Hồng Hoang Hậu Cung Chí Tôn
Bàn cổ khai thiên
Bản Cổ là truyền thuyết Ma Thần mạnh mẽ nhất Hỗn Độn , ông cao thân hình to lớn có thể chống cả hư không .
Nghe đồn Hỗn Độn Thanh Liên chính là nơi dưỡng dục ra Bàn Cổ cùng các món Hỗn Độn Chí Bảo : Bàn Cổ Phủ cùng Tạo Hóa Ngọc Điệp .
Lâm Thiên nhìn xa xa một cự đại hư ảnh không lồ trân trụi cơ thể đỉnh thiên lập địa đứng giữ Hỗn Độn , không khỏi cảm khái sự hùng vĩ của Sáng Thế Đại Năng .
Bàn Cổ từ xuất thế tới nay , chỉ đứng im một chổ không di động . Thực lực mỗi ngày một tăng như tên lửa , cho đến hiện tại Lâm Thiên gặp được hắn , hắn đã là Thiên Đạo Thánh Nhân hậu kỳ , thực lực mạnh mẽ hơn Hồng Quân hợp đạo sau này rất nhiều .
Lâm Thiên cảm nhận từ cơ thể Bản Cổ phát tán ra đạo chi thế khủng khiếp dọa người , dù hắn cũng chỉ thua Bản Cổ hai tiểu cảnh giới nhưng không ngờ trên lệch lại xa như vậy , hắn nếu không dùng Đạo Pháp của hắn có khi chống lại được Bàn Cổ không cũng là một vấn đề lớn .
“Không hổ là Đại Đạo sủng nhi , ta dù cũng là Thiên Đạo Thánh Nhân sơ kỳ chênh lệch không có bao nhiêu nhưng thực chất lại khác biệt một trời một vực .”
Hắn không phải không muốn tăng lên thực lực nhưng Đạo Pháp của hắn chỉ là Thiên Đạo Nhất Tinh , cảnh giới tối đa hắn tu được cũng chỉ là Thiên Đạo Thánh Nhân sơ kỳ , trừ khi Thiên Đạo của hắn tăng cường , nếu không khó mà đột phá tiếp .
Cái khó của Chí Tôn Quyết cũng là ở đây , muốn tu hành so với hắn tiềm lực là không ai so được , nhưng mà nói về áp lực đột phá hắn cũng hơn tất cả mọi người .
“Thiên Đạo muốn tăng lên Nhị Tinh còn phải chờ hệ thống giải tỏa công năng , nếu không ta khó lòng mà tự mình tăng lên được .”
Bên đây hắn còn đau đầu về Đạo Pháp thì ở bên kia , Bản Cổ khí thế đã đạt đến đỉnh điểm .
Bản Cổ đột nhiên mở ra hai mắt , một luồng thương cảm chúng sinh dâng tràn khiến bên cạnh Lâm Thiên cũng không nhịn được cảm động . Bàn Cổ lúc này tâm như tuyệt vọng , chắc hắn cũng đã biết từ đầu đến cuối hắn chỉ là con cờ của Đại Đạo dùng để hi sinh sáng tạo vũ trụ mà thôi , có thể nỗi đau thân phụ hại mình còn không bằng nổi đau nhìn Hỗn Độn cô tịch , quạnh quẽ .
Dù biết bị lợi dụng như Bàn Cổ cũng không luyến tiếc , hắn được Đại Đạo cho phép nhìn trước tương lai thế giới , nhìn đến những sinh linh dâng trào sinh mệnh lực , thế giới phồn hoa đa cảnh sắc . Hắn cảm thấy một lần thấy được vậy , chết cũng đáng .
Bàn Cổ nhìn Đại Đạo hư vô mờ mịt hét lớn , hắn toàn bộ lực lượng tích súc bao năm bạo tạc hết vào trong tay Bàn Cổ Phủ .
Hắn đánh ra chính búa , mỗi búa phân khai Hỗn Độn thành hai nữa , đến khi một vùng rộng lớn thế giới được tạo thành . Hỗn Độn Thanh Liên dưới chân hắn chịu không nổi khai thiên uy lực , tan nát hóa thành Thập Đại Tiên Thiên Linh Vật đỉnh cấp thế gian sau này gồm : Ngũ Hành Kỳ (Trung Ương Mậu Kỷ Hạnh Hoàng Kỳ, Đông Phương Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ, Nam Phương Ly Địa Diễm Quang Kỳ, Tây Phương Tố Sắc Vân Giới Kỳ, Bắc Phương Huyền Nguyên Khống Thủy Kỳ) Đỉnh Càn Khôn , Thập Nhị Phẩm Liên Đài, Sơn Hà Xã Tắc Đồ , Hà Đồ Lạc Thư , Thất Bảo Diệu Thụ , Thiên Thư (Phong Thần Bảng) , Địa Thư , Minh Thư (Sinh Tử Bạc), Hồng Tú Cầu .
Sau đó một luồn sáng thế chi lực lập tức lan tràn khắp Hỗn Độn , không ít Ma Thần mạnh mẽ tiến tới đây muốn cướp lấy công khai thiên của Bàn Cổ . Cuối cùng điều bị Bàn Cổ chém giết trở thành Hồng Hoang thức ăn , nuôi dưỡng thế giới .
Bàn Cổ Phủ lúc này cũng chịu không nổi tiêu hao , phân tán thành Hỗn Độn Chung , Bàn Cổ Phiên , Thái Cực Đồ cùng Tru Tiên Tứ Kiếm . Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng hóa thành vô số mảnh bay vào Hồng Hoang .
Hắn lúc này như nỏ mạnh hết đà , khai thiên chín búa hắn tiêu hao đã không ít , lại chiến với không ít Ma Thần mạnh mẽ , hắn bây giờ là lúc yếu đuối nhất .
Lâm Thiên nhìn Bàn Cổ thân thể bạc nhước như khí thế không ngừng tăng mạnh , nói không chừng không kệt lực mà chết còn có thể nhờ công đức khai thiên đột phá đến Đại Đạo Thánh Vương ngang bằng Đại Đạo nhân vật , siêu thoát số phận a .
Đáng tiếc của Bàn Cổ cùng Lâm Thiên điều suy nghĩ quá ngây thơ , Đại Đạo có thể không đối xử quá tàn nhẫn với Bàn Cổ vì trước sau Bàn Cổ vẫn tính là con nó , dù chỉ là một cái Đại Đạo vô tri nhưng Phụ Tử Đạo vẫn tồn tại trong Tam Thiên Đại Đạo . Nhưng Thiên Đạo lại khác , nó là có cũng không có tri thức nhưng ngày khai sinh ra nó , số mệnh nhiệm vụ của nó là trông coi Hồng Hoang thay Đại Đạo , Bàn Cổ quá mạnh mẽ nó không thể quản lý , cuối cùng nó phải tính kế khiến hắn vẫn lạc nó mới có thể làm tròn bổn sự .
Chỉ thấy thiên địa vừa đứng vững , đã xuất hiện dấu hiện sụp đổ . Bàn Cổ thương tiếc vô số sinh mệnh vừa khai sinh , lập tức đưa lưng chống lấy Thiên Địa .
Mỗi hắn cao thêm một trượng , thiên địa cũng cao thêm một trượng . Không biết bao lâu rồi khi mà hắn lớn đến mười hai vạn tám ngàn bốm trăm dặm thiên địa cũng vững chắc không thể lung lây , Bàn Cổ mới khí tuyệt bỏ mình .
Thiên địa công đức hóa thành các phần , một phần hóa thành Thiên Địa Linh Lung Huyền Hoàng Bảo Tháp , dù là Hậu Thiên như thắng Tiên Thiên , tế ra trước người đứng thế bất bại . Một thành hóa thành Hồng Mông Lượng Thiên Xích công kích không gì bằng .
Phần còn lại bị ba đám nguyên thần của Bàn Cổ mang đi theo cùng Huyền Hoàng Bảo Tháp biến mất trong Hồng Hoang . Một phần cũng bị 12 Tổ Vu mang theo biến mất , phần còn lại phân tán khắp thiên địa , sinh vật nháy mắt nhờ nó phát triển cường thịnh .
“Ài , nếu không phải ta bị Đạo Pháp hạn chế , có lẽ nhờ lần này khai thiên công chứng có thể độ phá vài tiểu cảnh giới rồi .” Lâm Thiên thở dài , hắn nếu không tăng đạo pháp trở lên , thực lực mãi mãi là Thiên Đạo Thánh Nhân sơ kỳ .
“Ký chủ không cần lo lắng , thời gian không lâu nữa , hệ thống thành công kết nối cùng Thứ Nguyên Cánh Cổng , người tự khắc sẽ biết cách nào tăng lên Thiên Đạo bản thân .” Hệ thống xưa nay cực ít nói chuyện , lúc này cũng nhân tính hóa thở dài nói ra .
Lâm Thiên cười nhạt gật đầu .
“Có lẽ vậy , chỉ cần có cách ta cũng không nên mất đi hi vọng .”
. . . . . . . . . . . . . . .
Vạn năm lại thấp hoáng trôi qua Lâm Thiên du lịch khắp Hồng Hoang sơ khai , lúc này cũng chẳng có gì thú vị khiến hắn để tâm .
Hắn bỗng cảm thấy thế giới thật cô độc .
“Quả nhiêu Hồng Hoang cái gì không đáng giá nhất , chính là thời gian rồi .”
Lâm Thiên than thở .
“Như vậy chỉ còn tự tạo một cái trụ sở dừng chân thôi .”
Hắn suy nghĩ một chút , bay đến một khu vực dưới Bất Chu Sơn . Nơi đây thiên địa linh khí dồi dào , linh căn linh vật điều nhiều vô số kể , tuy là không thể so với Bồng Lai các loại động thiên phúc địa nhưng đã tính không tệ .
“Không hổ là cột sống tủy của Bàn Cổ tạo thành chống thiên địa , Bất Chu Sơn quả nhiên là bảo địa tu luyện .” Lâm Thiên cười nhạt , phất tay pháp tắc cấu thành bảy bảy bốn mươi chín thông thiên cột trụ , cấm ở bốn phương khác nhau , tạo thàn một vòng tròn rộng lớn vạn dặm .
“Thiên Địa Sát Thần Trận .”
“Thành .”
Hắn hai tay đại pháp lực tuôn trào , nháy mắt bốn mươi chín thông thiên cột trụ như có một luồn linh tính cực cao , phối hợp với nhau tạo thành một trận pháp cực kỳ mạnh mẽ .
Thiên Địa Sát Thần Trận là một trong những công pháp cao cấp nhất trong Chí Tôn Quyết , dù hắn không bày ra hết một phần triệu uy lực của nó nhưng Thiên Đạo Thánh Nhân hậu kỳ muốn vào cũng chết không nghi ngờ . Dù Thiên Đạo cũng không thể nào dòm ngó bên trong Sát Thần Trận diễn biến .
Lâm Thiên còn thấy thiếu thiếu cái gì đó , đột nhiên nghĩ đến nơi dừng chân liền nhớ đến bản thân chưa có nhà .
“Như vậy đành nhờ Luyện Khí công năng trong hệ thống nhỉ , bên trong luyện thành vật phẩm thời gian nhanh không nói , phẩm chất cũng tăng cao rất nhiều .”
Lấy ra một đống Khoách Thạch cùng Hỗn Độn Nguyên Tinh dù Thánh Nhân cũng tham lam , cho vào không gian luyện khí của hệ thống . Hắn điên cuồng điều khiển đạo pháp luyện ra một cái động phủ của riêng mình .
Lại trôi qua nghìn năm , hắn cuối cùng cũng luyện thành Hỗn Độn Chí Bảo : Vĩnh Hằng Bất Diệt Cung .
Hắn vừa khai quang , toàn bộ Sát Thần Trận phạm vi bùng nổ chòa lòa ánh sáng mang theo Hỗn Độn kinh khủng đại uy thế hiện ra . Nếu không phải Sát Trận có đặc tính che dấu Thiên Cơ , không chừng cả Hồng Hoang thực sự điều phải chấn động .
Lâm Thiên nhìn khổng lồ tòa cung điện hiện ra trước mắt , uy nga hùng vĩ khiếp người uy thế hắn hài lòng cùng cực .
“Ha ha , Vĩnh Hằng Bất Diệt Cung …tên đủ bá … mà nghe mấy tên Thánh Nhân ai cũng có đạo hiệu của riêng mình . Ta mạnh hơn Thánh Nhân vô số lần lẽ nào lại không có được .” Hắn đột nhiên nghĩ đến bản thân chưa hề có đạo hiệu .
“Tạo Hóa Thiên Tôn …Vĩnh Sinh Đế Tôn ….Bất Diệt Thần Chủ …Hỗn Nguyên Vô Cực Đế Quân ….”
Lâm Thiên cuối cũng vẫn không nghĩ ta cái gì thích hợp để chọn , nhiều cái tên quá không biết chọn cái nào cũng thật đau đầu .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!