Hợp Đồng Hôn Nhân: Tổng Tài Thú Tính Thật Khó Chiều! - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Hợp Đồng Hôn Nhân: Tổng Tài Thú Tính Thật Khó Chiều!


Chương 22


Chuyện này là sao? Quá đột ngột rồi! Hạ Thi Văn hiện tại không biết lúc nào sẽ phải tiếp tục đàm phán với tập đoàn Verne, cũng chưa chắc ông ngoại sẽ cho cô xuất ngoại trong mười mấy ngày này. Cô còn định hỏi thêm Tuyết Nhi cho rõ sự tình nhưng Tuyết Nhi đã nhanh nhẹn hơn, cô nói trước:

– Không nhưng nhị gì cả! Mình đã xin phép ông cậu rồi, ông đã chấp thuận. Vì thế đừng nghĩ đến việc trốn, lát nữa mình sẽ qua đón cậu! Thế nhé!

Không chờ Hạ Thi Văn kịp phản ứng lại, Tuyết Nhi đã tắt máy. Hạ Thi Văn lúc này vẫn còn đang đờ ra không hiểu chuyện gì nhưng cũng ngoan ngoãn ăn sáng thật nhanh sau đó lên phòng thay quần áo.

Một lúc sau, một chiếc xe Mercedes đã đỗ ngay trước cửa chính. Người lái xe là Tuyết Nhi lúc này mặc quần bò jeans rách gối với áo hở vai nhanh chóng chạy vào nhà, chào dì Trương rồi nhanh chóng đi thẳng lên phòng định lôi Hạ Thi Văn xuống.

Đi được nửa cầu thang thì Tuyết Nhi nghe tiếng người chạy xuống. Ở đầu thang tầng 2 là Hạ Thi Văn trong chiếc quần thể thao bó ống màu trắng và áo croptop màu đỏ vô cùng nổi bật và năng động đang đi xuống.

Không để Hạ Thi Văn đi xuống hết cầu thang, Tuyết Nhi đã sốt ruột chạy lên túm tay bạn rồi kéo đi thẳng một mạch ra khỏi cửa. Trước khi đi còn không quên chào dì Trương:

– Dì à, bọn con đi đây!

Chờ Hạ Thi Văn đi giày xong, hai cô gái đi ra xe rồi phóng thẳng đi mất. Dì Trương trong nhà lúc này thì mỉm cười thật vui vẻ, Hạ Thi Văn có cô bạn tốt bụng như thế này, bà cũng không lo cô sẽ rơi vào cảnh cô đơn như trong quá khứ nữa. Quá tốt rồi!

Đôi khi có những người bạn thân không cần thiết lúc nào cũng phải kè kè bên bạn, luôn khen ngợi và ủng hộ bạn mới được coi là bạn tốt. Bạn tốt là những lúc bạn buồn họ sẽ ở bên, lúc bạn vui họ cũng ở bên và khi ta cảm thấy bất lực, tuyệt vọng nhất, họ vẫn không lìa xa bạn. Họ luôn đứng đó, chờ bạn quay đầu nhìn lại, dắt tay bạn đi tiếp trên con đường. Đó mới là tình bạn thật sự!

Trên đường đi, Hạ Thi Văn không ngừng hỏi Tuyết Nhi liên tục:

– Sao cậu thuyết phục được ông ngoại mình vậy?

– Ông đồng ý thật không?

– Cậu lợi hại vậy sao Tuyết Nhi?

Một ngàn câu hỏi đổ dồn lên đầu Tuyết Nhi cùng một lúc. Tuyết Nhi vừa phải lái xe vừa phải trả lời hàng ngàn câu hỏi vừa Hạ Thi Văn, cô gắt lên:

– Cậu có ngốc không hả? Hỏi nhiều vậy làm gì? Mình còn đang lái xe nè!

Thấy cô bạn mình tức giận, Hạ Thi Văn mới để ý đúng là mình phản ứng hơi quá thật! Thế là cô chỉ còn biết cười trừ, không biết nói gì hơn! Nhưng kì thực cô vẫn còn rất tò mò nên đánh liều dồn hết tất cả câu hỏi vào một câu cuối cùng, hỏi với giọng nhẹ nhàng:

– Vậy rốt cuộc hôm qua khi mình an nhàn ở trên phòng đắp mặt nạ đi ngủ thì chuyện gì xảy ra vậy?

Tuyết Nhi quay sang lườm cô một cái, xong vẫn trả lời đầy đủ cho Hạ Thi Văn nghe:

– Hôm qua là ông cậu gọi điện thoại cho mình, nói rằng cậu đang tạm nghỉ nửa tháng để chờ đàm phán tiếp, vậy nên tranh thủ lúc này đưa cậu đi chơi, không sau khi đàm phán thì cậu sang Hà Lan rồi!

Lúc này, Hạ Thi Văn mới tỉnh ra. Hóa ra ông cô luôn như vậy nhưng vẫn rất quan tâm cô. Trước mặt ông luôn bày ra bộ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng, nhưng thực ra lại vô cùng quan tâm cô, luôn âm thầm chăm sóc và bảo vệ cô. Rốt cuộc ông cô là như thế nào?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN