Hư Truyện
Chương 13:::
Từ sau khi trở về sau cuộc nói chuyện với Trang Tộc tôvj trưởng, Đường Nhai lại tới trường đấu để khảo thí xem mình có đủ tư cách để đạt được tới cuộc khảo khí cuối cùng kia hay không. Theo quy định, tộc nhân Trang tộc bốn tuổi đã phải tu luện đấu nguyên khí, dưới mười hai tuổi phải đạt nguyên khí ngũ đoạn phàm sư, cuộc khảo khí cuối cùng sẽ là ngay khi mười hai tuổi sẽ khảo khí cuối cùng, cuộc khảo khí này mang tính chất quyết định đứa bé nào không có tố chất để làm đấu giả trong gia tộc, một người đạt tới cửu đoạn đấu khí phàm sư sẽ có tư cách ở lại gia tộc tiếp tục tu luyện, còn có thể được cấp một cuốn công pháp nhị cấp để tu luyện, người không qua khảo khí sẽ bị đưa tới chỗ của hiệu thuốc phường buôn.
,, người cuối cùng, Đường Nhai
Nghe gọi tên mình, Đường Nhai lại đi tới bộ đá nguyên khí, đá nguyên khí là một lại đá đặc thù có thể kiểm nghiệm ra người đang ở cấp bậc nào, bất quá nếu cấp bậc tới bậc hoàng sư đá sẽ vỡ ra… Đường Nhai đi lên, trong số các đứa trẻ kia có tỷ muội Mộc Hương Mộc Đình
,, tỷ tỷ. Ngươi nói huynh ấy có thể qua không?
,, ta không biết, hắn nếu đã đạt ngũ bậc chắc là sẽ qua, bất qua từ bữa trước ta thấy hắn mới chỉ đạt tam cấp, sợ rằng…
,, tỷ tỷ, nếu lần này không đạt thì sao?
,, lần này nếu không đạt sẽ bị cấm tới trường đấu, chỉ có thể tự mình tu luyện, đối với ta đã có sư gia kèm cặp sẽ rất bình thường, còn đối với hắn sợ rằng khó khăn, hắn ko có sư phụ cũng không có ai chỉ điểm… mong rằng tên này sẽ qua
,, tỷ tỷ, hình như muội cảm thấy sẽ có may mắn đến với huynh ấy
,, ta cũng mong là vậy
Trên đài vị lão giả mặc áo xám tro nhìn Đường Nhai từ từ bước lên ” thật đáng tiếc, Bá lão thật sự quá cổ hủ rồi, sợ rằng hắn ta sẽ không qua mất thôi, hazzza” vị lão giả này thường ngày cũng hay quan hệ với Bá Lão uống trà thưởng cờ cùng nhau, nhưng thật sự mà nói, Bá Lão rất cổ hủ, nếu muốn được truyền thừa phải bái sư vả lại sẽ không bao giờ trực tiếp nhận đòi đệ. Nhớ đại năm trước một lần hắn cùng bá lão luận cờ
,, Bá huynh, ta thật sự thắc mắc, vì sao cái tên nhóc Đường Nhai kia lại bị bọn nhỏ kia gọi là phế vật thế, chả lẽ ở với huynh lâu vậy nó lại không nhận được j từ huynh sao?
,, haha, thật không dấu gì ngươi, trước lão sư ta nhận đồ đệ đã nói quy củ của môn phái, không thể truyền thừa bất cứ thứ gì cho ai ngoài đồ đệ. Vả lại chỉ có thể nhận đệ tử khi người đó bái sư, ta đây lại kén chọn vẫn chưa có đệ tử, bất quá cái tên nhóc kia lại quá cứng đầu lại không chịu nhận ta làm sư phụ, ta đây cũng tức ói máu ra đây chứ
,, thật sự là không biết nhìn xa, bất quá đứa trẻ này như vậy sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới huynh
,, danh tiếng, ta đây đã không quan tâm rồi,nếu nó là đệ tử ta thật sự ta đã qua tâm nhưng đây nó đâu phải đệ tử ta. Nghĩ đi nghĩ lại như thế cũng tốt cho nó, sau này nó sẽ kiếm được người dạy nó tốt hơn ta thì sao. Haha
Nhớ lại mấy chuyện cũ, lão giả lại thấy nhớ chuyện trước kia cùng lão nhân gia kia, hazzza, đời người chả mấy chốc, tu luyện như Bá Lão đạt tới cấp độ kia rồi mà lại chỉ có trăm tuổi, không biết như lão đây sống tới bao nhiêu còn chưa biết
,, Đường Nhai, hôm nay người khảo khí ngươi là ta, nể tình Bá Lão trước kia ta với lão có giao tình, bây giờ ngươi đạt tay lên đá nguyên khí, khảo được tứ cấp đoạn ngươi có thể qua
,, đạ tạ trưởng lão, nhưng hậu bối như ta không muốn dựa dẫm vào người khác
,, thật có khí phách,được. Lên đi
Nói xong Đường Nhai chậm chậm đi lên gần đá nguyên khí, nhẹ nhàng đặt tay lên. Cũng như những lần trước, cảm giác được có một cỗ hấp lực nhàn nhạt hút một tia nguyên khí trong người ra thẩm thấu vào tảng đá. Tảng đá nhẹ đổi màu, một quầng sáng lam nhạt bọc quanh bàn đá, tiếp theo lại là màu lam sẫm cứ xem kẻ nhau cho tới khi đạt tới bảy khoang màu hoàn chỉnh một khoang cuối cùng lấp ló mờ nhạt. Dưới đài tiếng xầm xì nhỏ to chê bai cũng bắt đầu im lặng thay vào đó là một màn iên tĩnh lạ thường, im lặng tới nỗi nghe được tiếng gió, tất cả trong đầu ngạc nhiên lẫn sợ hãi lan tràn ra kéo dài hơn năm phút đồng hồ
,, Đường Nhai, lam quang bát gạch phàm sư đấu nguyên bát đoạn, thông qua khảo khí, đệ nhất nhân trong đợt khảo khí lần này
Lão bào xám tro lên tiếng làm phá vỡ sự yên tĩnh. Những kẻ thường ngày coi thường hắn dần dần thu liễm lại cũng tới nói chuyện khách sáo với hắn. Trong số đó không ít người sợ hãi hắn ta sẽ trả những món nọ trước kia. Trong số đó có một tên đang cười nửa miệng” ngươi hãy vui mừng đi, còn ba tháng nữa, tới lúc đó ta sẽ cho ngươi phế vật thành phế nhân” người đó không ai khác
là Trang Tứ
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!