Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn - Chương 4: Đột phá thất giai – Chuẩn Hồn Hoàn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn


Chương 4: Đột phá thất giai – Chuẩn Hồn Hoàn


Ngồi xếp bằng, thúc cẩy công pháp cực hạn hấp thụ điên cuồng, vách ngăn thất giai trước mặt hắn đều tựa như giấy mỏng manh có thể xé rách bất cứ lức nào. Hắn không đột phá mà ngược lại, linh khí bị hắn đưa vào Hồn Hải trui rèn Trọng Vấn Long Thương, một thời gian dài được trui rèn tựa như biến hóa, thân dài tản ra hoa văn màu tím đen như được chạp khắc dần dần tán đi thay vào đó quang mang màu đỏ ảm đạm bao trùm.

Linh khí liên tục bị hút đi với tốc độ chóng mặt bị Phong Thần thu vào Hồn Hải, tựa như đang một dần một biến lớn, từng vách ngăn tựa như yếu di liên tục bị đâm xuyên đi đạt 1 trượng, 2 trượng, 3 trượng, 4 trượng. Linh khí tiến vào mất hút tựa như một lổ đen thu nhỏ có thể hút cạn sạch. Linh khí tại đây tương đối nồng đậm cũng đủ để tấn giai lên Võ Hồn, liên tục phá vách ngăn có khả năng lớn Võ Hồn được ngưng tụ hết sức. Đoán không chừng khi ngưng tụ lại Võ Hồn có thể đạt tới đệ Tam Hồn Hoàn có khi thậm chí càng cô đọng cho ra phẩm giai ngày càng tốt hơn a.

Ngày qua ngày linh khí toàn bộ tầng này một mảng lớn bị hút sạch bán kính gần 2 dặm, linh khí tuy không được như khu trung tâm nhưng cũng đủ hắn sử dụng trong một thời gian dài. Người bình thường hấp thụ như thế đâu cần chỉ tốn khoảng 2 3 tháng không hơn, Phong Thần tựa như yêu nghiệt, chưa tới 10 ngày đã hút hết linh khí a.

Liên tục mở rộng phạm vi hấp thụ, xung quanh từng đầu Hung Thú nhìn thấy cũng bỏ chạy như gặp quỷ. Quả thật, Phong Thần tại đây ngưng tụ Võ Hồn tựa như không phát sinh động tĩnh quá lớn nhưng đầu Hung Thú bị hắn trong thời gian này hấp thụ hết sinh khi dẫn tới chết yểu mà không biết mình như thế nào chết. Quá kinh khủng a!

Quang mang phát ra ngày càng nồng đậm đột phá gông cùm xiềng xích liên tục đột phá chuẩn vũ khí bản nguyên dần được bao phủ bởi Hồn Lực dần dần bị hấp thụ nuôi dưỡng, từ một cây thương màu đen ngăm giờ mang sắc đỏ sậm như máu toàn thân, lưỡi thương bén nhọn nhìn vào cũng đủ thấy rợn người như dùng máu tế luyện.

Đanh đanh!

Từng tiếng vũ khí bản nguyên nứt ra rồi liền lại lặp lại nhiều lần dẫn đến Trọng Vấn Long Thương ngày một phát ra tinh quang đỏ nhạt bao phủ lấy, hình dáng lúc đầu nó tựa như sống động hơn, thân long trên lưỡi thương tựa như sống dậy quần quanh uốn lượn phát ra tiếng “Tê minh” như được thức tỉnh.

Dành hơn 2 tháng thời gian trui rèn, nó đả trở thành hoàn chỉnh Khí Võ Hồn không thể tách rời, quang mang tán đi, nó bắt đầu thu nhỏ dung nhập vào Linh Hải rồi biến mất. Lúc này cũng là lúc Phong Thần đột phá thất giai, đột phá tựa như không có gì biến dổi, chỉ là khí tức ngày càng trầm ổn tựa như đang thu liểm. Khí tức tựa như người bình thường một dạng, Phong Thần nén giử khí tức tại Linh Hải không cho nó dị động.

Từ lúc ngưng tụ thành Võ Hồn, Phong Thần bắt đầu luyện hóa linh khí bắt đầu đột phá, tuy chỉ cách thất giai một quảng ngắn nhưng cũng không dể tiến cấp như vậy. Quang mang một lần nữa lóe lên bao phủ toàn thân không một chút thu liễm, thúc đẩy linh khí xông thẳng vào từng xớ thịt, cơ thể tựa như bị linh khí bơm căng tới đỉnh điểm mới bắt đầu luyện hóa dần. Từng sợi tơ máu như căng ra kéo lấy một phần linh khí di chuyển khắp cơ thể không hao phí một chút. Quá trình kéo dần gần 5 canh giờ lúc này có một thanh âm thông báo từ trong đầu hiện lên.

“Keng, chúc mừng ký chủ đột phá Thất giai 1 cấp, toàn bộ chỉ số +20 điểm”.

Hiển thị!

Tên: Thập Phong Thần.

Chủng loại: Nhân tộc.

Năng lực: Quang – Ám, Người điều khiển Hắc Ám.

Cấp độ: Thất giai 1 cấp.

Tấn công: 1865+100 — Phòng ngự: 2350+200

Tốc độ: 2200+250 — Sát lực: 500+15

Ma công: 86+50 — Ma kháng: 150+70

Công pháp: [Hấp Tinh Đại Pháp]. [Thôn thiên Ma Công] (???)

Võ kỷ: [Phá Cầm Thương] (Đại thành), [Phá Chi Nhất Kích] (Trung cấp), [Quang Chi Cách Đấu Thuật] (Đại Thành), [Thuấn Di].

“Tốt. Chỉ số sức mạnh tăng khá cao a.”

Đứng dậy vươn cao người kéo dản gân cốt sau một thời gian không vận động. Trên tay Trọng Vấn Long Thương thôi diễn võ kỷ. Lúc này cảm giác vận dụng hoàn toàn khác biệt, cảm giác thoải mái chưa từng có.

Xoạt xoạt!

Tiếng ma sát trường thương cùng không khí phát ra từng tiếng kêu rõ ràng tựa như đang gào thét đau đớn bị xé rách một bộ phận. Không khí ngưng trọng tới cực điểm, sinh linh xung quanh đều tán đi không dám tới gần, sợ bị khí lực tán ra đánh trúng, không chết cũng bị thương.

Thôi diễn gần 1 canh giờ, trên người mồ hôi toát ra như mưa tắm ướt xủng. Cảm giác gân cốt được vận động thật thoải mái, trên gương mặt tỏ ra thoải mái, gương mặt trẻ ra trông như trung niên 40 tuổi một dạng, làn da hơi ngăm, ánh mắt đỏ sắc bén trông rất khát máu, trên mặt lộ ra nụ cười kỳ quái tựa như sắp làm thứ gì đó.

Mang theo trường thương chạy một mạch tới gần khu trung tâm, tại đây linh khí tập trung nồng đậm. Xung quanh bán kính 10 dặm lần lượt từng khí tức mạnh mẽ dần lộ ra, cảm giác áp bức hiện rõ.

“Lăng mộ này quả thật rộng lớn, không hổ là cấm địa một trong”.

Phong Thần vừa chạy vừa cảm thán.

Gần 3 canh giờ di chuyển liên tục, khu vực trung tâm ngày càng gần. Ngay lúc này Phong Thần đột ngột dừng lại, trên mặt toát ra vẻ ngưng trọng. Không khí ở đây áp lực rất lớn, cách trung tâm không xa có 4 luồng khí tức cường đại. Vượt qua cửu giai khí tức. Rõ ràng là sinh vật Vương cấp, không thể sai. Mỗi cảnh giới khí tức sẽ sinh ra biến hóa nhất định, nắm rõ được Linh Hải có thể phân biệt ra được.

Suy nghĩ một lúc lâu, Phong Thần quay người đi tới vùng lân cận. Trước mắt tựa như thảm chiến kịch liệt, thây nằm rải rác mọi nơi. Hung khí, giáp còn nhiều cái nguyên vẹn nằm ngổn ngang.

“Lão tử phát tài rồi”.

Nhanh chân đi tới, nhìn xung quanh kiểm tra khí tức không có một ai. Phong Thần nhanh như chớp lao tới lấy những gì được xem hữu ích. Toàn bộ trang bị đều được ném vào kho đồ, còn những đồ không trọng yếu đều vứt cho Hệ thống quy đổi tất cả.

Nhanh tay lấy từ chổ này tới chổ khác, tốc độ lấy đồ còn nhanh hơn cả đánh trận.

Toàn bộ đều thu hết rồi sao?

Gần 1 canh giờ đạo chích toàn bộ đồ đều bị lấy đi. Trên mặt hắn tựa như vẫn chưa thỏa mãn. Trong kho đồ lấy ra một con dao sắc lẻm, có thể nhìn thấy bản thân qua con dao, có thể cắt qua mọi phòng ngự một dạng.

Đi tới một cái xác gần đó, tay đưa dao tới vùng đan điền rạch một đường dài. Máu vẫn còn rỉ ra một ít chừng tỏ trận chiến vừa diễn ra không quá 1 ngày thời gian.

Đưa dao vào sâu hơn, dường như bị thứ gì chặn lại, rất cứng.

“Hệ thống, đây là thứ gì?”

“Hồn Tinh sơ giai, dùng để hấp thụ Hồn Hoàn. Kiến nghị thu toàn bộ. Ra ngoài có thể thu được bộn tiền”.

“…”

Phong Thần hơi sững sờ một lúc mới đáp lại.

“Hệ thống nhà ngươi cũng biết suy nghĩ.

Tốt. Ta thu”.

Cũng không có gì gọi Hồn Tinh trung giai cùng cao giai một dạng. Phong Thần thu lấy gần 100 bộ cảm thấy nhiều quá đều sơ giai. Hơi thất vọng nhìn xung quanh một vòng nhìn thấy phía đằng xa kia có bộ thi thể cao hơn 2m dài gần 5m Hoàng Kim Hổ nằm thoi thóp. Phong Thần đi tới, nhìn xung quanh thấy hơi thở yếu ớt, mặc dù không phải vết thương chí mạng, do mất máu quá nhiều dẫn đến suy kiệt.

“Hoàng Kim Hổ, Bát giai nhị cấp Hồn Thú, đã sinh ra linh trí”.

Linh trí sao?

Phong Thần đi tới, nhìn xuống vết thương phần vụng bị cắt rất sâu tựa như có thứ gì đó tuôn ra ngoài nhưng bị một lớp màng Linh khí chắn lại.

Trong mắt nó tựa như chảy nước mắt một dạng, khả năng kéo dài không được bao lâu liền chết đi.

“Hệ thống, còn cứu được không”.

“Kiến nghị dùng 1000 điểm tích phân đổi lấy Hổi Thể Đan, chỉ dùng để cầm máu cùng tăng tốc độ hồi phục”.

Phong Thần trong kho đồ lấy ra một viên màu xám trắng hình cầu đan dược, banh miệng Hoàng Kim Hổ, dùng Linh khí ép thành bột phấn đẩy vào trong cơ thể. Bình sinh Hoàng Kim Hổ tốc độ hồi phục khá nhanh chóng cộng thêm đan dược bổ sung, miệng vết thương tựa như sống lại liên tục bò khép lại.

Phong Thần không quan tâm cho lắm, quay người tiếp tục lấy Hồn Tinh. Loay hoay gần 2 canh giờ, trong tay cũng giữ gần 200 Hồn Tinh sơ giai.

Rống rống!

Lúc này Hoàng Kim Hổ vùng dậy, vết thương đã khép nhưng do mất quá nhiều máu, suy yếu đến cực hạn. Tiến tới gần Phong Thần tựa như biết được mục đích, kêu lên hai tiếng, tiếng gầm rất uy lực nhìn không giống suy yếu một chút nào.

Quay đầu nhìn lại, Phong Thần cũng không hiểu nó muốn làm cái gì. Hoàn Kim Hổ đi tới, Phong Thần cũng không quan tâm bị tấn công, hắn hiện tại sức mạnh cũng có thể so cùng bát giai chứ nói gì tới bát giai đến di chuyển còn khó. Hoàng Kim Hổ đi tới ngoặm lấy ống tay áo rồi quay người, tựa như đang hướng đi tới nơi nào đó. Lúc này mới biết được ý đồ của nó.

Đi gần 15 phút đồng hồ, phía xa kia có một hắc động cao gần 10m rộng gần 5m. Phía xa tản ra một mùi hôi thối theo gió tán ra ngoài. Tới gần hắc động, Hoàng Kim Hổ mới nhả ra. Hiểu ý đồ của nó. Phong Thần đi vào trong gần 10 phút đồng hồ.

Lúc này nhìn thấy một bộ thi thể đang bị phân hủy dài gần 30m bạch xà. Rõ ràng đây là một đầu Bạch Sát Xà Hoàng, chiều dài ngắn hơn nhiều so với các loại xà khác như đứa trẻ nhưng sức mạnh lại không thua kém gì, thậm chí còn nhỉnh hơn về tấn công mang kịch độc cùng tốc độ nhanh gấp mấy lần tốc độ bình thường.

Đi tới phần gần cuối, có một viên Hồn Tinh màu tím nằm ngay ngắn trên nền đất. Phong Thần trên mặt hiện một nụ cười rất thích thú. Đưa tay ra nhặt lên, lúc này Hệ thống vang lên tiếng thông báo.

“Keng, chúc mừng Ký chủ nhặt được 3000 năm Tu Vi Bạch Sát Xà Hoàng, do chết một thời gian dài Hồn Tinh Linh khí tán mất một bộ phận”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN