Hủ Nữ Mãnh Như Hổ
Chương 22
Nghe vậy, Xán Xán buông tay, “Bạch Ngưng, tớ thực rất muốn giúp cậu, nhưng tớ chỉ có thể đau lòng nói cho cậu biết, tiền vay tín dụng tháng trước tớ còn chưa có trả, hơn nữa tháng này tớ lại đăng ký một thẻ tín dụng mới. Tớ cũng rất muốn tìm ai đó mượn tiền.”
Ta ngửa mặt nhìn trời, nghĩ đến đống quần áo sặc sỡ mỗi ngày đều không lặp lại trên người Xán Xán, lại còn mỗi tuần đổi một cái túi sách, một đôi giày, cùng với một nick nam nhân trên QQ, nghẹn ngào.
Tay trái buông Xán Xán ra, ta đưa hai cánh tay bám ở trên tay Tiểu Duy, “Tiểu Duy ca, em biết anh là người tốt, tiền tiết kiệm hàng tháng còn nhiều hơn em, tiền lương cũng cao hơn, nhất định phải cho em mượn tiền, được không?”
Ta còn chưa kịp khóc thống khoái, chợt nghe Tiểu Duy nói: “Được.”
Ta giật mình, ngẩng đầu chờ hắn tiếp tục lắp bắp, “Bất quá…”. Chờ thật lâu sau, Tiểu Duy run rẩy đưa 2 ngón tay ra, trong nháy mắt, ta khiếp sợ.
Mắt lóe ánh sao, ta bắt đầu quay cuồng tại chỗ, “A a, thật sao? Anh không những cho em mượn tiền, còn muốn cho mượn hai vạn? Không cần không cần, một vạn là đủ rồi, nhiều hơn em không kham nổi. Tiểu Duy Ca, bây giờ em mới biết được ai là người đáng yêu nhất ban biên tập, em nguyện thu hồi lời nguyền rủa anh nói lắp cả đời lúc cậu kiểm tra em lần trước. Anh nhất định có thể cưới một mỹ nữ còn đẹp hơn Xán Xán với Slime làm vợ.”
Tiểu Duy càng nghe càng sốt ruột, thật lâu sau rốt cuộc mới nói ra lời. “Hai… Hai… Hai… Trăm.”
Ta chết đứng tại chỗ, mất điện.
Xán Xán thấy thế cười ha ha, vỗ vỗ bả vai ta, “Bạch Ngưng, cậu thực thông minh, Tiểu Duy quả thực còn mấy vạn, nhưng mà cậu tới chậm rồi. Bố hắn tháng trước sửa phòng, Tiểu Duy đem tất tật mấy vạn tiết kiệm đưa phụ huynh, chỉ còn có hai trăm cho cậu.”
Tiểu Duy gật đầu, ta bị Xán Xán cùng Tiểu Duy thể hiện biểu tượng chữ V chiến thắng làm hoa mắt.
Đẩy Tiểu Duy ra, ta vẫy vẫy cái đuôi, khuôn mặt tươi cười nịnh nọt chạy đến trước mặt Tiếu Phù, “Hắc hắc hắc, Tiếu Phù tỷ, tỷ là biên tập cao cấp, lương cũng gấp đôi của em, càng không nói tiền thưởng, tiền nhuận bút… Tỷ thiện lương động lòng người như vậy, nhất định sẽ cho em mượn tiền, phải không?”
Nghe vậy, Tiếu Phù tỷ suy nghĩ một phen, rốt cuộc trưng ra khuôn mặt tươi cười khó thấy được, im lặng không nói.
Ta líu lưỡi, đây là ý gì?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!