tra chúng cẩn thận, sau đó phân loại ra một biểu mẫu chi tiết cho anh, sử dụng màu đỏ và màu vàng cho những phần không phù hợp để đánh dấu chúng.
Để không cho Mộ Như lười biếng, Đông Phương Mặc đã nhốt cô lại trong phòng giam, để tránh cô nghe điện thoại mà mất tập trung, Đông Phương Mặc cũng tịch thu điện thoại di động của cô và nói khi nào cô sẽ kiểm tra hóa đơn xong thì sẽ thả cô ra
Tịch Mộ Như thừa nhận Đông Phương Mặc là một ác ma thực sự, không chỉ vì khuôn mặt đầy châu chấu, mà còn vì tính tình và tâm lý không thoải mái.
Căn phòng giam giữ sáng rực rỡ, một mình cô ngồi đó, dùng máy tính và các mẫu đơn mà Đông Phương Mặc đã để lại cho cô để mở hồ sơ của từng tháng ra.
Đây là một việc tưởng chừng như đơn giản nhưng lại rất phức tạp.
Tưởng chừng đơn giản vì công việc này không có nội dung kỹ thuật, luôn bấm máy tính và rà số một cách máy móc.
Phức tạp là do những con số này rất phức tạp, nhiều công ty có những tình huống khác nhau. Ví dụ, một công ty cung cấp hàng hóa cho tập đoàn Đông Phương. Ban đầu, tập đoàn Đông Phương nên trả tiền cho công ty A, nhưng công ty B lại mua hàng của tập đoàn Đông Phương. Vì vậy, tập đoàn Đông Phương yêu cầu công ty B thanh toán một phần giá mua cho công ty A, sau đó thanh toán số tiền còn lại cho công ty G, khoản tiền này đến hạn phải trả của Tập đoàn Đông Phương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!