Hợp Đồng Mang Thai
Chương 10: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh..
Bà nhìn cô từ trên xuông dưới rồi nghiêm mặt nói.
_Cô tới đây.
Cô hoảng sợ cứ nhìn anh liên tục.Vậy mà anh chỉ mỉm cười rồi ngiêng đầu.Làm cô tức lắm….
_Dạ con chào bác ạ-Cô cũng nghiêng mặt cười giống con trai bà để nịnh.
_Cô là người hầu mới ah…….Hã cô hô thầm trong bụng…Dạ không…không phải đâu bác ơi..Cô chưa kịp nói hết thì……..Ông quản gia đem cô ấy vào phòng chờ tôi,tôi cũng đang cần cô xoa bóp ình-Bà ngắt lời cô……….Cô lại nhìn anh cầu cứu,lần này anh lại làm ngơ như không biết,không nghe gì….
Cô đi vào phòng của bà chờ mà tức giận anh quá…cô đá hết chổ này đến chổ kia…..Đá thế nào không biết đá ngay vào cái giường.Cô ôm chân mình mà tức giận…
_Tại sao mẹ lại làm vậy,con nhớ là con nói hôm nay con đem vợ sắp cưới về mà…..Anh nhìn bà hỏi….
_Mẹ biết,để mẹ xem con bé là người như thế nào.Thấy nó cũng xinh đẹp và biết vâng lời đó.Bà xoa đầu ông như hồi khi còn nhỏ vậy,bà nói tiếp.
_Vĩnh trung ah,ba con chết sớm,mình con vất vả mới vựt được lên cơ nghiệp này.Nếu con cưới vợ,thì nên chu toàn cho hạnh phúc trước cái đã.Người ta nói hậu phương mà vững chắc thì đi liền với sự nghiệp vững trãi…Bà nói và nhìn vào mắt con trai mình âu yếm..
Đôi mắt ông xa xăm,không muốn nhìn vào ánh mắt mẹ mình,ông đang suy nghĩ về cuộc hôn nhân này,và cái tình yêu mà ông chờ đợi.Ông không biết mình có đi quá xa không nữa.
Bà đi vào phòng mình,thì ra bà không bị gì cả mà chỉ giả đò đi xe lăn mà thôi.Bà rón rén mở cửa xem cô đang định làm gì,thì thấy cô ôm cái chân vút ve nó….Bà mỉm cười khi thấy nó hồn nhiên như vậy.Bà chạy tới ngồi lại vào xe lăn và tự mình đẩy đi…….
_Cô đang làm gì đó-Giọng nói của bà làm cô giật mình.
_Dạ con,…con buồn quá nên ngồi đây chơi vu vơ đấy mà…….Tôi mệt,cô hãy xoa bóp chân cho tôi…..Cô vâng lời-Dạ một tiếng cho bà vui lòng….
_Sao còn đứng đó, bưng tôi lên-Bà quát..
_Trời ơi mập thế này sao mà bưng,cô kêu khổ.Anh ta nhìn thấy cô qua khe cửa như vậy,rồi nhếch môi cười..Đúng là mẹ mình lại bày trò nữa-Anh thầm nghĩ..
Cô bưng bà lên giường…..Thì bà quát-Thả nhẹ thôi đó….Bà vòng tay qua cổ cô,rồi đánh mắt cười với con trai mình…..Ông lắc đầu bỏ đi………
Cô bóp chân một hồi lâu mà không thấy bà kêu dừng lại……Nhưng cô vẫn kiên trì,cô định nói cô không phải người hầu,nhưng mà lại thôi.Như vậy dể đánh mất đi ấn tượng đầu tiên lắm….Cô cúi gằm mặt xuống mà kêu khổ…
_Cô năm nay mấy tuổi-Bà hỏi bây giờ nhẹ nhàng lại..
_Dạ con,25 bác ạ…Cô e dè trả lời…
_Tại sao cô quen biết con trai tôi.Câu hỏi của bà làm cô cứng cổ họng không biết trả lời như thế nào nữa.Tại sao bà lại biết nhỉ…
_Dạ anh ấy tốt bụng,đẹp trai còn hào phóng….Cô nhìn lên trần nhà rồi nói một lèo……….Bà nhìn cô mỉm cười……..
_Cô có thích nó không…..Cô lại nhìn lên trần nhà-Dạ thích,anh ấy đã cứu sống tính mạng ba con mà…Nói tới lúc ấy ánh mắt cô đượm buồn khi nhớ về lại gia đình mình.Bây giờ cô đã không còn gia đình nữa rồi….Ánh mắt cô trực rưng rưng như muốn rơi nước mắt ra ngoài….Bà nhìn ánh mắt Gia Ngân như đã hiểu được một phần nào con người của con bé rồi…
_Con lại đây-Bà bảo cô âu yếm…..Thực ra bác chỉ muốn thử lòng con thôi,chứ bác không bị sao hết.Chân bác vẫn bình thường…Trước khi tới đây, nó đã nói là đem con tới đây rồi..Bà ôm cô vào lòng mà nói….Bác lại sợ nó lại tổn thương tình cảm nữa thì mệt.
_Hã…..Anh ấy từng có người yêu,cô giật mình bật dậy khỏi vòng tay của bà,mà không khỏi ngạc nhiên..Đúng vậy,ánh mắt bà nhìn ra phía cửa sổ……..Nó đã từng yêu,và rất yêu người con gái đó….Nhưng người con gái đó không thủy chung,nghe lời ba mẹ mà theo người đàn ông khác…..Mà con biết không lúc đó nó chưa có công danh sự nghiệp gì cả….Bác cứ tưởng thằng bé không bao giờ vựt dạy được…Tưởng nó bê tha rượu chè,thế mà nhờ bác quản gia là một người anh kết nghĩa của nó….Đánh nó một phát…
_Không anh thả tôi ra,tôi muốn uống nữa,trả lại đây……
_Mày có đáng mặt nam nhi không hã Trung.Nếu là nam nhi thì hãy tỉnh lại đi..Mày còn bao nhiêu là cái trước mắt chưa lo…Mày muốn ****** chết mà không có tiền mua đất chôn hã.Vừa nói xong,anh ta cho nó một cái thật mạnh vào mặt.
Thế đấy,từ đó nó chui đầu vào công việc.Giờ đây công danh rực rỡ.Nghĩ lại thấy nó ăn đấm mà hay…Bà cười khoái chí……
Cô không thể tin được,con mình ăn đấm mà bà kêu hay.Nhưng nghĩ lại cũng hay thiệt..Cô lắc đầu vì nhưng suy nghĩ vu vơ của mình…..
Trong khi đó……………
_Ủa đại ka nhìn về phía trước kìa-Thằng đàn em chỉ tay…..
_Hai thằng nhóc tính làm gì vậy ta?.Chắc định tự tử đó đại ka…Vừa nói xong bị thằng đại ka cú vào đầu cái nữa..Mày ngu ra chặn nó lại ngay,nó định kêu cứu đó…………
_Đúng lúc đó chiếc xe hiệu Audi chạy tới, thấy hai đứa bé nhỏ tuổi chắn đường thì dừng xe lại…….Anh ra khỏi xe với một phong thái uy nghiêm và lãnh đạm…
_Chú ới-thằng anh định reo lên….Thì bị hai thằng đàn em chạy tới bịt miệng hai đứa lại…..Dạ em chào anh đẹp trai,tụi nhóc này định ăn quỵt không trả tiền ấy mà….Thằng đại ca tới cú thêm một cái vào đầu nó nữa-Ngu,ai biểu mày nói…….
_Anh đi giùm cho,đây là việc riêng của gia đình tôi-Hắn nói mà cái dáng đi,với cái đầu vẫn lí la lí lắt….
_Anh nhìn hắn mà cười……Nhóc con miệng mày còn hơi sữa mà dám mở miệng ra nói chuyện với tao ah……
Thật sự thì tụi nó cũng chỉ có 17 tuổi mà thôi..
_Hắn ra hiệu kêu tụi đàn em,thả con bé xuống.Tới đây giải quyết thằng đàn bà này…..Nó quát tay,…Nó nói vừa dứt câu xong là ăn một cú đạp thẳng vào bụng…..Nằm la liệt tại chổ……
_Khôn hồn thì biến hết….Một thằng đàn em thấy thế thì liền định chạy đi kêu thêm người….
Hai thằng nhóc trong đầu lóe sáng….Cười cười với nhau rồi hành động….
Thằng anh cằm cái bao,thằng em cầm cục gạch……Thằng đàn em định chạy thì đã bị tóm gọn…Và ăn một cái cạch vào đầu……Hai đưa giơ tay ra với nhau-Yeeeeeeeeeeeeeeee
Tụi nó đành bỏ cô gái ở lại mà tẩu thoát………
_Anh đẹp trai ơi,cứu chị gái ấy giùm tụi em với,vì cứu tụi em mà bị ăn thuốc mê rồi.Thằng em khóc mà cứ giật giật cái quần của anh….
Anh tới nhìn thấy cô,một cô gái rất bình gị,không son phấn,nhưng thân hình lại nhỏ nhắn dể nhìn.Thì ra là một cô bé-Anh mỉm cười rồi đưa cô lên xe.
Quay mặt lại thì thấy hai đứa nhỏ khoác tay nhau đi được một đoạn rồi…..
_Nè hai nhóc,Anh hô to…….Theo anh về chữa trị cho cô ấy chứ………
_Hã………Tụi nó cũng reo to…Anh nhận nuôi chúng em ah……….
_Anh cười…….Nhà anh nhỏ lắm chỉ nuôi một đứa thôi……….Hai đứa nhìn nhau buồn,rồi quay mặt đi tiếp.Nè…………. anh lại kêu hai đứa lần nữa.Thằng anh quay lại hô vang lớn.
_Chúng em là anh em,Sẽ không bao giờ rời xa nhau đâu………..Cảm ơn anh…….
Anh cười trong bụng….Đúng là hiếm khi gặp hai đứa nhóc nào mà có những phẩm chất tốt đẹp như thế này….Xã hội bây giờ,con nít tinh ranh lắm..Không ăn cắp thì ăn trộm…Vậy mà hai đứa nhóc bụi đời này nhỏ tuổi vậy mà đã bắt đầu lam lũ rồi………………
Anh lái xe một đoạn tới chổ hai thằng nhóc đang đi…………
Lên xe đi hai nhóc con,anh nhận hai đứa là em nuôi.Ok được chứ.Anh mỉm cười nhìn hai nó….
_Hai đứa nhìn nhau rồi thét lên um sùm…..
Trước khi lên xe,tụi nó đã kịp đưa hai cái tay kết hợp với nhau…Như chứng minh được tình yêu thương và sự lém lĩnh của tụi nó…..yeeeeeeeee
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!