Trong căn phòng khách sạn, Hạ Lan uyển chuyển trút bỏ bộ váy trên người.
Cả cơ thể chỉ còn bộ đồ lót mỏng manh, mời gọi người trước mặt.
Làn da trắng càng khiến những mảnh vải ren càng nổi bật, ánh mắt lả lơi nhìn người đang đứng sửng sốt kia.
Hạ Lan từng bước tiến đến, trái tim cô muốn trao trọn cho anh, cả cơ thể đầy sức sống này cũng muốn bàn tay anh chạm vào.
Muốn cùng anh đêm nay quên đi bản thân mà chìm đắm trong biển tình đang cuộn sóng.
Bàn tay mềm mại nắm lấy tay người kia, cô áp vào mặt mình, bàn tay ấm áp khiến cô nhớ nhung nay đã ở đây.
Hạ Lan nhón chân đặt lên môi người một nụ hôn, cô chủ động tìm kiếm chiếc lưỡi kia, Hạ Lan cảm nhận được cái vật kia đang không thể cưỡng lại thứ dụ.c vọng trước mặt.
“Hôn em đi, hãy biến em trở thành người đàn bà của riêng anh.
Yêu em đi, hãy yêu em…”
Lời vừa nói, vừa xen kẽ những hơi thở hổn hển, Hạ Lan kéo cà vạt cùng mình lui về sau.
Từng bước, người kia như bị cô thôi miên mà từng bước đi cùng cô.
Đôi môi Hạ Lan nhoẻn cười, cô đang có người đàn ông ấy trong tay, mối tình đơn phương bấy lâu nay đã được toại nguyện.
Hạ Lan ngồi phịch xuống giường, hơi nghiêng người về sau mời gọi.
“Đến và chiếm lấy em đi.
Hãy làm theo điều anh muốn với em.”
Người đàn ông kia bị quay cuồng giữa những cảm xúc xa lạ, những cảm xúc chưa khi nào xuất hiện ở người vợ của mình.
Dù anh cố gắng giữ cái đầu lạnh thì trái tim vẫn nóng bừng trước cảm xúc này.
Bàn tay khẽ đưa lên, muốn chạm vào gương mặt gợi tình kia.
Bất chợt bàn tay ấy vụt lại, một cái tát tự thân lên gương mặt.
Tựa người đang trong cơn mê bừng tỉnh, Quốc Thịnh run người bước lùi về sau, anh sửng sốt trước mọi việc.
Hạ Lan cũng giật mình, cô thấy anh dừng lại liền nhỏm dậy đưa tay chạm lên gương mặt đang hốt hoảng.
“Sao vậy? Anh cũng muốn mà phải không?”
“Dừng lại, tôi…tôi không muốn cô ấy đau khổ!”
Nói rồi Quốc Thịnh vùng chạy ra khỏi phòng, mặc kệ Hạ Lan đang gọi anh trong tiếc nuối.
Chỉ một chút nữa thôi, chỉ còn một chút nữa vậy mà…
Hạ Lan nghiến răng đứng dậy, ánh mắt tràn sự phẫn nộ ghen tuông.
Quốc Thịnh có thể bỏ cô trong tình trạng này như vậy sao? Anh ấy thật sự không bị dụ.c vọng xâm chiếm sao?
Với tay lấy chiếc điện thoại đã bí mật đặt trên bàn, Hạ Lan xem lại đoạn ghi hình vừa quay được.
Vài thao tác cắt bỏ video, Hạ Lan có trong tay đoạn ghi hình hoàn chỉnh.
Âm mưu của Hạ Lan không chỉ đơn giản như vậy, cũng không phải như lời cô nói với Quốc Thịnh.
Có ai lại ngu ngốc chỉ muốn trong bóng tối, có ai lại chỉ muốn âm thầm yêu một người mà mãi không có danh phận.
………………….
Thanh Đan chẳng hề hay biết gì, cô vẫn đang vui vẻ bên cạnh con gái của mình.
Quốc Thịnh đi công tác hứa khi về sẽ đưa con gái đi chơi, Thanh Đan gật đầu khi bé Đan Vy bập bẹ hỏi lại mẹ.
“Ting”
Điện thoại Thanh Đan nhận được một Gmail, gửi từ một địa chỉ vô danh.
Cô vừa đưa con vào nhà rồi mở Gmail ra xem.
Cảnh tượng đập vào mắt Thanh Đan, cô sốc đánh rơi điện thoại.
Tiếng điện thoại rơi xuống nền gạch, màn hình nức toạc nhưng những hình ảnh kia vẫn còn diễn ra.
Quốc Hải cùng ông Hoàng trên lầu cũng giật mình đi ra xem.
Thanh Đan đứng không vững, đôi chân run rẩy mất sức, cô nhìn những cảnh trong video mà thấy kinh tởm nôn khan.
Bà Thanh chợt thảng thốt kêu lên khi tận mắt nhìn vào màn hình.
Rồi bà quay lại đã thấy Thanh Đan khóc vì cú sốc này.
“Thanh Đan bình tĩnh lại đi con.
Nó…”
Ông Hoàng liền đi xuống, vừa nghe bà Thanh nói lại thì đã nổi giận.
“Cái thằng khốn kiếp…”
Thanh Đan không vững, cô khụy ngất đi, bà Thanh hối hả lay gọi cô.
Bé Đan Vy đứng bên cạnh ngơ ngác chẳng biết chuyện gì,nhưng đứa trẻ ấy thấy mẹ mình khóc cũng đột ngột khóc theo..