Hôn Thê Đáng Yêu, Hôn Phu Lưu Manh!
1. Chuyển lớp.
\”Tao liệt rồi! Sao đây tụi bây??\” Thiếu niên cầm bài thi học kỳ của mình than vãn, gương mặt đen thui u ám đầy tuyệt vọng.
Lớp 10 Chuyên Toán là 1 hội toàn đực rựa, ko có 1 mống con gái nào nên tụi nó nói chuyện xưng hô mày tao với nhau rất thoải mái.
Lớp trưởng Văn Bình vỗ vai cậu, tiếc nuối thở dài \”Thì đành qua 10A1 một thời gian thôi chứ biết sao.Mày cố gắng đi rồi sẽ về được lớp mình.\” Tại trường K có quy định, 8 lớp Chuyên và 2 lớp thường, nếu học sinh lớp Chuyên dưới 5,0 bất cứ một môn nào sẽ bị chuyển qua lớp thường học trong vòng 1 học kỳ, nâng lên thành tích môn đó thì mới được trở lại. Lớp thường học đều tất cả các môn, ko lệch như Chuyên nên đây là môi trường tốt để học sinh bị liệt rèn luyện.
\”Nói như mày ế! Tao ko thích tụi lớp Thường chút nào! Bọn nó thoải mái quá, ko hợp với tao!\” Thiếu niên nhăn mày trình rõ bất mãn của mình. Rồi cậu vò đầu bứt tóc \”ARGGGG!! TAO GHÉT MÔN HÓA NHẤT TRÊN ĐỜI!!!!!\”
\”Khụ….khụ…..\” Tiếng ai đó ho khan bên tai, khi ngước mặt lên định hình thì mấy đứa bạn cờ hó đã nghiêm trang về chỗ ngồi, còn trước mặt cậu là…..BÀ NHI HÓA LA SÁT Á!!!!! WTF?? BẢ VÀO LÚC NÀO Z??? ĐCM ĐÁM PHẢN BỘI KIA!!!!
\”Hừm, Tống Nhật Dạ, tui xem ra em đang RẤT GẤP GÁP muốn vào A1 nhỉ?\” Bà la sát cười rõ thân thiện. Bọn tao sẽ cúng hằng năm cho mày Dạ à, bảo trọng nhé!
\”Dạ….ko có cô…\” Nhật Dạ lí nhí trả lời. Hừ, con mắt nào của bà thấy tui háo hức hả???
\”Tui nói có là có! Em ko được cãi!\” Cô Nhi Hóa cầm xấp bài thi đập xuống bàn \”Em coi người ra này! Bé này chưa tới 8,0 Toán mà người ta còn tính chuẩn hơn em. Học Chuyên làm chi mà câu nào câu nấy tính sai hết! Mà cũng ko cần em làm nữa! Máy tính làm mà? Em chỉ việc bấm thôi! Vậy mà cái điểm đáng xấu hổ này ở đâu ra????\”
Cậu đối chứng bài làm 3,5 điểm nghệch ngoạc của mình với bài 10 điểm sạch sẽ rõ đẹp kia. Ghim rồi nghen! Nếu ko phải bài làm chưa ráp phách thì cậu đã nhớ rõ ghi thù rồi! Hừ, nguyền rủa con nhỏ đó sau này ko có chồng!!!
Cô Nhi được Văn Bình khuyên răn hạ hỏa dần, nhưng ánh mắt nghiêm khắc vẫn rõ đó \”Nhớ rõ! Hè với học kỳ 1 năm lớp 11 sắp tới, em ko là học sinh của Chuyên Toán. Ở A1 tự kiểm điểm lại mình đi!\” Trường K vào hè học sinh vẫn phải đi học nhưng là đi 3 buổi/tuần.
\”Vâng cô…\” Thiếu niên u buồn rũ mắt, thôi thì chấp nhận chứ biết sao.
Tổ Hóa-Sinh.
Cô Nhi thở dài thườn thượt đi vào, cô châm lấy miếng trà khẽ nhấp một ngụm, nhưng sau đó lại lắc đầu.
Cô Lê đang chấm bài bên cạnh tò mò hỏi \”Sao vậy em?\”
\”Em đang rầu đây, chị biết Tống Nhật Dạ 10 Chuyên Toán chứ?\”
\”À chị biết, thằng nhỏ được giải vàng hồi thi Olympic vừa rồi chứ gì, nó chọn thi miền Bắc đúng ko?\” Cô Lê ngẫm lại, cậu học sinh này khá nổi trong trường, gần hết học sinh trong đều biết thì giáo viên như cô sao ko.
\”Thằng nhỏ liệt Hóa, chuẩn bị qua A1 đây. Nó là đứa ngoan, lễ phép, nhưng mà hay làm theo ý mình, ko để ý tới khuyên can của người khác gì hết.\” Cô Nhi day day bên trán, lại thở dài \”Em hy vọng chuyển qua A1 thì nó sửa được cái tính này.\”
Cô Lê gật đầu thông cảm, làm giáo viên cũng chả sướng ích gì đâu, đủ mọi thứ mà sầu não ấy chứ. Cô vỗ vai an ủi đồng nghiệp \”Để chị kêu học sinh chị bên A1 giúp đỡ cho nó. Con bé giỏi lắm.\”
\”Cảm ơn chị.\” Bỗng nhớ tới cái gì, cô Nhi lấy bài kiểm tra 10 điểm hồi nãy đưa ra \”Xấp này cũng của 10A1, em chấm có bài này làm tròn 10 này, đề lần này khó, em có cho vài câu của tụi Chuyên Hóa, vậy mà vẫn làm được.\” Cô ko khỏi khen ngợi.
\”Hửm? Ủa?\” Cô Lê bất ngờ một lát rồi cười \”Bài của bé Thư đây chứ ai đâu.\”
\”Chị biết?\”
\”Con bé chị định nhờ giúp đó. Chữ này của nó chứ của ai, chị quen quá mà.\” Đề cô giáo khó nhất tổ cũng làm được 10 điểm, bé Thư còn giỏi hơn cô mong đợi nhiều.
\”Giỏi quá rồi. Vậy nhờ chị nói con bé nhé.\”
\”Em cứ yên tâm.\”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!