Hợp Tác Thành Đôi
Chương 23
[Nghĩ được nickname khó thật sự]: Rốt cuộc mọi chuyện là như nào thế!!! Mị điên mất, sao đang yên đang lành lại BE rồi! Không phải hai hôm trước mới xác thực xong à!
[Tà giáo thoái lui chỉ ship chính thức]: Chuyện này đúng là chả hiểu ra sao… Mộc Mộc đột nhiên nói đã có người thích, nếu là tuyên bố chính thức thì Như Mộc Xuân Phong BE là đúng rồi, quan trọng là nhìn lời thanh minh này, có vẻ đang không ở bên ai cả…
[Như Mộc Xuân Phong ltđ]: Mị! Không! Tin!!! Nhất định là công ty ra tay, bọn họ không tình nguyện làm thế!!
[Học gia ship số 1]: Các chị em tỉnh lại đi. Không phải bọn họ muốn BE, mà là bắt buộc phải tách ra. Tôi có một người bạn làm việc trong giới, anh ấy nói hôm nay Mộc Mộc đi thử vai bộ phim mới của đạo diễn Khương. Nghe nói diễn rất tốt, nhưng đạo diễn Khương không đồng ý, còn cãi nhau ầm ĩ với biên kịch. Về sau mới biết, đạo diễn Khương không muốn CP ảnh hưởng đến hình ảnh tác phẩm, dựa vào “quy luật” chọn diễn viên trước kia của đạo diễn Khương, tôi thấy đây đúng là chuyện ông ấy làm được.
[Bé gặm đường đỉnh cao]: @Học gia ship số 1 Mẹ nó, tin đồn chuẩn không??? Nếu thật là tách ra vì như thế, tôi chỉ muốn nói hai người này đúng là không có lương tâm.
[Học gia ship số 1]: @Bé gặm đường đỉnh cao Tin hay không tùy cô, bạn tôi cũng chỉ thuật lại chuyện đã xảy ra, không biết nguyên nhân thật sự khiến bọn họ tách ra. Nhưng tự việc thanh minh hôm nay đã kì lạ rồi, tôi không nghĩ được nguyên do khác.
[Như Mộc Xuân Phong đẹp tuyệt]: Bây giờ nhìn ID mình thấy không khác gì trò hề. Mấy giọt nước mắt tôi rơi cho tình yêu này giờ đều thành nước úng trong não rồi! Giờ nói một câu Như Mộc Xuân Phong là CP thiếu đạo đức nhất trong lịch sử cũng không quá phận chứ!?
[Không biết để tên gì]: @Như Mộc Xuân Phong đẹp tuyệt Không quá phận! Thiếu đạo đức kinh khủng thật!!! Tôi nói “CP tôi ship là thật” không có nghĩa tôi cho rằng bọn họ nhất định phải yêu nhau, mà muốn nói tôi mong bọn họ giúp đỡ lẫn nhau, đi càng xa trong giới! Kết quả… Hai người này vì sự nghiệp, dáng vẻ điên cuồng phủi sạch quan hệ với đối phương cũng buồn cười thật đấy.
[Như Mộc Xuân Phong leo lại cho bà]: Tôi giận chết mất! Không phải fan only nhà nào, chỉ đánh giá khách quan thôi, từ lúc đầu bọn họ hợp tác đã đột ngột rồi, nhưng cái chuyện bạn tốt lâu năm (giờ tôi bắt đầu hoài nghi cái này là giả) làm tôi phải nhảy hố. Có thể nói, hồi đó Khâu Hành Phong không nổi lắm, hoàn toàn dựa vào fan CP để nhảy về hạng A, còn Lục Tu Mộc… Đến giờ tôi cũng không biết vì sao “lưu lượng” như cậu ta lại muốn khuấy CP, nhưng không phủ định được, CP này cho cậu ta không ít lợi ích. Kết quả là gì!!! Lấy lại độ nổi tiếng lập tức đá văng fan CP chúng ta ra??? Bọn họ hợp tác như thế à!! Hôm nay tôi trực tiếp phun tên mình ở đây, fan bọn họ muốn thì đến đi, đang giận không có chỗ xả.
[Bồ công anh nho nhỏ]: Người chị em bớt giận… Không chỉ các chị em bực, nội bộ bọn tôi cũng đang cãi nhau này. Vốn cho rằng mình có “chị dâu”, ai ngờ lại thành ra như thế chứ. Kể cả tôi có là fan, tôi cũng muốn nói một câu, chuyện này anh Hành Phong không tẩy được đâu, nói xin lỗi một câu đi.
[Hliaya]: @Bồ công anh nho nhỏ Tại sao phải xin lỗi? Ảnh đế chưa từng chính miệng thừa nhận đang hẹn hò với Mộc Mộc, chính mấy người tự suy diễn nhất định phải ship, hiện tại chính chủ bác bỏ tin đồn, vậy cũng là lỗi của bọn họ à?
[Như Mộc Xuân Phong leo lại cho bà]: @Hliaya Tôi xem như thấy fan cuồng là thế nào đấy, bọn hắn công khai nói “ngửi pheromone”, bây giờ trách bọn tôi suy diễn thái quá??? Nếu không phải vì bị dắt mũi như thế thì ai thèm ship bọn họ!
Trên mạng nổ ra cãi vã, Giang Tùy cũng đang ở ranh giới sắp “nổ tung”.
Có lẽ vì bị ép quá, trái lại lúc này anh tỉnh táo vô cùng: “Rốt cuộc là vì sao?”
Khâu Hành Phong không trả lời.
“Không thể là vì phim mới của đạo diễn Khương thật chứ…” Giang Tùy nói.
Khâu Hành Phong liếc anh: “Cậu cũng biết rồi, hỏi tôi làm gì?”
Giang Tùy bình thường giận lên kiểu gì cũng phải quát Khâu Hành Phong mấy câu, vậy mà bây giờ sự nóng nảy ấy đã bị mài mòn hết cả, trong giọng nói chỉ còn sự khó hiểu: “Tôi thật sự không hiểu hai người. Đạo diễn Khương đúng là đạo diễn hàng đầu, nhưng trong giới không chỉ mỗi ông ta có danh hiệu ấy. Anh và Tu Mộc cũng chưa đến tuổi không diễn không được, nhất định phải tranh nó làm cái gì?”
“Diễn viên thấy vai tốt kiểu gì cũng sẽ bị hấp dẫn.” Khâu Hành Phong nghĩ một lúc. “Hơn nữa cơ hội chớp mắt đã qua, nếu bỏ lỡ có lẽ không bắt được gì.”
“Nhưng cũng phải nhìn vào tình huống thực tế chứ…” Giang Tùy uể oải thở dài. “Tu Mộc đang trong thời kì thăng tiến, hiện tại đập nồi dìm thuyền liều chết cắt đứt đường lui, ngộ nhỡ… Tôi nói ngộ nhỡ, đạo diễn Khương vẫn không chọn cậu ấy, thì đây sẽ là một đòn trí mạng đấy.”
Khâu Hành Phong muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn im lặng.
“Còn anh nữa!” Giang Tùy nói tiếp. “Từ sau khi bị bệnh độ nổi tiếng của anh đã sụt nghiêm trọng, vất vả lắm mới lấy lại được một chút, bây giờ anh lại chọc phải một cái tổ ong vò vẽ! Anh muốn quay lại thời kì không thể quay phim à?”
Khâu Hành Phong mím môi: “… Tất nhiên là không.”
Giang Tùy sắp phát điên rồi: “Thế rốt cuộc là vì sao?!”
Căn phòng rơi vào sự im lặng chết chóc, một lát sau Khâu Hành Phong mới từ từ nói: “Tôi chỉ muốn đóng một bộ phim xuất sắc với cậu ấy, coi như lưu lại một đoạn hồi ức khó quên.”
Giang Tùy từ đầu đến cuối vẫn không thể hiểu được. Anh và Khâu Hành Phong là cộng sự lâu lắm rồi, theo lý thuyết anh hẳn phải là người hiểu rõ Khâu Hành Phong nhất trong giới, nhưng có những lúc anh hoàn toàn không nhìn thấu nổi suy nghĩ của đối phương.
Khâu Hành Phong là một người hoàn toàn trưởng thành, nhưng năm tháng trôi qua phảng phất không mài nổi sự kiêu ngạo tuổi thiếu niên của hắn, hắn vẫn làm việc bất chấp hậu quả, cũng chẳng nhìn trước nhìn sau nhiều đến thế.
Giang Tùy từng cảm thấy việc hắn kiên định với vài thứ “ngây thơ” như vậy là chuyện tốt, ít nhất hắn sẽ không bị những thứ phức tạp trong giới ảnh hưởng.
Nhưng hiện tại, Giang Tùy cảm thấy phán đoán của mình có phần thiên vị rồi, nói cực kì châm chọc: “Xin hỏi anh và Tu Mộc định cả đời không qua lại với nhau hay gì? Bỏ qua bộ phim này sẽ không bao giờ xuất hiện cùng trong một bộ khác nữa?! Anh muốn cái hồi ức này làm gì?”
Khâu Hành Phong rũ mắt, không biết đang nghĩ đến điều gì: “Có lẽ sẽ có một ngày cậu ấy không để ý đến tôi nữa.”
“Rốt cuộc anh có vấn đề ở đâu?” Giang Tùy mất sạch kiên nhẫn. “Ở đây diễn phim thần tượng với tôi làm gì? Nói chuyện bình thường xem nào!”
Khâu Hành Phong nói tiếng người theo đúng ước nguyện của anh: “Tôi thích em ấy.”
Giang Tùy ngây người, tất cả lời nói đều kẹt lại trong cổ họng, không phát ra nổi một âm thanh nào.
Khâu Hành Phong nói tiếp: “Tôi muốn theo đuổi em ấy.”
Giang Tùy: “…”
“Nếu tôi thất bại, cậu nói bọn tôi còn có thể diễn cùng nhau nữa không?” Khâu Hành Phong hỏi.
“Vậy cũng không cần hi sinh tương lai của hai người thế chứ.” Giang Tùy lẩm bẩm.
“Chỉ có tương lai của tôi thôi.” Khâu Hành Phong nói nhẹ như mây. “Thầy Lục ghép CP vì muốn lọc fan, fan của em ấy đa số còn nhỏ, bọn họ không để ý Lục Tu Mộc đang ở bên ai, chỉ quan tâm em ấy có đang hẹn hò hay không thôi. Nguyên nhân tách ra của em ấy cũng hợp lý – không muốn người trong lòng hiểu lầm, không thể tìm ra lỗi nào. Bây giờ chỉ có fan CP mắng em ấy, nhưng chúng ta đều biết, dù là tách ra lúc nào thì fan CP cũng sẽ trở mặt lúc ấy thôi.”
Giang Tùy: “…”
Khâu Hành Phong nhún vai: “Vốn cậu muốn dùng fan CP để tăng độ nổi tiếng cho tôi, giúp tôi hoạt động tích cực trước mắt công chúng, nhờ đó có cơ hội đóng phim mới. Hiện tại xem ra Như Mộc Xuân Phong không đạt được mong đợi của tôi, nhưng mục đích của thầy Lục đã đạt được rồi.”
“Bất kể là tách ra lúc nào thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến em ấy, chẳng qua hiện tại bị mắng thêm chút thôi.”
Giang Tùy ngoài cười mà trong không cười, nhịn lắm mới nói ra một câu: “Nghĩ tất cả hậu quả cho cậu ta luôn, này là muốn tham gia bình chọn mười nhân vật gây cảm động của Trung Quốc nhỉ.”
Khâu Hành Phong coi lời của anh như lời khích lệ, thật lòng phun ra hai chữ: “Cảm ơn.”
“…” Giang Tùy thấy mình sẽ chết sớm vì tên khốn này mất, cuối cùng vung tay như thỏa hiệp. “Coi như tôi vất vả là đáng đời vậy! Mai sẽ bàn với phòng kinh doanh xem quan hệ xã hội thế nào để giảm mức thiệt hại của vụ tách ra này xuống thấp nhất.”
Giang Tùy đã sẵn sàng tăng ca rồi, nhưng anh lại không có cơ hội ra sân. Nửa đêm, một bài đăng nổi lên trên diễn đàn khiến cái giới vốn không yên bình này lại nổ tung lần nữa.
Bài viết tên là “Vạch trần bí ẩn tiệc sinh nhất của Ảnh đế Khâu”, người đăng tự xưng là nhân viên công tác của buổi tiệc. Đầu tiên là đăng một tờ giấy khám sức khỏe, phần tên đã bị bôi đi, chỉ để lại một chữ “Hứa”, kết luận ở phía dưới ghi rõ đây là một Omega đã bị đánh dấu tạm thời vào sinh nhật Khâu Hành Phong.
Tiếp theo người đăng bắt đầu bịa chuyện, nói rằng cô Hứa này là em gái của Hứa Nghiễn, bạn tốt của Lục Tu Mộc, Sở Mạnh Đình. Vì còn nhỏ, còn là fan của Khâu Hành Phong nên bị Lục Tu Mộc xem như “quà sinh nhật” đưa cho Ảnh đế. Không ngờ được vừa làm xong kí hiệu tạm thời đã bị Hứa Nghiễn phát hiện, trực tiếp báo cảnh sát, tiệc sinh nhật mới kết thúc một cách qua loa như vậy.
Cuối cùng còn có mấy pô ảnh, bức thứ nhất là ba người Lục Tu Mộc, Khâu Hành Phong và Hứa Nghiễn cùng ở trên ban công, kế tiếp là ảnh Khâu Hành Phong lên xe cảnh sát.
Không thể không nói người đăng bài này khéo vô cùng, mấy ảnh chụp thực tế đã tăng tính chân thực cho lời đồn, cộng thêm cái họ giống nhau một cách trùng hợp khiến đại chúng công nhận fan only kia chính là em gái “sống” trên Weibo của Hứa Nghiễn.
Tất cả những người bị tên đó nhắc đến đều không thoát khỏi “sắp xếp” của hắn, tham gia một bữa tiệc đồ ngủ qua video.
Trong màn hình Hứa Nghiễn đập bàn một cái: “Cái thứ vớ vẩn gì thế! Em gái tôi bị mù hay là não úng nước? Có một người anh đẹp trai như tôi còn cần làm fan người khác làm gì?!”
“Chú ý từ ngữ.” Khâu Hành Phong thờ ơ nói một câu.
Hứa Nghiễn còn nhớ Khâu Hành Phong từng mỉa mai anh không nổi tiếng, hiện tại muốn nổ luôn: “Trời ạ… Anh còn muốn bới lông tìm vết à?”
Khâu Hành Phong đáp không khách khí: “Cậu đến để giải quyết vấn đề hay để gây gổ?”
“Cả hai bớt cãi nhau đi.” Lục Tu Mộc bóp trán.
Khâu Hành Phong lập tức tắt lửa, còn không quên gửi lời quan tâm: “Thầy Lục, ban đêm gió lớn, cẩn thận đừng để nhiễm lạnh.”
Hứa Nghiễn trợn mắt há mồm: “Ở trong nhà cũng cảm lạnh được? Nịnh hót bất chấp quá đấy…”
Lục Tu Mộc liếc Hứa Nghiễn nhằm cảnh cáo.
Người bị lườm lập tức đình chiến, mà vừa cúi đầu xuống đã thấy nụ cười đắc ý của Khâu Hành Phong.
Con công sau màn hình muốn nở hoa luôn rồi.
Lục Tu Mộc cũng thấy hết cách, cậu thật sự không hiểu tại sao cả Hứa Nghiễn và Khâu Hành Phong đều sắp ba mươi rồi mà vẫn ấu trĩ như vậy…
Cũng may Sở Mạnh Đình giải vây kịp thời: “Rốt cuộc người đăng bài đó muốn gì? Tiệc sinh nhật qua lâu rồi mà giờ mới đào lại chuyện cũ à?”
Lục Tu Mộc và Khâu Hành Phong liếc nhau qua màn hình, biểu cảm của hai người đều khó diễn tả bằng lời.
“Có lẽ vì muốn nhắm vào tôi và thầy Lục.” Khâu Hành Phong nói. “Chuyện này đoán chừng được lên kế hoạch lâu rồi, chẳng qua vì danh tiếng của tôi và thầy Lục vẫn tốt, sợ nói bừa cũng không ai tin.”
Lục Tu Mộc: “Hiện tại Như Mộc Xuân Phong tan rã, hảo cảm của người qua đường đối với cả hai đã tụt, đây là thời cơ tốt để gây sự.”
“Cũng không hẳn, nếu chỉ nhắm đến hai người thì không cần kéo Mạnh Đình vào.” Hứa Nghiễn phân tích. “Tôi chưa từng hợp tác với cô ấy, nói cô ấy biết em gái tôi thì gượng ép quá.”
Sở Mạnh Đình cười khổ: “Hẳn tôi đã cản đường người nào rồi. Đạo diễn Khương quyết định tôi là nữ phụ của “Hỉ yến”, hai ngày sau sẽ công bố, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, tám phần mười tôi sẽ mất nhân vật này.”
“Không sao.” Hứa Nghiễn an ủi cô. “Bây giờ tôi sẽ đăng Weibo thanh minh, không làm lỡ dở việc quay phim của cô đâu.”
Ba người còn lại không lên tiếng, Hứa Nghiễn quơ điện thoại: “Mất mạng rồi à? Sao mọi người không nói gì?”
Lục Tu Mộc không trả lời mà hỏi lại: “Anh định thanh minh thế nào?”
“Nói thẳng người kia không phải em gái anh!”
Khâu Hành Phong nghe vậy thì bật cười: “Nhìn qua trông cũng thông minh mà sao trong đầu thiếu dây thần kinh thế.”
Không đợi Hứa Nghiễn tức giận, hắn đã nói tiếp: “Anh nói không phải em mình thì không phải thật à? Cũng phải có chứng cứ chứ.”
“Này sao được, tôi không thể đăng ảnh chụp của tôi và em gái lên–”
Hứa Nghiễn im lặng, đều là người lăn lộn trong giới giải trí, thần kinh có thô đến mức nào cũng không ngu đến mức không rành thế sự. Phương pháp giải quyết đơn giản nhất là phủ nhận lời đồn từ gốc rễ, nhưng chuyện này chắc chắn sẽ khiến em gái của Hứa Nghiễn bại lộ dưới tầm mắt công chúng.
Hứa Nghiễn chần chừ một thoáng, em gái anh là một học sinh cấp ba bình thường, ở trong tầm mắt của công chúng nghĩa là cô sẽ bị chú ý nhiều hơn, đồng thời sẽ nhận phải nhiều chỉ trích nặng nề.
Sẽ có người soi mói bình phẩm về ngoại hình của cô, bọn họ sẽ nói: Em và Hứa Nghiễn là anh em thật à? Sao anh trai em đẹp trai như vậy mà em lại thế này…
Chính vì lo lắng điều này nên Hứa Nghiễn dù là tên “cuồng em gái” nhưng chưa bao giờ công khai đăng ảnh chụp cùng em gái.
“Hay là…” Hứa Nghiễn hạ quyết tâm. “Ngày mai tôi nói chuyện với người nhà một chút, sáng mai sẽ làm quan hệ công chúng—”
Lời còn chưa dứt, Khâu Hành Phong đã tỏ thái độ trước tiên: “Không cần. Em gái cậu không có trách nhiệm phải giúp chúng ta giải quyết vấn đề, đều là người trưởng thành rồi, kéo trẻ vị thành niên làm lá chắn thì còn ra thể thống gì.”
“Anh–” Hứa Nghiễn dừng một thoáng, nhăn nhó đáp lại. “Cảm ơn.”
“Tôi biết mình rất tốt, không cần nói vậy đâu.” Khâu Hành Phong phát huy bản lĩnh không nói tiếng người vô cùng nhuần nhuyễn.
Chút hảo cảm mới nhích lên trong lòng Hứa Nghiễn tan thành mây khói, sao người này có thể không biết xấu hổ đến thế cơ chứ?
Sở Mạnh Đình đề xuất: “Hay chúng ta liên lạc cục cảnh sát?”
“Giang Tùy và Cao Hâm đã đến đấy rồi.” Khâu Hành Phong nói. “Người đăng bài chạy không thoát đâu, tung tin đồn nhảm và kích động công chúng đủ để hắn ngồi tù suy ngẫm một thời gian, nhưng bọn họ sẽ không dùng tài nguyên công cộng để bác bỏ tin đồn. Bọn họ không có nghĩa vụ đấy, cộng thêm quy tắc bảo vệ thông tin nữa.”
Hứa Nghiễn không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi: “Nguyền rủa cả nhà tên tung tin đồn nhảm.”
Đây là hành vi hả giận rất ngây thơ, nhưng trừ việc này, bọn họ cũng không có cách phát tiết nào tốt hơn.
Lục Tu Mộc suy nghĩ một chút, nói với mọi người: “Công khai tình huống thực tế hôm đó đi. Tôi có một video của cô Hứa đó ở đây, tôi sẽ không để lộ ngoại hình và thân phận fan only, chỉ nói có nhân viên công tác tiến vào kỳ phát tình, Cao Hâm bất đắc dĩ mới phải đánh dấu tạm thời.”
Hứa Nghiễn há hốc miệng: “Em điên rồi à?! Em dám nói thế, ngày mai sẽ có người bảo em cút khỏi giới giải trí đấy!”
Sở Mạnh Đình cũng nói: “Chúng ta nghĩ một biện pháp khác…”
Chỉ có Khâu Hành Phong cười một tiếng, dường như đoán được cách làm này của Lục Tu Mộc.
“Tôi không vi phạm pháp luật, cũng không tổn thương người nào, sao không dám thừa nhận chuyện mình làm?” Biểu cảm của Lục Tu Mộc rất nhạt. “Đúng là ai cũng có thể phán xét, nhưng trong lòng tôi không thẹn, mặc kệ bọn họ nói gì cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi đâu.”
“Vậy em nói hết mọi chuyện ra đi!” Hứa Nghiễn đau cả đầu. “Cô ta là fan cuồng, tiêm thuốc thúc đẩy phát tình ở nơi công cộng! Cô ta suýt nữa kéo tất cả chúng ta xuống nước rồi, em còn bảo vệ cô ta làm gì?”
“Cô Hứa đã nhận hình phạt thích đáng rồi, em không có tư cách tổn thương cô ấy lần hai.” Lục Tu Mộc nói.
“Em!” Hứa Nghiễn giận quá. Không phải vì Lục Tu Mộc chạm đến bãi mìn của anh, mà giận vì người em này cứ luôn nghĩ cho người khác, còn có cảm giác mệt mỏi vì chẳng thể làm gì.
Cuối cùng, Hứa Nghiễn để lại một câu “Thích làm gì thì làm”, căm phẫn tắt video.
“Mộc Mộc…” Sở Mạnh Đình buồn bực kêu.
“Đi ngủ đi.” Khâu Hành Phong trả lời thay Lục Tu Mộc. “Cậu ấy không sao đâu.”
Sở Mạnh Đình rầu rĩ cắn môi, cuối cùng nhấn cúp máy.
Trong màn hình chỉ còn hai người, không khí xung quanh có vẻ yên tĩnh lại.
Thật ra Hứa Nghiễn nói rất đúng, thẳng thừng công khai thân phận fan only của cô Hứa có thể chuyển dời sự chú ý của hầu hết mọi người. Lục Tu Mộc cũng không phải Thánh Mẫu, nhưng quá khứ đã ảnh hưởng đến lựa chọn của cậu–
Nếu sau khi cha nằm viện, tất cả mọi người nếu lặp đi lặp lại “Chính cậu đã hại cha mình”, có lẽ Lục Tu Mộc đã sớm mất trí trong sự thóa mạ đấy rồi.
Đúng là cậu từng “làm sai” một vài chuyện, nhưng không có nghĩa cả quãng đời còn lại cậu muốn sống trong sự sám hối.
Tương tự, cô Hứa đã bị luật pháp trừng phạt rồi.
“Thầy Lục.” Giọng nói khàn khàn của Khâu Hành Phong truyền qua màn hình.
Lục Tu Mộc ngẩng lên nhìn hắn một lúc, lại thu mắt: “Anh cũng muốn khuyên tôi à?”
“Sao lại thế.” Khâu Hành Phong nói với giọng dịu dàng vô cùng. “Chỉ muốn giục cậu đi ngủ sớm thôi, mai còn một trận chiến ác liệt phải đánh.”
“Anh có vẻ không lo lắng chút nào.” Lục Tu Mộc nói.
“Tôi không phải là thần, sao lại không sợ sệt cơ chứ.” Lúc nói chuyện Khâu Hành Phong luôn có kiểu chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn, nhưng trong đêm khuya tĩnh mịch không hiểu sao lại chăm chú vô cùng.
Hắn nói: “Nhưng nghĩ đến có cậu bên cạnh thì cũng không hoảng đến thế.”
Lục Tu Mộc đột nhiên nâng mắt.
Cùng nhau đối mặt với một chuyện mang lại sự yên tâm vô hạn, rõ ràng “cửa ải” vẫn gian nan như thế, nhưng trong lòng lại thấy nó biến thành “chế độ đơn giản” rồi. Vào lúc này, Lục Tu Mộc cảm nhận rõ ràng rằng phía trước mình có một lá chắn vô cùng kiên cố.
Sáng sớm hôm sau, trên trang Weibo của Lục Tu Mộc có thêm một video. Nửa giờ tiếp theo, các hashtag #Quản lý của Lục Tu Mộc đánh dấu Omega xa lạ#, #Lục Tu Mộc cút khỏi giới giải trí#, #Lục Tu Mộc thất đức#, #Tiệc sinh nhật Khâu Hành Phong# một mạch lên top.
Lại qua vài phút động hồ, Ngày nghỉ lễ trung thành tên “Nhà nhỏ xinh đẹp của Lục Tu Mộc” xóa toàn bộ Weibo, chỉ để lại hai chữ lạnh như băng – thoát fan.
[Tam điểm thủy đích nguyên]: Khó chịu thật, chuyện thần tượng hẹn hò tôi có thể nhịn, hợp tác giả tạo để nổi tiếng tôi có thể nhịn, nhưng thật sự không chấp nhận được chuyện cậu ta để quản lý đánh dấu một Omega xa lạ. Đặc biệt là giọng điệu cậu ta trong video, cảm giác cậu ta vốn chẳng thấy vấn đề gì đối với việc này.
[O nhỏ ngọt ngào]: Tôi yue* rồi! Biết trình độ học vấn của LTM không cao, vốn thấy chỉ cần anh ta diễn tốt thì không vấn đề gì cả. Bây giờ chỉ muốn nói, đọc nhiều sách đúng là có sự khác biệt! Trình độ học vấn quyết định ranh giới đạo đức cuối cùng của con người.
(*) yue (từ gốc trong raw), ai biết từ này nghĩa là gì thì cho mình biết nhé, mình chịu chết ;-;
[cccchiii]: Lục Tu Mộc, một nghệ sĩ tự phá hủy tương lai. Rõ ràng đăng video để bác bỏ tin đồn, cuối cùng thành tự hủy luôn.
[Nhà tôi sập cả rồi]: Ngưỡng cửa của ngôi sao có phải đang thấp quá không? Đề nghị trực tiếp cấm hoạt động*, KHP cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, cút cùng luôn đi! #Lục Tu Mộc cút khỏi giới giải trí#
(*) cấm hoạt động, từ gốc là “phong sát”, là hành động cấm hoạt động trong giới nghệ thuật (do Tổng cục quyết định), bao gồm cấm sóng, cấm hoạt động, xóa sạch phim,…
[Bồ công anh theo gió]: @Nhà tôi sập cả rồi Điên à??? Anh Hành Phong cũng là người bị hại! Anh chỉ muốn tiệc sinh nhật vui vẻ nên mới mời bạn bè đến, làm sao đoán được sẽ có nhân viên công tác đột nhiên phát tình? Càng không ngờ được LTM có thể làm ra chuyện như thế! Tôi chỉ muốn nói, may là Như Mộc Xuân Phong tách ra sớm!
[Ngày nghỉ lễ vui vẻ]: @Nhà tôi sập cả rồi Mộc Mộc giết người hay phóng hỏa gì à? Trước khi đánh dấu tạm thời, cậu ấy cũng được nhân viên công tác đấy đồng ý rồi. Nếu mặc kệ Omega phát tình ở đấy thì còn gây ra tình trạng hỗn loạn hơn nữa.
[Nhà tôi sập cả rồi]: @Ngày nghỉ lễ vui vẻ Đúng là idol nào fan nấy. Dùng não tí được không? Ở trong kỳ phát tình không chỉ ký hiệu tạm thời mới giải quyết được, hội trường nhiều người như thế, đừng nói một ống thuốc ức chế cũng không có chứ?
[Ngày nghỉ lễ vui vẻ]: @Nhà tôi sập cả rồi Bạn mới cần dùng não ấy. Nhất định là vì nguyên nhân nào đó mới không thể tiêm thuốc ức chế được, Cao Hâm là người cứu trợ chuyên nghiệp có giấy chứng nhận, chẳng lẽ không thể nghĩ đến chuyện này trước mấy người chắc? Hơn nữa về sau cảnh sát cũng đến, nếu trong tình huống đấy việc tiêm thuốc ức chế có thể làm được mà Mộc Mộc còn cố tình đánh dấu, lúc này cậu ấy vẫn còn phải ngồi trong đồn cảnh sát đấy!
[Nhà tôi sập cả rồi]: @Ngày nghỉ lễ vui vẻ Cười chết, cưng muốn mù cứ tiếp tục mù, dù sao tôi vẫn tẩy chay anh cưng thôi. Vi phạm pháp luật còn có người che chở, đúng là mở mang tầm mắt.
[Ngày nghỉ lễ vui vẻ]: @Nhà tôi sập cả rồi Rốt cuộc ai mới là người mù? Thời đại nào rồi còn không hiểu đạo lý “ai tố giác người đấy chứng minh” à, bạn nói Mộc Mộc vi phạm pháp luật thì lấy chứng cứ ra đây, đừng có chỉ nói hươu nói vượn ngoài miệng thôi!
Cuộc chiến chửi mắng trên mạng càng lúc càng ác liệt, về sau tên của Sở Mạnh Đình và Hứa Nghiễn cũng dạo một vòng hot search. Những người qua đường xem trò vui chê chuyện chưa đủ lớn, ép bọn họ phải đáp lại, fan hai nhà run lẩy bẩy, chỉ sợ chính chủ nói bậy.
Nhưng cho dù Sở Mạnh Đình và Hứa Nghiễm có tâm muốn giúp Lục Tu Mộc thì cũng chẳng có cơ hội. Quản lý của hai người thấy tình thế nghiêm trọng, lập tức cấm bọn họ vào Weibo.
Chỉ có tên “đầu sắt” Khâu Hành Phong không những thích video trên Weibo mà còn phụ lời: Thầy Lục không vi phạm pháp luật, cũng không tổn thương ai. Anti dẹp đi.
Nhóm Bồ công anh lòng như tro tàn, hận không thể đập nát điện thoại của Khâu Hành Phong. Thời điểm nào mà còn xếp hàng như thế? Chờ bị bắn nát à?
Mà mọi người đều không ngờ tới, sau Khâu Hành Phong còn một người “không sợ chết” nữa—
Khương Thạch V: @Lục Tu Mộc sẽ trở thành nam chính thứ hai của “Hỉ yến”, xin hãy chú ý theo dõi. #Lục Tu Mộc cút khỏi giới giải trí# Cậu ấy chưa cút được, phải ở lại đóng phim mới của tôi đã.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!