Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 7


Ta suy nghĩ, bây giờ hàng sơn trại phát triển như vậy, trong hội lại có rất nhiều tỉ muội đều là cao thủ săn hàng, ta hoàn toàn có thể mua một chiếc Apple sơn trại lừa dối để qua một cửa này, dù sao trình độ tin học của Đại Boss cũng chỉ dừng lại ở chỗ “Ở nhà gõ Ctrl C, sau đó đến công ty, kiên định cho rằng gõ Ctrl V, cái file kia sẽ được paste thành công.”

Ta khua khoắng giải thích tiền căn hậu quả với đám bạn, cả hội cười ngiêng ngả một trận.

[Miên Miên] Bạch Ngưng, ngươi thật là tài giỏi!

[Sâu Cắn Cúc Hoa] Ngươi đợi một thời gian, ngày mai trước giữa trưa ta nhất định liên hệ cho ngươi một nhà trong nghề, giống laptop Apple 100%!

[Bạch Ngưng] Ôm Sâu, ngươi thật giỏi! Ta quyết định chiều nay trở về liền move toàn bộ GV đi. Ném hết vào USB, cho dù là folder ẩn cũng vẫn không an toàn a!

[Chu Công Vô Mộng] Ngươi thật ngốc, ai bảo ngươi đặt tên folder như vậy? Ta đặt toàn bộ là “Kỹ năng nghe tiếng Anh trình độ 4.”

[Miên Miên] Bạn học, ngươi out đi,bây giờ ta chỉ nhìn folder “Tiếng Anh trình độ 4”,”Tiếng Anh trình độ 8” đã liên tưởng lệch lạc rồi.

[Sâu Cắn Cúc Hoa] Bạch Ngưng, ngươi đã muốn move đi thì nhân tiện chiếu mấy bộ đền đáp ta tìm cho ngươi Apple sơn trại nhé?

[Miên Miên] Đám hư hỏng các ngươi! Coi quy định của hội như không có sao? Nhưng mà Bạch Ngưng, khi nào thì ngươi chiếu?

[Gấu Teddy] Ha ha, ủng hộ!

[Bạch Ngưng] Ha ha, chờ ta, lập tức upload!

Mười phút sau…

[Miên Miên] Này này, Bạch Ngưng, upload không thể nói chuyện à?

[Sâu Cắn Cúc Hoa] Bị sếp bắt được à?

[Chu Công Vô Mộng] Nghe nói Internet ở công ty Bạch Ngưng thường không ổn định, Đại Boss keo kiệt mấy chục con người dùng chung một đường mạng, chẳng lẽ vì nàng upload GV mà diz mạng toàn bộ?

[Gấu Teddy] Không phải a, nàng còn trên mạng.

[Bạch Ngưng] Không tìm thấy USB của ta!

Ngồi ở trước máy tính, ta phát điên vò rối cả đầu.

Cái gọi là họa vô đơn chí, cuối cùng hôm nay ta cũng hiểu được.

Chẳng lẽ, năm nay ta thật sự có hạn, cho dù lấy hết dũng khí giật nguồn điện, phá hủy toàn bộ hội nghị, lại còn hậu quả nghiêm trọng sau khi đập nát máy tính của Đại Boss vẫn không ngăn được hạn đến? USB của ta, hàng trăm bảo bối GV còn đó của ta, chẳng lẽ mất hết?!

Ta như kiến bò trên chảo, gấp đến độ giơ thẳng chân.

Trong túi, không có.

Bàn làm việc, không có.

Ngăn kéo, không có.

Ta do dự trong chốc lát, sau đó vội vàng vọt vào phòng họp tìm USB, cùng lúc đó một vị khách không mời bước vào phòng biên tập.

Xán Xán thấy người mới tới, phát ra tiếng cười bén nhọn, “Slime, sao lại rảnh rỗi đến bộ phận biên tập vậy? Lại tìm Tiểu Duy viết bài sao?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN