Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 340: Gặp Lưu Tinh Trì, một cước đạp bay!
Diêu Mộng Kỳ sợ hết hồn!
Đám người này có chừng mười mấy người, tuổi tác tương đối lớn, phần lớn đều là một ít đại thúc trung niên, từng người uống say khướt trong tay còn cầm ly rượu, uống rượu lẫn nhau.
Thấy Diêu Mộng Kỳ một cô nương xinh đẹp, nhất thời liền cười!
Một người trong đó tới kéo lại cổ tay Diêu Mộng Kỳ “Em gái nhỏ, đi chỗ nào mà gấp như vậy a? Tới, bồi anh uống một ly, mau tới mau tới!”
Người chung quanh nhất thời đi theo ồn ào lên, cũng kéo Diêu Mộng Kỳ tới thấy cái dáng điệu này, Diêu Mộng Kỳ bị sợ nhất thời chân cũng mềm nhũn!
“Ngươi.. Các người buông tôi ra, buông tôi ra!”
“Ai u đừng sợ a! Bồi anh uống chút rượu, tới mà! Ngoan a! Để cho anh hôn một cái!”
“A..” Nhìn đàn ông kia đưa tay ôm bả vai cô, lại gần muốn hôn cô, Diêu Mộng Kỳ sợ hét lên một tiếng, gắng sức giãy giụa!
“Buông ra, tôi là Đại tiểu thư Diêu gia, các người buông tôi ra..”
Đám người kia người ngừng một lát, nhất thời cười rộ!
“Đại tiểu thư Diêu gia.. Ha ha ha.. Tới mà! Uống rượu.. Uống rượu..”
Người kia nói liền đem rượu trong tay hướng Diêu Mộng Kỳ đổ vô miệng, Diêu Mộng Kỳ tại chỗ bị đổ một ly rượu thật lớn, cô bị sặc nước mắt cũng chảy ra đây!
“Cứu mạng a! Buông tôi ra.. Cứu mạng a..”
Lưu Tinh Trì mới tới liền nghe có người hô cứu mạng, bản năng của quân nhân để cho hắn vọt tới.
Thấy một cô gái bị một đám người kéo uống rượu, hắn xông lên một cái liền đem Diêu Mộng Kỳ kéo ra, cái đó cái tên đầu mập tai to uống say khướt, hắn nắm cổ tay người đàn ông kia dùng sức một cái, liền đem đại thúc kia đẩy lui về phía sau hết mấy bước, người đó thiếu chút nữa ngã nhào.
Nếu không phải sau lưng có nhiều người đỡ hắn như vậy, còn không biết té có bao nhiêu khó khăn!
“Các người đang làm gì?” Lưu Tinh Trì thân là một người lính, nhất định không nhìn được những người quỷ này khi dễ tiểu cô nương.
Những người đó uống say khướt đột nhiên nhô ra một tiểu tử ngăn trở nhất thời liền nổi giận!
Nhất là người đó bị Lưu Tinh Trì đẩy ra.
“Hắc.. mày ai nha? Tao nói cho mày biết a! Tiểu tử thúi ít xen vào việc của người khác, mày biết lão tử là người nào không?”
Người kia nói mang người bên cạnh liền vọt tới, Diêu Mộng Kỳ bị sợ nắm chặt tay Lưu Tinh Trì.
Những người này giương nanh múa vuốt xông lại, Lưu Tinh Trì dùng một cước liền đem người trước mặt kia đạp bay ra ngoài, người phía sau hết mấy người toàn bộ bị đạp ngã.
“Ai u đút..”
Một đám lão già kia sợ hết hồn!
Một cước này cũng không nhẹ, người kia trực tiếp bị đạp căn bản là không bò dậy nổi, nằm trên đất ai u ai u lớn tiếng kêu, sau lưng mấy người bị hắn đè, bị té không nhẹ.
Bị ném một cái cũng thanh tỉnh một chút!
Thấy Lưu Tinh Trì thân cao chân dài, khí lực lại lớn, thật giống như không phải là một người hiền lành, những người này hùng hùng hổ hổ liền đi!
Bọn họ lớn tuổi không đánh lại những người tuổi trẻ.
Diêu Mộng Kỳ thấy Lưu Tinh Trì dùng một cước liền đem những người đó đạp đi, cực kỳ kinh ngạc!
Đầu óc cô rất choáng váng, cả người đều như nhũn ra, thấy những người kia đều đi trong lòng rốt cuộc thanh tĩnh lại, tầm mắt đều mơ hồ!
Bất quá sau cùng một tia lý trí để cho cô cảm thấy, người này trước mắt hình như là người cô quen biết cho nên cô nắm chặt tay không thả, rốt cuộc không nhịn được té xuống.
Lưu Tinh Trì vội vàng đỡ “Cô gái.. Cô..”
Lắc lư cô một chút, Lưu Tinh Trì lúc này mới phát hiện, cô gái này chính là Diêu Mộng Kỳ!
Thấy cả người cô đều là mùi rượu, hắn cho là Diêu Mộng Kỳ uống say, nhìn chung quanh một chút, cũng không biết cô làm sao tới, tìm ra điện thoại di động của cô lại bất ngờ phát hiện điện thoại di động hết pin đã tắt máy!
Hắn không có biện pháp, dứt khoát liền đem Diêu Mộng Kỳ cho đưa trở về.
Đem Diêu Mộng Kỳ ôm lên xe, Lưu Tinh Trì lái xe đi Diêu gia.
Mà bên kia quầy rượu, Tần Hiên bị Diêu Mộng Kỳ đột nhiên đổ không ít rượu, Diêu Mộng Kỳ lúc ấy rất khẩn trương căn bản là không có chú ý lập tức, Tần Hiên thật lâu mới lấy lại tinh thần.
Hắn thật ra thì cũng uống không ít rượu, nếu không làm sao giống như là dáng vẻ say khướt chứ?
Cộng thêm bị rót như vậy, một lúc lâu mới tỉnh hồn, hắn vội vàng đi tìm Diêu Mộng Kỳ ngay.
Hắn bỏ thuốc Diêu Mộng Kỳ rất nhanh cô sẽ ngất đi, thuốc kia còn mang một chút xíu tác dụng kích tình.
Một cái tiểu cô nương như vậy ở địa phương này ngất đi, hậu quả có thể tưởng tượng được.
Hắn phải mau đem cô tìm trở về, nếu không hắn há chẳng phải là thua thiệt lớn sao?
Nhưng chờ hắn tìm, thời điểm Diêu Mộng Kỳ vừa lúc bị Lưu Tinh Trì ôm đi, Tần Hiên vội vàng gọi điện thoại, điện thoại đã tắt máy.
Trên xe, Diêu Mộng Kỳ hôn mê, gò má bởi vì tác dụng của thuốc mà đỏ ửng!
Bất quá cô rót rượu cho Tần Hiên thời điểm mình bị cũng rượu đổ trên người cho nên Lưu Tinh Trì chỉ cho là cô uống say!
Cũng thật may, Tần Hiên sợ lộ ra chân tướng không có dám cho thuốc Diêu Mộng Kỳ dùng quá mãnh liệt, thuốc trên người Diêu Mộng Kỳ chỉ mơ hồ có chút tác dụng, hơn nữa rất nhanh thuốc liền sẽ mất, cho nên nhìn qua Diêu Mộng Kỳ quả thật giống như là hình dáng uống say.
Đến cửa Diêu gia, Lưu Tinh Trì đi gọi người, người giúp việc sau khi mở cửa, Lưu Tinh Trì nói Diêu Mộng Kỳ uống say để cho bọn họ đem người mang vào.
Diêu Mộng Kỳ là một cô gái ngoan ngoãn cho tới bây giờ cũng chưa có uống say như vậy, người giúp việc thấy Diêu Mộng Kỳ bất tỉnh nhân sự bị dọa sợ!
“Tiểu thư Mộng Kỳ? Tiểu thư Mộng Kỳ? Phu nhân! Phu nhân..”
Rất đúng dịp mọi người Diêu gia bao gồm đám người Tần Mạc, Diêu Văn Tiếc cũng ở trong phòng khách nói chuyện! Nghe người giúp việc lớn tiếng kêu như vậy, thật giống như còn nhắc tới Diêu Mộng Kỳ, nhất thời cũng chạy ra.
Phan Chỉ Quân chạy nhanh nhất, thấy thanh âm người giúp việc không đúng lắm, bà tại chỗ liền bị dọa sợ!
“Con gái! Con gái! Con gái tôi thế nào?”
“Phu nhân, phu nhân nhìn..” Người giúp việc muốn đem Diêu Mộng Kỳ đỡ đi, nhưng cô hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.
Phan Chỉ Quân sợ vội vàng qua đi liều mạng lay động thân thể cô “Con gái! Con gái.. con gái.. con thế nào?”
Lưu Tinh Trì: “…”
Hắn vẫn thật không nghĩ tới, người Diêu gia sẽ phản ứng lớn như vậy.
Phan Chỉ Quân thấy Diêu Mộng Kỳ cả người mùi rượu, bất tỉnh nhân sự, ngay tại chỗ bà liền bị dọa sợ!
Con gái bà rất biết điều có cái bộ dáng này trở lại, bà còn tưởng rằng chuyện gì xảy ra mà!
Nhìn đến Lưu Tinh Trì bên cạnh, bà liền trực tiếp vọt tới “Câu đem con gái tôi làm thế gì? Cậu đem con gái tôi thế nào?”
“Mợ!”
“Mẹ!”
Tần Mạc cùng Diêu Vũ Thần là biết Lưu Tinh Trì, vội vàng xông lên ngăn lại Phan Chỉ Quân.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!