Hồng Thủy - Chương 42: Ngoại Truyện 2: Viết về Vân Phong và Nguyệt Nhi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Hồng Thủy


Chương 42: Ngoại Truyện 2: Viết về Vân Phong và Nguyệt Nhi


1, dạy dỗ

Sau khi Hồng Thủy và Tử Vũ ra ngoài, Vân Phong lập tức bắt tay vào công việc dạy dỗ Nguyệt Nhi.

”Nguyệt Nhi, bây giờ anh sẽ dạy em những điều cơ bản khi sống ở thế giới này em hiểu không?” Vân Phong ngồi xuống cạnh giường nhìn Nguyệt

”Hiểu.” Nguyệt Nhi nghiêng đầu nhìn anh

”Hành động vừa rồi anh làm với em, em tuyệt đối không được làm với người khác.” Nghĩ đến việc Nguyệt hôn người đàn ông khác Vân Phong cơ hồ muốn giết người.

”Tại sao vậy, chỉ chạm môi vào nhau thôi mà?” Nguyệt hỏi ngây thơ khiến Phong tức tới mức suýt nữa hộc máu mà chết.

”Việc đó là việc chỉ anh mới được quyền làm vì anh là vị hôn phu của em. Hành động đó gọi là hôn em hiểu chưa?” Vân Phong cố chịu đựng mà tiếp tục dụ dỗ Nguyệt Nhi một cách trơn tru.

”Hiểu rồi.” Nguyệt Nhi ỉu xìu.

”Sau này em không được nhìn người đàn ông khác, không được nắm tay, ôm, hôn hay cười với họ.” Vân Phong đang tận lực dạy dỗ để Nguyệt Nhi tránh xa đàn ông

”Sao lại có nhiều việc không được làm vậy.” Nguyệt chun mũi khó chịu

”Vì luật lệ là như vậy.” Vân Phong trả lời tỉnh bơ

”Vâng.” Nguyệt Nhi ngoan ngoãn nghe lời

Người nào đó thấy cô nghe lời thì rất vui vẻ cười đến tít cả mắt vào.

2, Mẹ con nghịch ngợm.

Lại nói sau khi thành hôn không lâu sau Nguyệt Nhi cũng sinh ra một tiểu tử đẹp tựa thiên thần. Điều khiến người ta đau đầu nhất chính là hai mẹ con cô rất đồng tâm khiến cho tất cả mọi người phải đau đầu, trừ mẹ con Hồng Thủy bởi vì hai người đôi khi cũng tham gia những trò quậy phá của hai người.

”Nguyệt Nhi mau về phòng ngủ.” Trên trán Vân Phong hiện lên vài vạch đen khi thấy vợ và con trai đang ôm nhau nằm ngủ. (chú ý: Do cơ thể đứa trẻ đã giống được 15 tuổi nên nhìn qua khá giống…. Mọi người tự hiểu.).

”Anh làm cái gì mà hét toáng lên vậy?”

”Cha làm cái gì mà hét toáng lên vậy?”

Hai tiếng nói bực bội cùng vang lên một lúc, họ ngủ đã là may mắn lắm rồi chẳng lẽ có người muốn quậy phá sao???

”Con trai, chúng ta cần giúp cha con hạ hỏa.” Nhìn khuôn mặt bừng bừng lửa giận của Vân Phong, Nguyệt ghé vào tai con trai nói nhỏ.

”Sử dụng màu nước nhé mẹ.” Hỏa Diễm ghé vào tai mẹ

”Hai người thì thầm to nhỏ cái gì ở đấy?” Cơn giận của Phong càng tăng cao.

”Ào.” Chỉ thấy thấy một tiếng này mà cả người Vân Phong đã ướt đẫm một màu xanh nhìn qua vô cùng “đẹp”

”Chạy thôi.” Hai mẹ con Nguyệt Nhi cùng chạy thật nhanh trước khi Phong kịp phản ứng.

”Đừng nói cho ai biết con và mẹ ở đây nhé.” Nói rồi Hỏa Diễm kéo tay mẹ nấp sau một cây hoa ban.

”Hỏa Diễm và Nguyệt Nhi có ở đây không?” Chẳng được bao lâu đã thấy Vân Phong chạy đến hỏi.

”Không có anh tìm họ có việc gì à?” Biết hai người lại gây họa nhưng Thủy vẫn bao che.

”Không có gì anh đi trước.” Vân Phong nói rồi chạy đến chỗ khác để tìm

Vậy là cuộc sống của mỗi người đều tiếp tục diễn ra, tuy có đôi lúc cãi vã nhưng cuối cùng vẫn hòa giải. Tất cả sống với nhau bình yên, hạnh phúc và niềm vui ngập tràn. Phong và Nguyệt như gió với trăng quyến luyến trên trời cao khiến mọi người hâm mộ nhưng cũng luôn chúc phúc cho họ.

Lại nói đến mi mi và sa sa cũng quanh năm cãi vã nhưng không phải cãi với nhau mà cãi với hai tên tiểu yêu nhà Hồng Thủy và Vân Phong.

Hoàn toàn văn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN