Hôn Thê Đáng Yêu, Hôn Phu Lưu Manh!
6. Nhà họ Lâm.
Nhật Dạ xuống lầu xác nhận, đúng là kế hoạch như vậy. Bây giờ cậu đang đạp xe dạo quanh khu chợ đêm để mua quà sinh nhật cho Vị Hôn Thê đây, đừng hỏi tại sao con nhà giàu lại đi xe đạp! Anh thích!
Rốt cuộc phải mua cái quần què gì đây??? Cậu có mua đồ cho con gái bao giờ đâu?? Cũng chả biết vị hôn thê gì đó ra sao nữa, làm sao mà mua!!?? Haiz, thôi cứ dạo dạo, thấy cái gì vừa mắt thì bốc đại vậy.
Ngang qua hàng mũ nón, bỗng cậu để mắt tới 1 cái mũ nồi màu trắng nhìn khá cute. Hừm! Trông được đấy. Cô ấy mang là hợp nhất…….Nhật Dạ giật mình, vừa rồi cậu lại nghĩ tới người đó rồi, thật đúng là! Ngay cả tên người ta còn ko biết mà cứ nhớ mong mãi. Tìm được cô ấy ko khó, chỉ cần hỏi lớp nào vừa đi chơi Hội An về là ra thôi, quan trọng là khi gặp lại phải làm gì? Nói thế nào? Cậu cứ mãi trằn trọc thôi.
Không biết trời xui đất khiến sao mà cậu lại mua cái mũ đó. Hợp với cô ấy như vậy thì nên tặng cho cô ấy chứ nhỉ? Rốt cuộc thì Nhật Dạ vẫn còn hỗn loạn trong tình cảm của mình lắm.
Ngày 1/7, sáng sớm 7h36ph. Dàn siêu xe của Tống gia đã đỗ trước….phải nói sao ta…..gọi là biệt thự thì ko đúng….nhưng đây là một khu nhà rất rộng, được xây giống như những ngôi nhà cổ mà ta hay thấy ở Hội An vậy, Cổng gỗ lớn, trên đề chữ \’LÂM\’ được viết theo kiểu thư pháp, nét bút cứng cáp hữu lực nhưng ý cảnh vẫn mềm mại, chắc hẳn đây là một vị đại sư thư pháp viết.
\”Con có cảm giác nhà này cũng ko bình thường giống mình.\” Nhật Dạ ko khỏi thốt ra.
Ông Nội Long giải thích cho gia đình. Ngôi nhà này là do thế hệ đi trước của Lâm gia xây dựng, tính đến nay cũng được hơn 200 năm rồi, qua cũng chục lần trùng tu, Lâm gia vẫn cố giữ lại hình dáng ban đầu của nó. Họ vốn theo nghiệp Nho, tư tưởng sống rất truyền thống. Ở cái thời hiện đại này, muốn giữ lại ý nghĩ đó rất khó nên từ cái nhà cũng phải cố giữ đã rồi mới tính tiếp. Hiện giờ Lâm gia vẫn theo nghề giáo là chính, đa số đều là giáo sư tiến sĩ cả.
\”Kinh thiệt.\” Nhật Dạ ko khỏi thán phục. Phải khen cho tinh thần của họ, so với mấy vụ Thánh đức chúa trời gì đó rầm rộ lâu nay thì đúng là một trời một vực.
Có câu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã đúng là không sai. Lâm gia này đúng là chả phải dạng vừa, thảo nào lại có cái hôn ước này!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!