Huyền Linh Ký - Chương 306: Hợp tác
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Huyền Linh Ký


Chương 306: Hợp tác


Dương Thiên khóe miệng không khỏi giật giật, không nghĩ đến Nữ Hoàng lại có hứng thú như thế, trực tiếp kích phát sức mạnh của linh thể để gia tăng nồng độ chung của các chất bên trong đó, ngoại trừ yêu thú mộng xà và mật ong trăm năm ra thì các dược liệu khác đều được đề thăng lên cao ngất ngưởng. Để bù đắp lại thiếu hụt này, nàng trực tiếp hòa hương khí của Hương Thảo Linh Thể vào bên trong khiến cho Vãng Sinh Tửu phát ra một mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái.

Thủ đoạn như thế mặc dù thần dị nhưng không phải khó khăn với thế giới huyền linh thuật thiên biến vạn hóa này, chẳng qua sẽ có tổn thất một chút đến thân thể cho nên chẳng ai lại đi hao tổn chỉ để đề thăng thức uống cả, nhưng nữ hoàng thì trực tiếp đề thăng Vãng Sinh Tửu lên ngang với khi được ủ khoảng mười đến hai mươi năm. Vì Dương Thiên chưa được nếm thử nên hắn cũng chỉ đoán chừng thôi, nhưng như thế cũng hết sức kinh người rồi.

Dương Thiên không ngờ đến nàng sẽ thúc đẩy linh dược trong Vãng Sinh Tửu cho nên khá bất ngờ khi nàng có thể phát hiện ra dược liệu cuối cùng nằm ngoài hai mươi tám loại dược liệu kia. Nó cùng với Mộng Xà tổng cộng lại Vãng Sinh Tửu cần đến ba mươi loại nguyên liệu với liều lượng và quá trình phức tạp mới có thể ủ chế ra, hơn nấu xong còn cần ủ thêm một trăm ngày mới có thể uống được, đủ để thấy loại rượu này thần kỳ.

Sau khi suy ngẫm chừng ba mươi giây, nữ hoàng mới phảng ứng lại, ngữ khí có chút khác thường nói.

“Ngươi cũng to gan đấy, dám dùng cả Thức Thần Nấm vào trong việc ủ chế.”

Quả nhiên vẫn bị nàng đoán ra, chỉ với một liều lượng siêu nhỏ như thế mà nàng cũng tìm tòi đến cùng cho được thì thật sự là kinh người, đổi lại là người khác thì chẳng bao giờ phát hiện ra được, thậm chí có phát hiện ra thì cũng khó lòng mà gọi tên loại nấm ma thuật này được đâu.

Dương Thiên nhún vai thản nhiên đáp.

“Muốn tác động đến tinh thần thì khó có loài dược liệu nào hiệu quả bằng Thức Thần Nấm lắm.”

Nữ hoàng gật gù, nàng không thể phản bác được việc sử dụng Thức Thần Nấm để tác động đến tinh thần là biện pháp hiệu quả nhất, tác dụng của nó rất mạnh liều lượng đủ nhiều thậm chí có thể phá hủy cả tinh thần ý niệm cấp bốn, biến cường giả thành kẻ ngu ngốc nữa cơ. Hơn nữa loại nấm này có thể gây nghiện nên nó không được chào đón cho lắm, sẽ bị những người khác coi là thủ đoạn hạ lưu để lôi kéo khách hàng. Người sử dụng sản phẩm có loại nấm này thì bị coi thành kẻ nghiện, xã hội kỳ thị.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Nữ hoàng hiểu rằng không có Hương Thảo Linh Thể cùng với sự kích phát của nàng thì Vương Giả cũng đừng nghĩ có thể nhận ra loại vật liệu ẩn giấu kỹ càng này.

“Rất thú vị, tỉ lệ điều chế rất phù hợp. Lấy Thức Thần Nấm làm chủ mà lại thông qua nhiều quá trình để che giấu đi đặc tính của nó, tinh tế kết hợp với Mộng Xà để tạo nên một ảo cảnh mang đầy thần tính. Tạo nghệ dược học của ngươi cũng thâm sâu ra trò đấy.”

Dương Thiên cười trừ, từ chối cho ý kiến. Hắn mặc dù có hiểu sơ về dược lý nhưng công lao kết hợp các loại dược liệu vẫn là của Lê Tĩnh, phải nói thiên phú của Lê Tĩnh thật sự là xuất sắc khoáng tuyệt cổ kim, học một biết mười, từ một mà có thể suy luận ra nhiều thứ mới có thể nghiên cứu ra loại rượu đặc biệt này.

Nữ hoàng lại chậm rãi nhấp một ngụm, con mắt híp lại thành một khe nhỏ biểu lộ thích thú sau đó lẩm bẩm.

“Nếu bổ sung thêm ba loại cà độc dược cùng với viễn chí, phục thần vào trong này thì hiệu quả sẽ phóng đại ít nhất là năm mười phần trăm, đáng tiếc sẽ lộ ra một chút vị đắng. Nếu chỉ cho thêm một loại thôi thì vị sẽ không thay đổi, hiệu quả lại chỉ tăng thêm hai mươi phần trăm mà thôi…”

Sau một hồi, Nữ Hoàng quay sang nói với Dương Thiên. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.

“Rượu này ta rất thích, nó có tên chứ?”

Dương Thiên đưa nốt một nửa bình rượu trong nhẫn chứa ngọc cho nàng, vừa nói.

“Ta gọi nó là Vãng Sinh Tửu.”

Nữ hoàng gật gù, đúng là cái ảo giác do loại rượu này gây ra có thể làm cho người ta trải nghiệm hồng trần, nhìn ngắm nhân sinh thật. Đáng tiếc không đủ chân thật, cũng không thể kéo dài quá lâu, không đủ để giải những khúc mắc đã chấp nhất quá nặng.

Nhưng nếu như cải tiến một chút thì nàng chắc chắn có thể làm cho Huyền Phủ Cảnh đỉnh phong cũng trải nghiệm vãng sinh về miền cực lạc luôn. Có điều nàng mới khinh thường ăn cắp công thức này đấy, phải làm cho Dương Thiên cam tâm tình nguyện giao ra cách điều chế mới được.

Ý niệm vừa chuyển, Dương Thiên cùng với Nữ Hoàng đã về đến vị trí lúc trước, Nữ Hoàng ngồi xuống ngai vị của mình, khẽ nhấm một miếng rượu nhỏ. Nàng chưa kịp lên tiếng thì Dương Thiên đã giành trước nói.

“Nữ hoàng đã yêu thích Vãng Sinh Tửu như thế, chi bằng chúng ta làm một đợt hợp tác.”

Con mắt của Nữ Hoàng híp lại, nàng cũng là một người thông tuệ hơn nữa thái độ của nàng đối đãi với Dương Thiên rất công bằng, thậm chí có một xíu chuyển biến tốt đẹp sau khi mà Dương Thiên kể về nguyên do đến đây, cho nên nàng tận lực đề cao xem Dương Thiên sẽ đưa cho nàng đề nghị gì.

Dương Thiên quả nhiên không làm nàng thất vọng, rất biết cách làm ăn, hơn nữa mức giá đưa ra không nhỏ.

“Quá trình ủ chế Vãng Sinh Trì phức tạp, lại cần nơi có nồng độ huyền khí cao, nhiệt lượng cũng rất quan trọng. Ta không có nhiều nhân lực để đảm bảo quy trình sản xuất quy mô lớn, cho nên muốn nữ hoàng giúp ta việc này. Đổi lại, Nữ Hoàng có thể cầm bốn mươi phần trăm lợi ích.”

Dương Thiên mạnh tay mà bỏ ra bốn mươi phần trăm lợi ích cho Nữ Hoàng, đương nhiên phần nguyên liệu cũng sẽ do nàng đảm nhận, nhưng đừng quên nàng có Hương Thảo Linh Thể, vật liệu đối với nàng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.

Nữ Hoàng híp mắt nhìn Dương Thiên, không thể không nói tư duy hiện đại của Dương Thiên có thể thừa sức giúp hắn trở thành phú hào trong thế giới này, nhưng thế giới này không phải cứ muốn giàu là giàu được, phải có thực lực giữ mạng cái đã.

Dương Thiên nhường ra một miếng lợi ích lớn cho nàng cũng đồng thời buộc quan hệ của cả hai về gần nhau hơn, ít nhất là hắn sẽ không lo lắng việc bị người khác làm khó dễ Vãng Sinh Tửu lưu thông nữa.

“Ngươi rất thông minh, cũng rất quyết đoán. Cuộc làm ăn này ta nhận.”

Nữ hoàng suy nghĩ thoáng cái liền gật đầu. Nàng đã đánh ý định Vãng Sinh Tửu từ đầu, lại thêm điều kiện của Dương Thiên tốt đến mức đủ để nàng đồng ý. Cuối cùng chính là phong thái bình tĩnh cùng với khả năng xử lý khôn ngoan của Dương Thiên dẫn động nàng.

Nàng có lý do để ở lại nơi này, đại trận bao phủ nơi đây cũng không phải chỉ hít khí trời mà sống, cũng cần tài nguyên cung cấp, cho nên nàng cũng không chê tiền đâu. Với lại Dương Thiên nói rằng “nàng lo phần sản xuất”, vậy thì con đường tiêu thụ của tiểu tử này hẳn là không kém, ít nhất cũng phải tầm cỡ bao trùm Vương Triều.

Mà mạng lưới như thế thì chỉ có bốn đại thương hội mới có thôi, các nhà nhỏ lẻ khác còn lâu mới có thể sống được dưới sức ép của bốn thương hội khi mà tung ra một tuyệt phẩm thế này. Vừa hay, nàng cũng cần một đồng minh như thế để củng cố địa vị.

Nữ hoàng phỏng đoán không sai, Dương Thiên đúng là có mạng lưới của mình thật, và đúng là một trong bốn đại thương hội, mặc dù địa vị ở đó có chút bấp bênh, nhưng vẫn là nguồn lưu chuyển đáng tin cậy. Chính là Hồng Nguyệt Dao của Hoa Hồng Thương Hội.

Dương Thiên soạn thảo một bản Huyết Khế, sau đó lại yêu cầu sử dụng thiên đạo thệ ngôn tuân thủ huyết khế, coi như hai lần bảo hiểm. Để Dương Thiên có chút bất ngờ chính là tên của nàng, một cái tên ẩn giấu đầy cố sự.

Trầm Mộng Thư.

Sau đó Dương Thiên bàn giao cách thức ủ chế và chưng cất rượu, đồng thời đảm bảo hai tháng sau cử người đưa chuyên gia ủ chế đến.

Đêm đó, toàn bộ lâu đài mở tiệc ăn mừng, một nhóm Vãng Sinh Tửu được nữ hoàng điều chế theo công thức làm ra trong nháy mắt, hơn nữa nàng cố ý cắt bỏ quá trình ủ một trăm ngày nên hiệu quả cùng độ ngon bị giảm xuống đáng kể, chẳng qua vẫn thừa đủ cho đám thuộc hạ trong lâu đài lâm vào một lần ảo cảnh.

Còn nàng và Dương Thiên đương nhiên dùng loại rượu ngon nhất, thưởng thức những khung cảnh tuyệt vời nhất rồi. Cả hai cùng nói rất nhiều chuyện, chủ yếu là tán gẫu một chút chuyện trên trời dưới đất của đại lục mà thôi. Giữa nàng và Dương Thiên còn có chênh lệch rất lớn cho nên tâm thái không thể buông lỏng toàn bộ ra ngoài được. Có điều, đây cũng là ngày vui nhất trong suốt ba trăm năm đã qua của nàng.

Trầm Hương Cốc, ngày một tháng mười một.

Dương Thiên cáo biệt Trầm Mộng Thư truyền tống ra ngoài cửa của Trầm Hương Cốc. Phải nói đại trận này do đích thân Tiểu Đao Thánh dựng lên có khác, kỳ diệu vô cùng, Thánh Nhân không đến thì đừng hòng có ai phá được, thậm chí Thánh Nhân cũng phải tốn ít nhiều công phu.

Hơn nữa vị trí cũng khá bình thường, lẩn khuất bên trong đại thế, còn lâu mới gây đến những tồn tại đỉnh tiêm như thế chú ý.

Chẳng qua khuôn mặt của Dương Thiên có chút không bình thừogn nổi. Một phần là do sự thiếu hương khí dẫn đến tình trạng tinh thần không thư giãn, một phần là do tin tức mà Trầm Mộng Thư vừa mới nói cho hắn.

Chiến tranh bùng phát rồi!

p/s: Quyển thứ hai kết thúc. Quyển ba chuẩn bị lên sóng, cầu hoa thơm kẹo ngọt:’(

p/s: Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho Huyền Linh Ký.

Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN