Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn - Chương 18: Vì thịt nướng mà tỉnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn


Chương 18: Vì thịt nướng mà tỉnh


Tần Phi có chút thở dài, quả thật đây được xem như kiếp nạn lớn nhất mà bọ họ từng gặp, xém chết đâu chỉ 1 2 lần. Cũng may đầu kia Hung Thú đơn lẽ nếu mà gặp phải một nhóm thì không thể nói trước được.

Tần Phi thu được đệ tam Hồn Hoàn xem như trong cái rũi có cái may.

“Vương Thiến. Ta rất cảm tạ ngươi, ta nợ ngươi cùng đám người một món ân tình, tới lúc ra ngoài ta chắc chắn báo đáp”.

Tần Phi nợ đám người lời cảm tạ, hắn như bước vào cửa chết, may mắn được đám người dùng cấm pháp cứu lấy. Cảm thấy nhẹ lòng, cửu tử nhất sinh có thể chung nhóm với đám người quả thật là may mắn, hoạn nạn giúp đỡ nhau. Mạt thế đi tới, không chỉ canh phòng sinh vật đi ra từ cánh cổng thế giới khác cùng Hung Thú mà nguy hiểm hơn hết chính là lòng người. Con người lòng tham không đáy, không từ một thủ đoạn để đạt được, ngay cả đồng đội cung người thân cũng có thể lợi dụng, đạt được mục đích khôi ngại đẩy vào chổ chết. Mạt thế như đưa bản chất con người đi ra ngoài, pháp luật không thể quản lý. Tội phạm ngày một gia tăng tới mức chóng mặt.

“Điều nên làm mà thôi”.

Nàng gương mặt ửng hồng, trên mặt nở ra nụ cười rạng rỡ trả lời.

Không khí có chút ngượng ngùng một dạng, cô nam quả nử cùng một gian phòng quả thật không quá thuận tiện.

Xung quanh đám người vẫn đang như in tu luyện. Mượn nhờ cấm pháp đột phá nhanh chóng đâu chỉ nhanh gấp 2 lần. Khí tức ngày một tăng trưởng, cũng không quá tốn thười gian đám người có thể từ trong tỉnh dậy.

Hơn 2 tháng thời gian không một lần no bụng, chỉ dùng linh khí nuôi cơ thể. Thân thể đám người tựa như gầy thấy rõ, gương mặt hốc hác trông rất xanh xao. Chỉ cần đám người an toàn tỉnh dậy có thể mở một bữa ăn thịt Hung Thú thịnh soạn. Nghĩ tới cũng đã thèm nhõ dãi a!

Ngồi đợi một lúc, Tần Phi chuẩn bị ra ngoài săn một đầu Hung Thú lớn làm thịt tẩm bổ. Thịt Hung Thú quả thật rất ngon, không cần nêm nếm cũng có thể ăn không thất nhạt miệng. Cũng là hắn muốn thử thực lực của mình hiện tại mạnh bao nhiêu. Đột phá Đâu Sư cấp cơ thể tựa như ngứa ngáy một dạng.

Đi ra khỏi hắc động, tiến tới khoảng gần 2 dặm lúc này mới nhận thấy một số đầu Hung Thú cửu giai đổ lại. Cửu giai Hung Thú thân thể tựa như có chút lớn có thể dùng để lót dạ. Tiến sát tới gần một đầu Hùng Sư cửu giai 8 cấp cách 10m, khí tức thu liễm toàn bộ không một tia ló ra ngoài, cẩn thận không một tiếng động tiến tới cách khoảng chừng 5m.

Tần Phi không triệu ra Võ Hồn mà dùng cự lực toàn thân thôi động, nhảy tới chưa tới 1 tức hô hấp đã xuất hiện trực tiếp trước mặt. Đầu Hùng Sư không cảm nhận thấy bất cứ thứ gì tiến tới mà thỉnh lình xuất hiện trước mặt. Quá giật mình!

Không đợi đầu Hùng Sư kịp phản ứng, Tần Phi dương tay tung một quyền cự lực cực mạnh đánh vào vị trí trước ngực.

Bành bành!

Răng rắc!

Cự lực cực lớn đánh nát toàn bộ phòng ngự thẳng tiến tới ngực vị trí trung tâm. Va chạm, từng tiếng thanh âm gảy xương phát ra. Đòn đánh không đủ sâu nhưng cự lực chèn ép đánh nát tim, huyết dịch trào ra như thác. Đầu Hùng Sư hoàn toàn mất đi sinh cơ.

Xoạt xoạt!

Tiếng kéo lê thân thể Hùng Sư va chạm, thân thể dài gần 4m dễ dàng bị một quyền đánh chết. Huyết dịch không ngừng tiết ra, đám Hung Thú tựa như bị hấp dẫn một dạng đi tới, nhìn thấy cảnh này không khỏi rùng mình. Một đầu cửu giai bị dễ dàng miễu sát, thân thể tựa như nguyên vẹn đại biểu bị một đòn miễu sát. Thực lực như vậy đâu dám dị động.

Quá đáng sợ!

Trên đường trở về, Tần Phi có chút hơi đờ đẩn, thực lực của hắn đâu chỉ tăng mạnh, một quyền cự lực đâu chỉ thua kém Cự Viên Minh Vương một chút. Hồn Hoàn của nó mang lại cự lực quả thực đáng sợ, hắn hoàn toàn chưa dùng hết sức nhưng đủ để giết một đầu cửu giai đỉnh phong.

Tần Phi có chút cười thỏa mãn, mặc dù chưa tung ra Hồn Kỷ nhưng đủ để biết nó rất mạnh.

Tới trước cửa hắc động, Tần Phi lấy ra một con dao ngắn bắt đầu tách bỏ lấy lớp lông da bên ngoài, không được vệ sinh sạch sẽ chí ít cũng phải làm như thế. Một lớp lông da này đem ra ngoài bán chí ít cũng được mấy ngàn tiền a.

Xèo xèo!

Nhóm lửa bắt đầu nướng thịt, tiếng kêu nướng thịt phát ra thanh âm, mùi thịt nướng tản mát ra xung quanh, Vương Thiến phía trong tựa như nhận diện được. Lập tức tiến bước đi ra. Tới cửa nhận thấy Tần Phi trên tay một đầu thịt nướng Hung Thú quay quanh đám lửa nhìn phát thèm a!

“Này đầu Hung Thú”.

Vương Thiến có chút tò mò muốn biết mình sẽ săn dầu nào Hung Thú, nghĩ tới có chút phấn khích a.

“Đầu cữu giai Hung Thú Hùng Sư a”.

“Hung Thú cữu giai”.

Vương Thiến kinh ngạc, ngữ điệu Tần Phi có chút gì đó vui vẽ, nàng hơi nghi hoạch thực lực một chút. Cửu giai Hung Thú quả thật rất khó đối phó mà hắn tựa như không có gì xảy ra một dạng.

“Người giết nó như thế nào?”

Không nghĩ nỗi Vương Thiến quá tò mò muốn biết, nàng biết thực lực Tần Phi tăng mạnh nhưng không ngờ tăng mạnh tới vậy.

“Một quyền a”.

Tần Phi có chút trào phúng đáp lời, trên mặt lộ ra nụ cười.

“Một quyền sao? Thực lực cũng không tăng quá nhiều a”.

Vương Thiến vội vàng đáp trả một cách trêu đua, hắn chuẩn Đấu Sư cảnh mà chỉ dùng một quyền miễu sát, chỉ một quyền a.

“Cái gì? Một quyền”.

Nàng như mộng, không thể tin. Nàng trả lời lúc trước tựa như mộng không kiểm soát được. Lúc này mới định thần mới biết ý của Tần Phi đại biểu thực lực tiến triểu quá mạnh. Nàng có chút giật đứng người. Nàng có chút đỏ mặt, không thể tin được bản thân lại mộng tới mức như vậy a. Nàng hơi cúi sầm đầu xuống.

Hắc hắc!

Tần Phi tựa như hiểu ý, trên mặt lộ ra trào phúng nở ra nụ cười lớn. Tiếng cười rung động xung quanh thanh âm phát tán, có đầu Hung Thú bát giai đổ lại bị dọa cho sợ ngây người.

Nàng ta tựa như bị trêu chọc một dạng, sắc mặt ngày càng đỏ hồng, không dám ngẩng mặt.

“Ai chà, ai chà”.

“Hai người có vẽ tình chàng ý thiếp…”.

“Nhân lúc bọn ta tu luyện các ngươi…”.

Từng tiếng thanh âm từ trong phát ra, hai người phía ngoài vui đùa tựa như giật mình. Đám người từ lúc nào tỉnh dậy. Hai người có chút đỏ, tựa như bị bắt gặp một dạng. Định thần Vương Thiến tựa như muốn đánh trống lảng đám người quay qua hỏi.

“Các ngươi thức tỉnh khi nào”.

Hắc hắc!

“Không thức tỉnh làm sao bắt được cảnh này”.

Lời nói khá châm biếm đám người phát ra, tựa như được vui vẽ. Quả thật hai người bọn họ quả rất đẹp đôi, đều có ý tứ, chẳng qua quân đội kỹ luật nghiêm khắc mới không dám qua lại.

“Mùi thịt nướng thơm như này làm sao có thể không thức tỉnh”.

Tiểu Vũ phía xa thanh âm trong trẻo vọng tới, nàng không muốn trêu chọc nàng ta lúc lâu tựa như phá đi bầu không khí. Đám người nhìn qua có chút ngầm hiểu.

“Đúng a, quả thực thời gian lâu như vậy không có gì lót dạ cảm giác không thoải mái a”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN