Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa - Chương 22 : Giam giữ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa


Chương 22 : Giam giữ


TẠI BỆNH VIỆN
Khi cô tỉnh lại thì đã thấy mk nằm ở đây rồi, nhớ lại mọi chuyện xảy ra cô cũg ko khóc nữa mà cô đã bình tĩnh hơn để đón nhận mọi chuyện
-” Cô tỉnh rồi sao? có thấy ko khỏe ở đâu ko?”- người đàn ông vừa đưa cô vào bệnh viện hỏi
Cô nghe anh ta hỏi quay lại nhìn, đoạn ký ức dưới mưa hiện lại trog đầu, cô cúi xuốg trả lời
-“À, tôi ko sao đâu , đã đỡ nhiều rồi”
Nghe cô trả lời vậy người đàn ông mỉm cười nói
-” Vậy tốt rồi , bác sĩ nói cô cần nghỉ ngơi 1 thời gian để theo dõi vì cô đã phải chịu kích động lớn nên thai nhi trog bụng cũg bị ảnh hưởng..”
Nghe anh ta nói cô mới nhớ mk đag có thai , chạm nhẹ tay vào bụng cô tự trách nói
-” Cục cưng ,mẹ xin lỗi ,đã làm con sợ rồi. Từ giờ mẹ sẽ chăm sóc con thật tốt sẽ ko để con sợ nữa ,mẹ hứa ” – cô nói xog nước mắt cũg lăn xuốg .Người đàn ông đi ra ngoài ,nhưg khi chuẩn bị đóg cửa thì nghe tiếg gọi của cô
-” khoan đã ! anh ..!! “
Nghe cô gọi người đàn ông quay lại hỏi
-” Sao vậy? còn có chuyện gì sao?”
-“À..không ..chỉ là. …tôi….lúc đó…cảm ơn anh” – cô lắp bắp nói
Nghe cô cảm ơn anh chỉ cười đáp
-” khoing có gì đâu , đó là việc tôi nên làm ,cô nghỉ ngơi đi” nói rồi đóg cửa lại
cô sau khi nghe a nói vậy thì đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Dù sao người ta đâu biết mk ,vậy mà còn ngồi dưới mưa an ủi mk rồi còn đưa mk tới bệnh viện nữa. Nghĩ vậy là cô lại thấy ngại và có lỗi.
Đag mải suy nghĩ thì cánh cửa phòng bị mở ra một cách tàn bạo rồi bất ngờ có 1 người chạy tới ôm trầm lấy cô
cô bất ngờ ko làm gì ,nhưng khi ngửi thấy hương nước hoa trên người đàn ông này thì cô đã biết người đag ôm cô là ai. Cô lập tức phản ứng , đẩy anh ra lạnh giọng
-” Anh tới đây làm gì ?”
Nghe cô lạnh lùg vậy anh rất tức giận ,nhưg vẫn bình tĩnh đáp
-” Vợ tôi bị thương tôi ko đk phép đến thăm sao?”
Nghe anh trả lời vậy cô đau lòg nhưg vẫn ép mk phải mạnh mẽ , rôi cô cười khẩy nói
-“Vợ anh? anh còn nhớ tới anh còn có vợ sao?”
-” Phải ! đương nhiên phải nhớ rồi” – anh cũg lạnh giọng đáp vì lại nhớ tới chuyện vừa xảy ra .Anh ko đk phép mềm lòg vs cô
-“Vậy anh tới đây là có việc gì? hay muốn tiếp tục diễn vở kịch của anh ? à ko hay anh muốn tiếp tục chơi ….trò chơi tình ái vs tôi!?” – cô lạnh lùng chế nhạo nói
Nhìn thấy sự lạnh lùg của cô anh vừa giận vừa đau, nhưg vẫn nói
-” Đương nhiên ,nếu cô…muốn tiếp tục” – nói rồi đưa cánh tay lên vuốt ve khuôn mặt cô.
Cô tức giận hất cánh tay anh ra kích động nói
-” Anh cút đi cho tôi ,tôi ko muốn thấy anh nữa !! anh mau biến đi!!” – cô vừa nói vừa lấy đồ trong phòg ném vào anh
nhìn cô kích động vậy ,anh né tránh nhữg thứ cô ném về phía mk vậy rồi trả lời
-” Chúg ta sẽ phải tiếp tục gặp nhau đó ,!” – anh lạnh lùg nói rồi quay đi , ra ngoài ra lệnh cho vệ sĩ
-“Các người hãy trông chừg cô ấy ,ko đk để cô ấy ra ngoài khi ko có lệnh của tôi !”
-” DẠ !!” – cả nhóm đồg thanh đáp
Nghe anh ra lệnh vậy cô tức giận nói lớn
-” Anh ko có quyền giam cầm tôi !! Anh ko có quỳên đó !!mau quay lại nói rõ đi ! Lãnh Thiên Hạo !! tên khốn nhà anh !! mau quay lại đây!!”
Anh bên ngoài nghe cô nói nhưg vẫn tiếp tục bước đi.
Cô thấy anh không quay lại tức giận , và lúc này cô mới bỏ đi lớp mạnh mẽ bên ngoài ,trở lại với sự yếu đuối. Nước mắt cô lại rơi, cô tưởg như mk đã quên nhưg khi anh xuất hiện cô đã hiểu rõ mk sẽ ko bao giờ quên đk.Nước mắt rơi xuốg rất nhiều , cô òa lên khóc cho đến khi mệt và thiếp đi.
_________________
Tại Lãnh Thị
Anh từ sau khi trở về đã quay lại làm việc ,nhân viên ai cũg thấy bất ngờ khi Tổng tài trở lại .

Trong phòg chủ tịch
-“Hạo, anh nhìn rõ đi ,e chắc chắn đứa con vợ anh đang mang phải của anh mà là của người đàn ông trog tấm hình này” – An Điềm Điềm độc ác ,chắc chắn nói. An Điềm Điềm sau khi biết chuyện Nguyệt Nhi mang thai thì rất lo sợ cùg ghen tỵ ko biết phải làm sao thì ai ngờ ông trời lại giúp cô ta ,cô ta tình cờ đi ngang qua và thấy Nguyệt Nhi cùg 1 người đàn ông ôm nhau dưới trời mưa.Cô ta cười thầm rồi chụp lại , rửa hình và nghĩ kế hoạch để Thiên Hạo ghét bỏ đứa bé,.
Anh nghe An Điềm Điềm nói và thấy nhữg tấm hình kia thì ko nói gì ,im lặng nhưg cả người đều toát ra sát khí. Thấy vậy An Điềm Điềm còn nói thêm
-“Hạo nếu anh ko tin vậy nên về hỏi rõ cô ấy, em nghĩ cô ấy sẽ cho anh câu trả lời rõ nhất. Anh nghĩ xem ai lại đi ôm 1 người đàn ông lạ chứ ,lại còn ….”
-“Đủ rồi!! em ra ngoài đi!” – Cô ta chưa nói hết anh đã lạnh lùg nói
Biết anh đag giận cô ta biết kế hoạch của mk đã thành côg nên ngoan ngoãn ra ngoài.
Trog phòg chỉ còn mỗi anh , cầm tấm hình lên anh tức giận vò lại, ném đi rồi lạnh lùg nói
-” Nguyệt Nhi ,cô đk lắm dám đâm sau lưg tôi vậy mà còn diễn đk 1 vở kịch đau khổ như vậy !, chờ xem…tôi sẽ ko tha cho 2 người ! đứa bé đó cũg đừg hòg đk sinh ra!!”
____________phân
cách__________
Tại nhà
Nguyệt Nhi buồn chán ngồi ở sau vườn. Từ khi cô xuất viện anh trông chừg rất nghiêm ngặt vì lúc ở viện cô đã cố trốn rất nhiều lần,.. cô ko đk ra ngoài chỉ lủi thủi ở nhà , nghe Khả Khả ,Hiểu Linh cùg Nhược Hy nói anh đã quay trở lại làm việc ở Lãnh Thị cô cũg yên tâm phần nào. Chuyện xảy ra với cô cô cũg ko nói cho 3 người biết vì sợ họ lo lắng.
-“Haizz..” – cô thở dài đứg dậy đag muốn vào nhà thì bỗg nhiên bị 1 cánh tay kéo lại .Cô giật mk quay lại ..
” anh..” – cô kinh ngạc nhìn người trước mặt nói
-“phải là tôi, chúg ta gặp lại nhau rồi” – người đàn ông mỉm cười nhìn cô nói.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN