Hư Vô Thánh Vũ - Tộc hội ( hạ)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Hư Vô Thánh Vũ


Tộc hội ( hạ)



Trong Thái Thúy lâu cũng là nơi Thần Vũ mướn một gian phòng đang ở, dưới tửu lâu giờ đây đang có rất nhiều khách vãng lai từ nơi phương xa tới như sắp có lễ hội.

– Này ! không ngờ tộc hội lần này đông thật.

– Đúng vậy danh khí của Ngũ đại gia tộc thật lớn.

– Không ngờ chỉ là đợt tuyển chọn đệ tử mà đã lôi kéo được những thành trì khác tham gia rồi.

– aizz..

Trong tửu lâu khách tới rất đông đa số là những nam thanh nữ tú, cũng có những người che kín hết mặt….Những người này đa số đều là cảnh giới luyện khí ngũ tầng trở lên, cũng có những kẻ ẩn dấu khí tức. Những người này đến dù từ nơi khác nhau nhưng mục đích chung là ..

Tộc hội !

Ngay lúc mọi người ra vào tửu lâu, thì đột nhiên một tiếng Rầm!! phát ra từ tầng trên của tửu lâu, một âm thanh đinh tai vang lên, làm cho những người khách như tác động đến linh hồn, đa số đau nhức

– Chuyện … chuyện gì vậy, các ngươi mau lên xem !?

Một kẻ ăn bận sang trọng trông vẫn còn trẻ theo sau hắn là một đám người khoảng 5,6 người, cảnh giới của hắn là luyện khí thất tầng, nhưng sau lưng hắn ai cũng là luyện mạch cảnh. Nhìn vào ai cũng biết hắn là tên nhờ vào tiền của, nên hầu như không ai quan tâm mặc kệ hắn làm.

Nghe lệnh hắn sau lưng hắn hai tên nhanh chóng phóng lên, bọn chúng tìm khắp nơi, cũng tìm được nơi phát ra âm thanh. Hai tên liền xông vào xem việc gì xảy ra, bước vào chúng thấy một người đang ngồi tu luyện.

– Vị tiểu huynh đệ này không biết đang làm gì có thể dừng lại được không, thiếu gia nhà ta đang rất khó chịu ở dưới.

Một người đứng ra nói hắn tên là Lý Quân, người còn lại là Lý Lục. Trả lại bọn chúng là sự im lặng của Thần Vũ.

Bọn chúng thấy dao động trên người Thần Vũ chỉ là luyện khí tầng ba nên khi bọn chúng đã hạ giọng lắm rồi, nhưng không ngờ Thần Vũ không động tĩnh gì, Lý Quân và Lý Lục kìm nén cơn giận lại và tiếp tục gọi Thần Vũ tiếp, đến cuối cùng bọn chúng không chịu nổi nữa la lên

– Thằng nhóc miệng còn hôi sữa nhà ngươi, ngươi dám không nghe ta nói gì sao !?

– Lý Lục ta và ngươi cùng đánh chết tên này! Lên.

Lục Quân tức giận xông tới theo sau là Lý Lục.

Khoảng một khắc sau ( một khắc hình như là 15 phút ), tên thiếu chủ kia đứng ngồi không yên thì một người bước xuống, đó là Thần Vũ, khi thấy hắn mọi người lúc đầu không ai quan tâm nhưng bởi vì khí tức yếu ớt, nhưng khi quan sát kỹ càng ai ai cũng trông kinh hãi, trên tay Thần Vũ là hai tên họ Lý kia, chúng cháy đen hết cả nhưng khí tức vẫn còn.

– Hai tên này của người của ngươi đúng không. Ta đang tu luyện đến lúc quan trọng thì hai tên này xông vào, nếu không phải ta hoàn thành đúng lúc thì chắc người nằm đây chắc là ta.

Thần Vũ lạnh nhạt nói ra.

– Ngươi là ai, lại dám đụng tới người của Liễu Thương thiếu gia ta đây, mấy tên các ngươi lên cho ta. Bổn thiếu gia ở Liễu Giang thành giàu có và quyền lực, một kẻ như ngươi mà cũng dám đụng vào người của ta sao.

Ngoại trừ Ngũ đại gia thành còn có rất nhiều thành trì khác, Liễu Giang Thành mặc dù không lớn nhưng cũng được khá nhiều người biết, tên Liễu Thương này là một người có quyền lực ở trong thành đợt này cũng đi thi Tộc hội. Hắn thấy người của mình bị thương làm hắn mất mặt, Liễu Thương thẹn quá hoá giận ra lệnh cho những tên khác đánh tới Thần Vũ. Hắn suy nghĩ có khả năng Thần Vũ có bảo vật có thể hạ được Luyện mạch cảnh, nên không chỉ tức giận hắn còn tham lam muốn lấy đồ của Thần Vũ. Nếu có vật như thế thì hắn có thể vào Ngũ Đại gia tộc một cách dễ dàng.

– Ta đã nhân từ nhưng ngươi lại không biết tốt xấu thì đừng trách ta !

Sau khi hình thành Viêm thể, thực lực Thần Vũ giờ đây có thể đối đầu với luyện mạch cảnh tứ trọng, nên hắn thừa sức giết hết đám người luyện mạch cảnh nhất trọng này nhưng hắn không làm. Thần Vũ búng ra một đoàn hoả diễm nhỏ bằng đầu ngón tay, mọi người đầu tiên nhìn thì cười lên nhưng chỉ trong tíc tắc sắc mặt mọi người cứng đờ.

Ngọn hoả diễm nhìn như vô hại khi chạm đến đám người Liễu Thương thì đột nhiên bạo tạc, lực lượng của nó bạo nổ trên đám người Liễu Thương,

hầu hết các tên hộ vệ hắn đều cháy đen như hai tên Lý Quân và Lý Lục. Nhưng Liễu Thương lại được một vòng sáng bảo hộ mặc dù giảm đi nhưng bị thương vẫn không nhẹ, nếu không có dược liệu cao giai thì khó lành nhanh được. Dù không biết vòng sáng là gì nhưng hắn đoán đó là một bảo vật có thể bảo vệ.

Liễu Thương chật vật đứng dậy la lên

– Ngươi cứ chờ đó, ca ca của ta là một trong những đệ tử nội môn của Ngũ Đại Gia tộc, rồi ngươi sẽ phải trả nỗi nhục hôm nay của ta.

Thần Vũ không quan tâm hắn nữa nên đi ra khỏi Thái Thúy lâu.

– Ta thấy tên đó không phải loại tốt lành gì sau ngươi lại tha cho hắn ?

Nhìn vào phong cách ăn mặc với đám người đi theo sau Liễu Thương, Tiểu Nguyên đoán được Liễu gia gì đấy cũng khá khó đối phó nên Tiểu Nguyên hỏi Thần Vũ

– Nghe hắn nói ta nhớ ra vài điều, ta đoán người anh em của hắn tên là Liễu Vương, là một thiên tài từng ở ngoại môn, nếu đoán không nhầm thì tên đó đã vào nội môn rồi.

Thần Vũ sau khi nói ra điều này thì khuôn mặt hắn càng ngày càng lạnh dần, sát khí ngưng tụ.

Tiểu Nguyên thấy vậy liền trấn an Thần Vũ rồi nghe hắn kể lại.

Ngày đó hắn chạy vào Thanh sơn lâm cũng vì chuyện này. Trước đó hắn là một phế vật luôn làm nô dịch cho người khác, một hôm hắn phải làm phục dịch cho Liễu Vương thì hắn lỡ làm rách một quyển Võ kỹ của Liễu Vương, tên Liễu Vương đó tức giận nhưng hắn không thể giết Thần Vũ bởi vì Thần Vũ được một trưởng lão nhặt về, dù không tình cảm sâu đậm nhưng trưởng lão cũng sẽ không bỏ qua cho việc giết Thần Vũ, Liễu Vương bắt Thần Vũ rồi hành hạ tra tấn ngày qua ngày để mua vui. Một ngày Thần Vũ trốn thoát được chạy đi nhưng hắn biết chỉ cần còn ở trong Ngũ Đại gia thành thì hắn sẽ chết nên hắn chạy vào Thanh sơn lâm.

Liễu Vương biết chuyện nên cho ám sát tới đuổi giết bởi vì trưởng lão kia mà biết thì hắn sẽ bị phạt nặng.

Thần Vũ từ đó đã thề phải về báo thù nên hắn muốn giữ lại Liễu Thương rồi thanh toán món nợ cùng một lần.

– Xem ra đợt này hai tên ấy lành ít dưỡng nhiều rồi !, và kể từ giờ mọi chuyện sẽ hết yên ổn rồi ..aizz..

Tiểu Nguyên thở dài không quản chuyện đó nữa

– Nhìn xung quanh ta đoán sắp tới đây là Tộc hội. Cũng tốt đây cũng là cơ hội chứng minh thực lực của ta.

Thần Vũ quan sát cũng đoán ra được sự việc.

– Tộc hôi mai sẽ bắt đầu, bây giờ nghĩ ngơi và ổn định đã

Sau khi quyết định xong Thần Vũ quyết định tiến lại gần Ngũ Đại gia tộc kiếm chỗ nghĩ ngơi.

Một ngày đối với tu luyện giả cũng như một cái chớp mắt.

Tộc hội được cả ngũ đại gia tộc cùng tổ chức nhằm tìm kiếm những đệ tử xuất chúng. Ngũ đại gia tộc gồm có Vương gia, Huyết gia, Trần Gia, Vu gia và Thanh gia, cấp bậc của từng gia tộc cũng được phân theo thứ tự này. Vương gia là một gia tộc lâu đời nhờ đó mà trở thành gia tộc đứng đầu và cũng là gia tộc mà hầu hết các đệ tử muốn vào. Vương gia có tài lực rất lớn, đạn dược, võ kỹ … có rất nhiều nên các gia tộc khác không mấy thiện cảm với Vương gia, luôn muốn mưu đồ hại.

Trong hầu hết các gia tộc Trần gia luôn giữ trung lập, không về phe nào nên không mấy nổi bật, nhưng cũng có số đệ tử muốn vào, Huyết gia thì nổi tiếng do tu luyện theo kiểu sát tu, những đệ tử vào Huyết gia đa số đều khát máu. Còn Vu gia và Thanh gia dù không có vượt trội về tu luyện nhưng đa số có thiên phú về Hồn lực và làm luyện sư. Nghe nói dạo gần đây hai gia chủ của Vu gia và Thanh gia vừa đột phá lên Luyện sư tam phẩm. Ai ai cũng hâm mộ.

Tộc hội chia làm ba vòng phân loại. Vòng một là tuyển chọn đệ tử thông qua các bài thi do các gia tộc đưa ra. Vòng hai sẽ dùng số học sinh còn lại cho giao đấu mà chọn ra số đệ tử ngoại môn. Vòng ba cũng chính là vòng nguy hiểm nhất, tất cả đệ tử đạt trong vòng hai sẽ phải vào Thanh sơn lâm và săn ma thú ít nhất là tam giai và cao nhất là lục giai, nếu có số lượng ma tinh nằm trong số 50 người đứng đầu sẽ được vào nội môn và trong số 10 người sẽ có phần thưởng vô cùng hấp dẫn.

Thần Vũ từng làm phục dịch ở ngoại môn không thể tu luyện nên không được công nhận là một đệ tử. Qua tộc hội lần này hắn cũng có thể đăng kí và được xem như một thí sinh. Hắn làm như vậy bởi vì hắn muốn cho mọi người nhận thấy thực lực của hắn.

Sau một ngày nghỉ ngơi, Thần Vũ dần mở mắt ra, trong lòng Thần Vũ sục sôi, ánh mắt của hắn hàm chứa hận thù, phấn khích, vui mừng… Hắn đứng dậy từ từ và nói

– Đã đến lúc trở về.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN