Hợp Đồng Sinh Con - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Hợp Đồng Sinh Con


Chương 35


Đêm đó tại phòng của CEO của SS, SS đã chuyển trụ sở về nước để tiện làm ăn, Lâm Sinh Sinh ngồi ở ghế xoay nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.

– Vậy đây là cái con muốn sao Sinh Sinh?

Gia Gia nhìn Lâm Sinh Sinh mỉm cười, mọi người đều đã bị giết hết chỉ còn mình gia gia và Lâm Hạo vẫn sống và đang đứng ở trong tòa ‘lâu đài’ nguy nga của đại gia tộc ở Anh.

– Không, tôi chỉ lấy lại những gì của mình mà thôi.

– Rồi con sẽ tự tay hủy hoại chính Sam Sam mà thôi.

– Tôi sẽ không hủy hoại chị gái mình.

Lâm Sinh Sinh hét lên, lão gia gia cười cười.

– Đến ba mẹ và gia đình mình con còn giết thì tại sao Sam Sam lại không thể. Ta chỉ có thể cho con lời khuyên duy nhất rằng hãy cẩn thận Sinh Sinh à. Sam Sam không đơn thuần như vẻ bề ngoài lương thiện của con bé đâu. Lâm Sam Sam, chị gái song sinh của con chính là một con ác quỷ. Con bé sẽ chỉ biết đến việc xù lông mà bảo vệ những đứa con của mình. Một khi con gây nguy hiểm cho chúng thì chính tay Sam Sam sẽ giết chết con.

– Chị ấy sẽ không làm vậy. Sam Sam yêu quý tôi nhất trên đời. Không có chuyện chị ấy giết tôi vì hai đứa nhóc đó.

Lâm Sinh Sinh hét lên rồi bắn chết lão gia gia trong khi lão vẫn mỉm cười. Lâm Hạo nhìn cô em họ.

– Anh cũng chỉ có duy nhất một lời khuyên cho em thôi Sinh Sinh. Lão gia gia nói đúng đấy, chị gái của em, người con gái mà anh yêu, Lâm Sam Sam là một con người đáng sợ đáng ghê tởm đấy. Dù cho con bé biết sự thật nhưng vẫn âm thầm ngồi một chỗ chờ em đến tận diệt gia tộc. Căn bản con bé không muốn bàn tay mình nhuốm máu không cần thiết.

– Anh thì biết gì về Sam Sam chứ? ANH THÌ BIẾT GÌ VỀ CHỊ GÁI CỦA TÔI?

Lâm Sinh Sinh hét lên. Lâm Hạo mỉm cười tiến tới trước mặt Lâm Sinh Sinh, bàn tay đó đưa lên chạm vào má của cô.

– Anh hiểu Sam Sam hơn em đấy vì bọn anh cùng sống với nhau từ nhỏ mà. Em có biết lúc Sam Sam bị giam lỏng 1 năm chứ? Con bé liên tục vẽ lên những tờ giấy một chữ giết. Con bé muốn ám chỉ sẽ giết tất cả mọi người. Em còn nghĩ con bé ngây thơ sao? Em mới là kẻ ngây thơ đó Lâm Sinh Sinh.

– Vậy chị ấy biết kế hoạch ngay từ đầu?

Lâm Sinh Sinh kinh ngạc, Lâm Hạo mỉm cười đầy yêu thương vì gương mặt này giống y hệt với Sam Sam.

– Không, theo anh đoán con bé mới biết gần đây thôi nhưng là biết từ đầu đến cuối.

– Dù sao thì cũng kết thúc rồi.

Lâm Sinh Sinh tay cầm súng hướng đúng ngực trái của Lâm Hạo và nổ súng. Trước khi ngã hẳn xuống Lâm Hạo có để lại cho cô một câu.

– Chỉ là Sam Sam đi trước em một bước thôi. Em nghĩ con đường mình trả thù dễ vậy sao? Lucy….con bé đang bị Sam Sam đưa vào bẫy để khai hết mọi chuyện. Lâm Sinh Sinh……..

Lâm Hạo ngã xuống nền nhà, câu nói đó anh tiếp tục.

– …Hãy giết Lucy trước khi Sam Sam ra tay. Đừng để Lucy rơi vào tay Sam Sam vì con bé bị điên rồi.

– Chết tiệt.

Lâm Sinh Sinh hét lên rồi rời khỏi lâu đài cùng với đó cô cho kích hoạt nổ bom. Cô đã cho người gắn rất nhiều C4 xung quanh lâu đài để nổ đồng thời. Đại gia tộc hết người này đến người khác đều nói chị gái cô đáng sợ, đều nói chị gái cô mới là kẻ diệt vong thực sự chứ không phải cô. Tại sao? Sam Sam rất hiền lành và tốt bụng, sẽ không đời nào Sam Sam làm chuyện đó.

– Em làm Lâm Sinh Sinh tỉnh giấc sao?

Lâm Thiên ngồi xuống ghế sofa nhìn Lâm Sinh Sinh vừa tỉnh dậy nhìn cậu hơi ngạc nhiên.

– Có chuyện gì sao Thiên Thiên?

– Thật bất ngờ đó Lâm Sinh Sinh. Em không tin được là Lâm Sam Sam lại có thể là phu nhân của chủ tịch tập đoàn Golden Sun.

– Chuyện đó sao?

Lâm Sinh Sinh tự hỏi rồi ngả người ra ghế suy nghĩ. Lâm Thiên ngạc nhiên.

– Lâm Sinh Sinh biết từ trước sao?

– Ừ, có chạm mặt ở vài bữa tiệc mà. Có vẻ chị ấy sống rất tốt, đang chuẩn bị kết thúc trò chơi với Khâu Nhược Linh.

– Em nghĩ vậy.

Lâm Thiên mỉm cười, Lâm Sinh Sinh vẫn bị câu nói của 8 năm trước làm cho phải suy nghĩ nhiều. Sự thật về chị gái cô là cô chưa hay tất cả hay sao? Có lẽ Liz sẽ có câu trả lời nhưng không đời nào Liz sẽ hé răng nói cho cô. Liz là người biết nhiều, cũng ham vui nhiều nhưng tuyệt đối không phải kẻ nhiều chuyện.

– Lâm Sinh Sinh này, liệu Liz bây giờ đang ở đâu? Em có đến văn phòng luật sư LL nhưng không thấy ai cả, chủ của tòa nhà đó nói Liz đã trả phòng từ lâu và không lấy lại tiền thuê. Lâm Sinh Sinh vẫn liên lạc được với Liz chứ?

– Không biết. Liz mất tăm rồi.

Lâm Sinh Sinh không vui nói, có lẽ ngày mai cô nên đến thăm Vũ Vũ nhân tiện gặp mặt Khâu Nhược Linh một chút. Là cô ta đã chia rẽ gia đình chị gái cô nhưng là cô cũng muốn xem nó đi đến đâu.

Ngày hôm sau, trên đường từ sân bay trở về, Băng Băng cùng Dương Dương ngồi phía sau, Đại Lực lái xe còn Sam Sam ngồi ghế phụ đằng trước.

– Đã nói cậu không cần đón ba con tụi này mà công chúa.

– Muốn gặp bọn trẻ thôi. Tạm thời tớ sẽ không làm việc ở tập đoàn, tớ cần giải quyết chuyện cá nhân.

– Ừm, cần gì cứ bảo tớ.

Đại Lực mỉm cười, Sam Sam quay lại thấy Băng Băng đang ngủ dựa đầu vào vai Dương Dương còn nhóc Dương Dương thì ngồi lạnh lùng nghe nhạc. 3 năm qua thằng nhóc này cũng thay đổi nhanh đến chóng mặt. Vì Băng Băng nói không thích con trai ẻo lả hay làm lũng giống con gái nên thằng nhóc đã hoàn toàn thay đổi thành người lạnh lùng bất cần. Nhưng chỉ cần Băng Băng muốn gì thằng nhóc đều có thể đáp ứng hết. Sam Sam lo liệu có phải là tình yêu của mấy đứa nhóc con hay không đây? Mà Băng Băng và Dương Dương cứ vui là được, trên hết chúng nên chú ý hiện tại hai đứa đang được coi là chị em.

– Dương Dương….con có muốn ăn gì không mẹ sẽ làm cho?

Sam Sam mỉm cười lên tiếng, Dương Dương ngồi phía sau nghe nhạc nhìn Sam Sam.

– Con ăn gì cũng được, mama làm là con ăn hết.

– Ừm, vậy hôm nay mẹ sẽ đưa hai đứa đến một nơi, còn ba sẽ đi làm, tối về chúng ta sẽ ăn cùng nhau.

– Vâng.

Dương Dương gật đầu, Đại Lực đi thẳng đến tập đoàn rồi để ba mẹ con tự đi với nhau. Sam Sam lái xe đưa hai đứa nhóc đến ngọn đồi hoa mặt trời đó nhưng cũng phải ghé mua thêm một bó hoa bách hợp. Vừa lúc gần đến Băng Băng tỉnh lại, cô bé dụi dụi mắt đến đáng yêu làm Dương Dương nhìn chằm chằm.

– Sao không ngủ tiếp? Đến nơi rồi gọi mà.

– Tự dưng tỉnh.

Băng Băng mỉm cười, Dương Dương nhiều lúc với cô bé rất bướng bỉnh, đã nhỏ hơn 1 tuổi vậy mà suốt ngày ngoan cố đòi làm anh bắt cô bé gọi vậy rồi xưng em. Mà Băng Băng cũng nên đồng ý không thằng nhóc nói hoài làm điếc tai mất.

– Mama đi đâu vậy?

– Đi thăm dì Sinh Sinh của con.

Sam Sam mỉm cười, tại sao đến bây giờ cô vẫn có thể nói như vậy cơ chứ? Ba mẹ con cùng nhau đi lên đồi đứng trước ngôi mộ đã mọc rêu xanh đó vì không có ai chăm sóc. Trước đây Lâm Thiên còn chăm chỉ lo cho chứ lúc biết rồi là chẳng còn ai đến nữa. Sam Sam đặt bó hoa xuống, cô vẫn đeo kính đen, tóc buộc thấp, mái dài để giữa, hiện Sam Sam đã để tóc xoăn nhẹ và nhuộm màu vàng, cô còn trang điểm tô son đỏ chót càng nổi bật trên nền da trắng. Sam Sam hôm nay mặc một bộ đồ màu trắng khá bó kèm theo cái áo khoác lông màu trắng nốt. Hai đứa nhóc kia theo phong cách mới nhất đang yên lặng đứng bên cạnh mẹ.

– Mama, con cứ tưởng…

Băng Băng vẫn rất mơ hồ, mama từng nói dì Sinh Sinh vẫn còn sống vậy ai đang nằm dưới mộ?

– Đây là dì Sinh Sinh thứ hai của con. Là người mẹ từng hứa sẽ đưa con và Vũ Vũ tới vào lần sau gặp mặt nhưng mẹ không giữ được lời. Đổi lại mẹ đưa cả Dương Dương đến đây vì bây giờ hai đứa là con của mẹ.

– Vâng.

Băng Băng gật đầu, cô bé biết không nên hỏi nhiều, mama cô làm gì cũng là có nguyên nhân của nó.

– Vậy giờ chúng ta đi đâu đây mama?

Dương Dương tò mò, Sam Sam mỉm cười.

– Chúng ta sẽ đến quán Happy, nhân tiện thăm cô Mạc Đình.

– Vâng.

Hai đứa trẻ ngoan ngoãn gật đầu, vậy là ba mẹ con họ cùng nhau đến quán Happy. Ngồi trên xe hai đứa nhóc kia cười nói cái gì đó rồi chúi mũi vào cái Ipad.

– Băng Băng, con có muốn gặp Vũ Vũ hay không?

– Không đâu, sẽ gặp nhau ở trường mới thôi. Đến lúc đó con sẽ tính cả gốc lẫn lãi. Chắc chắn là vậy.

– Tốt nhưng mẹ mong con đừng làm gì quá đối với anh trai của mình.

– Vâng.

Băng Băng gật đầu, cô bé xinh đẹp 8 tuổi này nhìn rất đáng yêu và mê hoặc, nét đẹp đó rõ ràng là thừa hưởng từ mẹ vậy mà lúc nhỏ có người kêu giống baba đáng ghét. Dương Dương nhìn Sam Sam.

– Con cũng sẽ góp vui. Cái bà hồ ly tinh đó hay mama để con giải quyết cho.

– Thôi đi nhóc, nhỏ người thì lo việc nhỏ đi. Đừng có dính lấy chuyện của mẹ nữa.

– Vâng.

Dương Dương mỉm cười. Trong khi đó, Vũ Vũ vừa xuống nhà đã thấy Khâu Nhược Linh chuẩn bị cặp sách đàng hoàng cho thằng nhóc. Trước khi lên xe thằng nhóc nhìn Khâu Nhược Linh mỉm cười vui vẻ.

– Dì à, dì có nghe tin gì chưa? Mama của con về nước rồi. Nhìn mama của con bây giờ sành điệu lắm đó, nhìn không nhận ra luôn.

– Sao?

Khâu Nhược Linh kinh ngạc, Vũ Vũ lên xe và đi tới tường luôn. Thằng nhóc đã đánh đòn phủ đầu khá sốc cho ả hồ ly này. Tiếp đó nên tương kế tựu kế thôi, cần gặp mama và Băng Băng trước đã. Cuộc vui ngày càng gay cấn rồi đây.

– Nhìn mọi người vui như vậy mình có nên góp tí sức không nhỉ?

Một cô gái xinh đẹp đeo kính gọng đen mặc áo khoác đội mù ngồi ở trên tầng thượng của tập đoàn Dương thị. Cô gái đó đang đánh máy, mồm ngậm cái bánh mì, bên cạnh có cốc cà phê nóng nữa. Một mình giữa mùa đông có phòng điều hòa không ngồi lại lên sân thượng chịu rét thế này. Và cô gái này là ai đây? Mọi người đoán thử nhé. Cô gái này sẽ góp vui cho cuộc bùng nổ tiếp theo trong trò chơi của Sam Sam.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN