Hợp Đồng Yêu - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
222


Hợp Đồng Yêu


Chương 10


Chương 10 : Đau

– My này em ko sao chứ ?

– À, em ko sao.

– Uống đi cho tỉnh táo, em có tâm sự à ?

– Dạ ko có đâu anh, em mà làm gì có tâm sự.

– Nếu có thì nói ra cho nó nhẹ lòng.

– Ừm cám ơn anh ?

– Về điều gì ?

– Tách cà phê này .

Vừa nói nó vừa nâng cốc cà phê lên và cười với Phong. Đấy sếp nó đấy, có dễ thương và tinh tế ko ? Phải chi ông Trí già được 1 nửa như sếp nó thì tốt quá.

Nó đi làm được 10 hôm rồi, chỉ còn 4 ngày nữa thôi tình yêu của nó sẽ ở đây, ở cạnh nó mọi lúc mọi nơi. Nghĩ đến mà thấy sướng cả người, nhưng dạo này nó cũng mệt mỏi với ông chồng già của nó lắm. Từ ngày nó thông báo cái tin Ryan bay về thì ông ta đổi tính hẳn, sáng thì đi miết, tối về thì hầm hè, to tiếng với nó. Trông có vẻ cộc cằn dữ tợn hơn trước đây nhiều. Tại sao thế nhỉ ?.Mà thôi mặc xác ông ấy, giờ đối với nó chuyện Ryan vẫn quan trọng hơn.

*****

Tôi ngồi ở công ty mà lòng nóng như lửa, cảm giác lúc nào cũng bực tức. Gặp ai trong công ty tôi cũng quát tháo làm họ sợ đến xanh cả mặt.

Vợ tôi từ ngày biết tin bạn trai sẽ bay về đây thì tươi tỉnh hẳn, lúc nào cũng cười, cười tít cả mắt luôn mới bực chứ. Chả biết cái tên kia đẹp trai đến cỡ nào mà vợ tôi mê thế nhỉ ?. Đã sống chung với nhau gần 1 tháng mà chả lẽ cô ấy ko có 1 tí ti tình cảm gì với tôi ? Hay cũng phải rung động nhẹ 1 chút trước vẻ lịch sự và điển trai của tôi chứ ?. Đằng này…… hình như càng sống cùng tôi cô ấy càng rời xa tôi hơn, khoảng cách của chúng tôi ngày càng lớn hơn ?.

Và bây giờ thứ mà tôi sợ nhất đang đến gần, đây là lần đầu tiên tôi biết sợ 1 cái gì đó và cũng là lần đầu tiên tôi bế tắc, tôi ko tìm được 1 con đường nào để giúp tình yêu của tôi. Tôi chỉ biết ngồi đây tự trách cái bản thân yếu hèn ngu ngốc của mình mà thôi.

****
Hôm nay là ngày nó vui nhất từ khi nó đến VN này, nó dậy sớm lắm, loanh quanh chuẩn bị. Ryan sẽ đáp máy bay vào lúc 9h nhưng 6h nó đã dậy. Nó muốn mình thật đẹp, thật tươi tắn để khi Ryan gặp nó Ryan sẽ ko buồn lòng về việc phải bỏ nó bơ vơ bên này.

Bó hoa hôm qua nó đặt người ta cũng đã đem tới, mọi thứ nó đều đã chẩun bị xong, giờ chỉ còn việc tìm người đưa nó đến sân bay nữa thôi. Nhưng là ai bây giờ ? Anh Dũng về quê từ hôm qua rồi giờ chỉ còn mỗi chồng nó rảnh. Có nên nhờ chồng nó ko khi đây lại là người yêu của nó. Chắc ko sao đâu, vợ chồng hờ thôi chứ có phải thật đâu mà sợ.

– Anh Trí này.

– Chuyện gì ?

– Anh có thể đưa em ra sân bay đón Ryan được ko ?

Sao ko trả lời chứ. Hay ko muốn đi ?

– Anh ko cần lo chỉ cần anh đưa em ra thôi, về chúng em sẽ tự đón taxi về. Vả lại Ryan cũng cần thuê khách sạn nên………

Sao im thin thít thế kia, ko muốn à ?

– Thôi nếu anh ko rảnh thì em tự đón taxi vậy.

– Ai nói với cô là tôi ko rảnh, đợi 1 lát đi.

Cái gì cơ chứ ! Shit ! Cô ấy bảo mình đi đón ngừơi tình cùng ư ? Lại còn tìm cách đuổi khéo mình đi khỏi nữa chứ, tôi đi cho 2 người muốn làm gì thì làm à. Đừng có mơ ! Hôm nay phải làm cho ra ngô ra khoai mới được. Hớn ha hớn hở, đúng rồi thích lắm rồi người yêu đến tận nhà tìm cơ mà, ko vui mới là lạ.

– Anh chạy nhanh tí đi, trễ giờ rồi kìa.

– Này có biết là chạy nhanh nguy hiểm lắm ko ?.

– Mọi hôm anh chạy như ma đuổi đấy thôi, sao hôm nay như rùa bò thế kia ?

– Mọi hôm khác, hôm nay khác, giỏi thì lên mà chạy.

– Ko nói với anh nữa, chạy nhanh lên giùm đi.

Nhìn cái mặt xem, muốn gặp người yêu quá rồi chứ gì ? Còn dám lớn tiếng nói này nói nọ với tôi nữa à ?. Đã thế đây chạy như sến bò cho xem.

– Tại anh đấy, hỏng hết việc của người ta.

– Người yêu của cô chưa có ra đâu, làm gì rối cả lên thế.

Đây là lần thứ 2 tôi phải đứng đón người ở sân bay 1 cách miễn cưỡng thế này. Ghét thật ! Tôi ko muốn thế này đâu, tôi ko muốn nhìn người con gái mình yêu trong tay kẻ khác, tôi ko muốn thấy cô ấy cười đùa với tên con trai khác ngoài tôi. Ko muốn ko muốn tí nào.

– Anh Trí này, anh ….anh

– Chuyện gì ?

– Nếu anh ko muốn chờ thì cứ về trước, trông anh có vẻ mệt rồi thì phải

À, giờ thì muốn đuổi đi cho có ko gian riêng tư ấy hả ?

– Được thôi, tôi cũng chả muốn đứng đây để cản trở công việc yêu đương của 2 người.

Tôi đang làm gì đây, ko tôi muốn ở lại. Tôi muốn giữ người mình yêu, muốn cho tên kia biết rằng cô ấy giờ đã là của tôi, muốn đấm vào mặt tên kia vì tội dám quay về để đưa vợ tôi đi.

Nhưng….. tôi có lí do gì để ở lại cơ chứ, có lí do gì để nói đó là người yêu của tôi, có lí do gì để đấm vào mặt thằng đàn ông kia. Bởi vì tất cả đều ko thuộc về tôi, sự thật là nó chưa bao giờ thuộc về tôi cả, chưa bao giờ.

Tuy ko thể ở tại đó nhưng tôi vẫn quan sát được mọi thứ, tôi chui vào xe và dung ống nhòm xem vợ mình, cô ấy đang ngồi ở hàng ghế ngoài hành lang và mỉm cười, cô ấy cười đep thật. Nụ cười đó bao giờ mới là của tôi ? Bao giờ ý nghĩ của em mới hướng về tôi, hay tôi chỉ là 1 kẻ ngoài lề nhìn em vui vẻ cùng thằng đàn ông khác ?.

Chợt tôi thấy cô ấy đứng dậy, rồi tôi thấy cô ấy gọi tên ai đấy. 1 thằng con trai khoảng 20-21 gì đấy, trông rất đẹp trai ko thua gì tôi cả. Hắn mỉm cười tiến lại phía vợ tôi họ có vẻ rất vui, cô ấy ôm và hôn má tên kia. Tôi thấy đầu mình nóng, điên thật ! Có ai như tôi ko, lén lút nhìn vợ mình ôm hôn thằng đàn ông khác mà chả làm gì được. Rồi 2 người họ lên xe ra về, tôi vội vã lái xe theo sau.Được khoảng 15’ họ ghé vào 1 khách sạn, tuy biết đó là thuê phòng cho tên kia ở nhưng tôi vẫn khó chịu.

Tôi ở ngoài đợi mà lòng như lửa đốt, họ làm gì trong đó mà lâu thế ? Liệu hắn có lợi dụng vợ tôi ko ?. Đến lúc gần như tôi ko chịu nổi nữa thì họ bước ra và lên xe đi tiếp. Tôi lao theo họ mà chẳng cần suy nghĩ, ko hề biết rằng tôi sắp phải thấy cảnh mà tôi ko nên thấy.
****
Chúng nó thuê xong phòng thì anh ấy muốn nó dẫn đi thăm mọi nơi trong thành phố. Nó dẫn anh đi khu giải trí, đi lượn phố, đi ăn món ăn Sài Gòn, nói chung là những thứ nó biết được về VN sau những lần đi chơi cùng các chị trong trung tâm nơi nó làm. Chơi gần cả ngày thì tụi nó đi hóng mát ở ven thành phố. Chọn nơi đẹp nhất gần bờ hồ, tụi nó ngồi và xem mặt trời lặn. Cảnh vật và Ryan làm nó “say”, nó chợt thấy Ryan sao đẹp thế, đẹp hơn cả cảnh vật nó đang đựơc nhìn thấy đây. Đột nhiên Ryan nhìn thẳng vào mặt nó

– Shell này anh có chuyện muốn nói với em.

– Chuyện gì vậy anh ?

– Chúng ta….chúng ta chia tay em nhé.

Cái gì thế này ? Ryan ….anh ấy vừa nói gì thế nó có nghe lầm ko ?

– Anh ….anh nói gì thế ?

– Anh biết anh nói thế sẽ khiến em rất đau lòng nhưng thật sự anh nghĩ chúng ta ko thể yêu nhau được nữa. Anh đã có người yêu mới rồi, anh ko muốn có lỗi với em nên bay sang đây và nói cho em biết sự thật. Anh xin lỗi !

Đau, đau quá trái tim nó đau quá, nước mắt nó chảy dài. Nó ko thở được nữa, ai giúp nó với, ai nói cho nó biết đây ko phải là sự thật, chỉ là mơ thôi phải ko ? Chỉ là mơ thôi mà.

– Anh…đừ….ng.. đ…u…à thế.

– Ko Shell, đó là sự thật anh rất tiếc phải nói với em điều đó. Anh xin lỗi.

Đi rồi, tình yêu của nó đi rồi,anh ấy bỏ nó đi rồi, đi thật rồi. Tại sao thế ? Xin anh mà quay lại đi, nói với em tất cả chỉ là đùa và anh vẫn còn yêu em.
– Ry..a…n
Anh ấy đi rồi, ko quay lại xem nó như thế nào dù chỉ 1 lần. Tim nó đau quá, nước mắt nó rơi ngày càng nhiều, nước mắt hay máu trái tim nó rỉ ra thế này. Mặn quá ! đắng quá! đau quá !. Ai cứu nó với, giúp nó thoát khỏi đây đi.

Nó nấc lên từng tiếng 1 ngày càng nhiều, nước mắt nó nhoè cả cảnh vật. Nó khóc đến độ ko kịp thở, đau quá Ryan ơi, tim nó đau quá.

Rồi nó thấy, nó thấy 1 người con trai, dìu nó đi, giúp nó thoát khỏi nơi đau khổ đấy. Nhưng…… ko có mùi của Ryan, đó ko phải là Ryan của nó, ko phải người nó mong chờ, ai thế này ? Ai thế ? Lên tiếng đi, nói cho nó biết mọi chuyện ko phải thật, nó chỉ đang mơ thôi. Mọi chuyện ko phải thế nó mơ thôi., mơ thôi phải ko ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN