Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
75


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 40


Chương 13. Office sex scandal

Scandal, nghĩa gốc là chỉ vụ bê bối tình ái của các ngôi sao giới giải trí cùng người khác phái hoặc đồng tính. Office scandal, nói về sự việc ám muội trong văn phòng giữa đồng nghiệp với đồng nghiệp hoặc cấp trên với cấp dưới.

Theo các cơ quan chuyên môn điều tra, những năm gần đây, theo sau mọi áp lực gia tăng việc cùng với sự đấu đá trong văn phòng khiến nhân viên cảm thấy mệt mỏi, office scandal đã có xu hướng trở thành phương pháp giảm sức ép được ưa chuộng nhất của 8x, thậm chí là 7x.

Sáng 9:03, tòa soạn Thực Thượng làm việc rất nghiêm túc. Nhân viên gõ chữ như bay, cả văn phòng chỉ nghe thấy âm thanh duy nhất vang lên từ bàn phím. Đại Boss thấy thế, vừa lòng phưỡn bụng bước vào văn phòng, không biết rằng trong đó có huyền cơ.

Diễn đàn “Thực thượng nguyên lão viện”:

[Xán Xán ban biên tập] Sao ta lại ở đây? Ai kéo ta vào đây hả?

[Tiểu Duy ban biên tập] Ta cũng thắc mắc, sáng nay đăng nhập QQ chả hiểu làm sao lại vào được đây? Chỗ này chỉ cho phép nhóm nguyên lão đã công tác năm năm trở lên đăng nhập vào thôi cơ mà?

[Tiểu Trịnh bộ phận phát hành] Ha ha, Tiểu Duy ngươi tốc độ đánh chữ so với tốc độ nói chuyện đúng là không thể liên hệ nổi với nhau.

[Tiểu Chí bộ phận hành chính] Khụ khụ, yêu cầu các đồng chí chú ý một chút, không cần công kích nhân phẩm lẫn nhau. Xán Xán MM đáng yêu, Tiểu Duy DD, Nguyên Lão Viện nhất trí quyết định, hai người các ngươi thông qua xét duyệt, cho phép vào diễn đàn!

[Tiểu Duy ban biên tập] *Mồ hôi* Sao ta lại có dự cảm không tốt thế nhỉ?

[Xán Xán ban biên tập] *Bắt tay* Ta cũng cảm thấy vậy. Mấy bà tám các ngươi, có chuyện gì nói thẳng ra đi, không cần phải dụ dỗ ta với Tiểu Duy.

[Tiểu Trịnh bộ phận phát hành] Nếu Xán Xán đã nói thẳng thế, bọn ta cũng hỏi thẳng. Sao hôm nay Bạch Ngưng vẫn chưa thấy đi làm? Nghe nói hôm qua nàng đi theo Nhậm Băng Sơn tham gia tiệc rượu, sau đó đến tận đêm cũng chưa thấy ra khỏi Kempinski Hotel?

[Tiểu Chí bộ phận hành chính] Đúng thế, ta nghe Tổng giám đốc Lưu nói, Nhậm Băng Sơn tối hôm qua say túy lúy bất tỉnh nhân sự. Chẳng lẽ, Tiểu Ngưng tử nhà các ngươi lại, khụ khụ, lại giương sắc trảo sao?

[Lão Trầm phòng phóng viên] Hôm nay Nhậm Băng Sơn đi làm, nhìn sắc mặt! Rất! Khó! Coi!

[Tiểu Duy ban biên tập] …

[Xán Xán ban biên tập] …

[Tiểu Chí bộ phận hành chính] Hai người các ngươi nói mau! Tối hôm qua có phải hai người bọn họ có gian tình hay không?
[Tử Nho ban biên tập] Các ngươi đừng nghi ngờ, Bạch Ngưng hôm nay xin nghỉ bệnh.

[Lão Trầm phòng phóng viên] Uây uây, yêu quái ẩn náu vạn năm cuối cùng cũng bò ra gia nhập đội ngũ buôn chuyện của chúng ta, không hiểu sao lại bảo vệ cấp dưới, thật là rất lạ nha.

[Xán Xán ban biên tập] *Thở dài* Các ngươi thật sự là không cần suy nghĩ lung tung, Tiểu Ngưng Tử bị bệnh thật. Tối hôm qua về nhà gặp phải cướp, nàng bị thương.

[Tiểu Duy ban biên tập] Bi thảm nhất là, máy ảnh với bút ghi âm của công ty cũng bị cướp mất. Đứa nhỏ đáng thương, tối hôm qua sợ đến mức lúc gọi cho sếp nói năng lộn xộn hết cả.

[Tiểu Chí bộ phận hành chính] A a, thật thế à? Lão Trầm à, sếp của ngươi kém quá đi, tối hôm qua tiệc rượu xong lại có thể mặc kệ một tiểu cô nương đi về một mình như thế!

[Tiểu Trịnh bộ phận phát hành] Có bị thương nặng lắm không?

[Lão Trầm phòng phóng viên] Chẳng lẽ sáng nay sếp tự trách nên mới khó chịu như vậy?

[Tiểu Phù ban biên tập] Sao ta nghe được bản cũ là, tối hôm qua Bạch Ngưng cưỡng bức Nhậm Hàn, có tên côn đồ đi qua không đành lòng đứng nhìn, rút dao tương trợ, cũng bị nàng cưỡng bức. Bây giờ Bạch Ngưng đang ở cục cảnh sát đợi điều tra?
……

Nằm trên giường bệnh, ta nhìn đoạn chat ghi lại, phun ngụm trà chưa kịp nuốt, nước bọt văng khắp nơi.

Chị Tiếu Phù, câu nói đùa của ngươi thật sự là rất nhạt.

Thực tế, trong ba bản kia, sự thật chỉ có một. Tối hôm qua, sau khi tiễn Nhậm Hàn, thật sự là trên đường về nhà, ta gặp bất trắc.

Nơi ta sống bây giờ là gian nhà lúc trước cha ta được cơ quan cấp, trải qua hơn hai mươi năm mưa gió tàn phá, nó đã lung lay sắp đổ, những ai có thể chuyển đi đều đã đi rồi. Chỗ này chỉ có một cái ngõ nhỏ đi vào, mỗi khi đêm khuya đều yên tĩnh vô cùng. Hơn nữa tổ dân phố đã họp lại đề xướng tiết kiệm điện, cho nên quá 10h tối, đèn ngoài đường trong ngõ đều hưởng ứng tắt hết.

Vì thế, tối hôm qua, sâu trong ngõ nhỏ, ta may mắn gặp được một thằng nhóc bụi đời tự xưng là “Côn đồ hung hãn”. Buồn nỗi tuy là lưu manh, nhưng thằng em này hiển nhiên là người mới. Thứ nhất, không mang dao găm lóng lánh ngân quang, trong tay chỉ có một khúc cây bị chó gặm tạm có thể coi là mộc côn; thứ hai, trăng đẹp như thế, không gian thuận lợi như vậy, người đẹp như thế đang đứng trước mặt hắn, hắn lại dám cướp tiền không cướp sắc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN