Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 24


Trong công ty, ai dám gọi đường đường phó tổng như vậy? Hơn nữa, chức vụ Nhậm Hàn so với lão đại còn cao hơn nửa bậc, thế mà lại gọi “Tiểu Hàn”, bọn họ khẳng định có quan hệ cá nhân!! Chưa hết, chính giữa trưa mọi người đều đi ăn cơm, hai người bọn họ lại chui vào trong văn phòng lén lút.

Nếu nói hai người bọn họ không có gian tình, ngươi bảo hủ hữ làm sao tin được?

Ta ở bên này yy đến mở cờ trong bụng, Nhậm Hàn đang đi tới cửa đột nhiên dừng lại, khoanh tay trước ngực mỉm cười. “A, đúng rồi, Bạch Ngưng cô không phải đã quên chuyện gì chứ?”

Trong lòng ta, âm thanh lộp bộp vang lên, miễn cưỡng từ trong ảo tưởng tuyệt vời kia quay trở lại với sự thật bi đát, “Cái này… Về chuyện tiền nong,” Ta ấp úng, bắt đầu tương kế tựu kế, lao thẳng đến bàn công tác của lão đại mà khóc thét, “Lão đại, ngươi xem! Chiếc laptop Apple kia em còn thiếu một vạn đồng, chủ tiệm chiều nay sẽ bức nợ tới cửa, ô ô, sếp làm thủ trưởng, thế nào cũng phải giúp em một phen!”

Ta trong mắt lóe ra ánh sang hy vọng, nhìn thẳng lão đại. Thật lâu sau, lão đại mới nói: “Tiền? Tiền không phải tiểu Hàn đã trả giúp cô?”

Ta đứng hình một lúc, tự nhủ mình vừa nghe nhầm, “Cái gì?”

Lão đạo chống cằm, “Vừa rồi đại lý đã tới, tiểu Hàn thấy nhà cô không ở đây, đã đem tiền đưa cho người ta rồi.”

Ta chấn kinh, cứng đơ quay đầu như một cái máy nhìn về phía cửa, vẫn bộ dạng thản nhiên tự đắc của Nhậm đại phó tổng. Đây là cái tình huống gì? Lại nói, ta gián tiếp thiếu Nhậm Hàn một vạn nguyên?

Ta thà mượn heo mượn chó cũng không muốn mượn tiền của hắn~~

“Nhậm tổng, sếp vừa nói tôi đã quên cái gì?” Không phải chuyện trả tiền, ta và người còn có chuyện gì liên quan?

Nhậm Hàn nghe xong lời này ngạo kiều nhíu mày, “Vừa rồi lão đại của các cô nói muốn tôi dẫn cô đi bái phỏng Trương cục trưởng, đúng dịp chiều nay tôi muốn qua đó, cùng nhau đi đi.” Dứt lời, Nhậm Hàn lại nghĩ tới cái gì, mặt mũi phấn chấn nói, “Thuận tiện… Thảo luận chi tiết việc trả tiền.”

Ta dự cảm đang gặp phải một tên Hoàng Thế Nhân.

Mẹ ơi, con không muốn làm Bạch Mao Nữ.

P/s: Hoàng Thế Nhân, Bạch Mao Nữ: Tên hai nhân vật trong film Bạch Mao Nữ nổi tiếng độ mấy chục năm trước của Trung Quốc, thời các ông của 9x. Kể về tên địa chủ Hoàng Thế Nhân cho nhà Hỉ Nhỉ vay tiền rồi siết nợ, ép Hỉ Nhi gả cho hắn.

Sau một đống chuyện oằn tà là vằn, Hỉ Nhi bỏ trốn lên núi, tóc trở nên bạc trắng, trở thành Bạch Mao Nữ (không biết vì suy nghĩ hay luyện công sai đường, tẩu hỏa nhập ma), ở với khỉ nhiều lâu dần quên mất cả cách nói chuyện.

Cách mạng về làng, trong số giải phóng quân có thằng người yêu cũ của Hỉ Nhi lúc trước là người làm ở nhà Hoàng Thế Nhân, nghe chuyện cô thành khỉ liền hô hào an hem lên núi kéo về, tắm rửa, cho ăn mặc, dạy lại cách nói năng đi đứng.

Đại ý là chế độ phong kiến biến con người thành con vật, cách mạng vô sản biến con vật thành con người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN