Huyền Học Đại Sư Là Đồ Tham Ăn - Chương 43: Chương 43
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Huyền Học Đại Sư Là Đồ Tham Ăn


Chương 43: Chương 43


Sau khi Dương Tam thoát khỏi mộng cảnh, vẫn cảm thấy có chút chưa đã thèm.

Thật không dễ dàng gì, từ sau khi cô tỉnh lại vẫn chưa có ngày nào được no bụng.

Cô ngồi dậy, nhìn poster được dán ngay ngắn trên tường như đang suy tư gì đó, nếu ai đó tiến vào phòng nhìn thấy cảnh tượng này chỉ sợ sẽ nghĩ rằng cô vô cùng si mê Từ Xuân Thâm.Từ Xuân Thâm trong mộng dễ tiếp xúc hơn nhiều so với hiện thực, dường như trút bỏ khí chất lãnh đạm xa cách.

Đây là bản chất thật của anh, hay vì trong mộng cô đáng yêu hơn nhiều?Nếu là vế sau, xem ra lên mạng nhiều cũng có điểm tốt.

Không phải chỉ là tỏ ra dễ thương thôi sao? Vì mỹ thực, đến liêm sỉ cô cũng không cần.Được ăn uống no say khiến tâm tình Dương Tam vô cùng vui vẻ, bắt đầu lấy những ngọc thạch đã mua ra, chuẩn bị chế tạo pháp khí.

Tuy rằng chế tạo pháp khí không tốn nhiều linh lực, nhưng tích tiểu thành đại, sau khi hết tất cả những thứ này vẫn cảm thấy có chút mệt mỏi.Cũng may thực lực của cô đã khôi phục không ít, nếu như lúc vừa tỉnh dậy chỉ sợ cô làm xong một cái phải nghỉ ngơi mất nửa ngày.Từ khi Tiểu Kim biến trở về với nguyên hình vẫn rất thích ở trong chậu rửa mặt.Dương Tam nhớ lại địa bàn trước kia của cô, sau đó nhìn lại nơi ở hiện tại, thật sự có điểm khác biệt rất lớn.

Haizz, cần phải nỗ lực kiếm nhiều tiền hơn nữa!Tiểu Kim vèo một tiếng, biến thành một em gái đáng yêu: “Đại nhân muốn ăn khuya sao?”Dương Tam lắc đầu, ném một miếng ngọc bội qua cho nó phòng thân.Mặt mày Tiểu Kim hớn hở, thuật lại cho Dương Tam nghe những chuyện mấy ngày qua nó đã làm.“Đúng rồi, đại nhân, trong khoảng thời gian này tôi đã tích góp được một chút vận khí, hay là chúng ta mở một cái weibo, chuẩn bị dùng để kết nối với fan, xem có thể thu được nhiều tín ngưỡng hay không.”Nó mở điện thoại di động, đưa weibo của bản thân cho Dương Tam xem một chút.

Ảnh weibo của Tiểu Kim chính là nguyên hình của nó – một chú cẩm lý cực kỳ xinh đẹp.

Tên weibo là: Là cẩm lý không phải cá vàng.Bài đăng đầu tiên trên Weibo có nội dung: Chia sẻ hình ảnh cẩm lý, tâm tưởng sự thành.Đi đôi với bài đăng là bức ảnh cẩm lý rất đẹp, nhìn qua cũng rất ra hình ra dạng.Đáng tiếc đây là một tài khoản mới, lại không có các tài khoảng Đại V tuyên truyền, nên hiện giờ đến một cái bình luận cũng không có.Sắc mặt Dương Tam bình tĩnh: “Ngươi định đi theo con đường hương khói tín ngưỡng thần đạo à?”Nếu tín ngưỡng càng nhiều thì thực lực càng mạnh.

Nếu hương khói tín ngưỡng bị cướp đoạt, tu vi sẽ thụt lùi.

Dương Tam không muốn chọn con đường này bởi nó phụ thuộc quá nhiều vào yếu tố bên ngoài.

Vẫn nên tự mình tu luyện ra bản lĩnh là đáng tin cậy nhất.Tiểu Kim gật gật đầu: “Hiện tại linh lực thiên địa suy giảm, việc tu hành khó khăn hơn trước kia rất nhiều, dù tôi có vất vả tu hành thêm ba ngàn năm nữa cũng không thể địch nổi năm trăm năm thanh tu.

Vì vậy tôi mới thuận theo quy tắc của thời đại này, thu thập tín ngưỡng.

Chờ thực lực của tôi trở nên cường đại nhất định có thể giúp đỡ đại nhân, không đến mức giống như bây giờ, ngưng tụ một chút vận khí lại phải nghỉ ngơi mất mấy ngày.”Thần đạo cũng là phương pháp tu hành đúng đắn, không phải bàng môn tà đạo.Dương Tam hơi gật đầu: “Nếu đã suy nghĩ kỹ thì cứ vậy mà làm.”Cô không thích can thiệp vào quyết định của người khác.Nét mặt Tiểu Kim lộ rõ sự vui mừng, lại hỏi Dương Tam: “Đại nhân, weibo cũng có chỗ hay của nó, ngài có muốn đăng ký một tài khoản hay không?”Dương Tam suy nghĩ một chút liền đăng ký một tài khoản mới, tên weibo là: Trẫm chẳng có giang sơn.Thời điểm gõ những chữ này, lòng cô vô cùng đau đớn.Đến lúc đặt ảnh diện, cô lại thấy có chút khó khăn.Dương Tam đơn giản vẽ cho bản thân một bức chân dung, nhưng sau khi hoàn tất bức vẽ, nét mặt cô lại tràn ngập mê luyến.Trời ạ, tuy rằng đã một ngàn năm cô không cầm bút vẽ nhưng trình độ vẫn trên cả tuyệt vời! Quả nhiên là một thiên tài hội họa!Tiểu Kim dè dặt hỏi: “Đại nhân, đây là cái gì vậy?”Dương Tam nhíu mày, “Là ta đấy! Bức tranh này rõ ràng là ta!”Tiểu Kim trầm mặc, cho dù nó có muốn nịnh nọt đại nhân, cũng không thể lừa dối lương tâm mà khen ngợi khả năng hội họa của đại nhân, đây mà là đại nhân? Cùng lắm cũng chỉ giống như con người có hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng mà thôi..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN