Huyền Linh Ký - Chương 313: Thu phục
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Huyền Linh Ký


Chương 313: Thu phục


Quân Thanh Uyên suy tính kỹ càng trong thời gian thật nhanh không làm rõ được mục đích cụ thể của Dương Thiên, thế ngang bằng cũng đã mất đi cho nên nàng đành hạ nửa nhịp.

“Không biết ý của Dương công tử thế nào?”

Dương Thiên thu hồi trọng lực áp chế liền kích hoạt lên mười loại sát trận nổi lên một đám dị tượng đan xen, chỉ cần Quân Thanh Uyên dám động thủ thì hắn sẽ cho nàng biết tay ngay lập tức, sau đó mới thong dong nói ra.

“Ta tới đây trước có ba việc muốn hợp tác cùng Quân hội trưởng, không biết hội trưởng có nguyện ý lắng nghe hay không?”

Quân Thanh Uyên mặc dù biệt khuất trong lòng nhưng cũng không có biện pháp nào, rõ ràng là nàng đang bị Dương Thiên “bắt nạt”. Nhưng cũng không phải Dương Thiên làm điều tiêu khiển mà mấy lời nói này sẽ kéo tâm lý của Quân Thanh Uyên xuống, sau đó hắn đưa lên từ từ, điều này sẽ khiến cho điều kiện của Dương Thiên dễ được chấp thuận hơn.

Dù sao hắn cũng không muốn cá chết lưới rách đâu.

Quân Thanh Uyên âm thầm hừ lạnh nói.

“Tiểu nữ xin rửa tai lắng nghe.”

“Việc đầu tiên cũng chính là muốn Thần Hành Thương Hội ở mỗi phân hội đều mở ra một quầy Vãng Sinh Trì, đại diện ta bán ra Vãng Sinh Tửu trên toàn bộ Đông Nam Vực.”

Quân Thanh Uyên cười khổ, không nghĩ đến Dương Thiên sẽ thật sự bàn bạc chuyện này, nhưng ngữ khí của Dương Thiên thì tràn đầy quả quyết, giống như quân vương hạ lệnh, nào cho phép trái lời. Nàng cũng lấy góc độ của một người làm ăn mà đáp.

“Dương công tử cũng không phải không biết tình hình của thương hội hiện tại, đã không có khả năng trải dài toàn bộ đại vực rồi. Nếu như công tử thật muốn giao việc này đến Thần Hành Thương Hội thì ta chỉ có thể đảm bảo trong khu vực của Đường Đô mà thôi.”

Dương Thiên lắc đầu.

“Việc hợp tác này chính là thành ý mà ta đưa tới, các ngươi cũng không cần làm gì ngoài việc chuyền hàng bán ra rồi thu tiền về cả.”

Quân Thanh Uyên còn muốn lên tiếng thì Dương Thiên lập tức đánh gãy.

“Việc thứ hai chính là thứ này đây.”

Dương Thiên lấy từ trong nhẫn chứa vật ra một viên ngọc, bàn tay khẽ chuyển vài lần hình thành các đường vân kỳ dị, kết nối với nhau thành các ấn kỳ kỳ lạ, đường nét đen xen rối mắt, nhìn theo một đoạn sẽ bị mất dấu vết, hết sức khó hiểu.

Quân Thanh Uyên chăm chú một hồi rất lâu, càng nhìn càng mê man đến cuối cùng chuyển sang kinh hãi, không thể tin nổi.

“Đây…đây là…tọa độ không gian?”

Tọa độ không gian chính là vật mà các đại thương hội nằm mơ cũng muốn lấy được, nói là “thần vật” để các đại thương hội tôn thờ cũng không sai. Chỉ có bậc kỳ tài như Thần Hành Lão Nhân mới khám phá ra một phương phát đặc biệt, tự thành một lưu phái đã đủ hoành bá thương giới, ép ba đại thương hội không thở được thì đủ hiểu thứ này thần kỳ đến thế nào.

Hồng Nguyệt Dao cũng trừng lớn hai mắt, cố gắng nắm bắt lấy toàn bộ tọa độ không gian này. Mặc dù không biết tọa độ không gian này sẽ dẫn đi đâu, nhưng có được một tọa độ hoàn chỉnh có thể từ đó đảo ngược ra quy luật tính toán tọa độ, giá trị cũng không cần phải bàn cãi.

Dương Thiên đương nhiên không tài tình đến độ có thể tự tìm kiếm ra tọa độ không gian được, hắn lấy được thứ này từ trong tay của Bất Diệt Chi Tâm. Nói đúng hơn thì lấy được cách tính toán tọa độ không gian cùng với cách xây dựng truyền tống trận.

Đương nhiên tọa độ không gian này cũng không phải loại không ổn định kia, mà là một loại truyền tống trong phạm vi ngắn, có thể cảm ứng lẫn nhau, sẽ không phải thay đổi một cách thường xuyên.

Đừng thắc mắc rằng Bất Diệt Chi Tâm tự dưng lại “tốt bụng” đến thế, hắn dùng một đợt giao dịch này lấy đi hai phần “thù lao”, tâm tình còn “vui vẻ” nói chuyện phiếm một lúc với Dương Thiên nữa cơ.

Tình huống của Dương Thiên cũng không phải quá cấp bách, nhưng xét trên khía cạnh tri thức thì Dương Thiên phải chấp nhận đánh đổi thôi, nếu không có cả trăm năm nữa hắn cũng không tiếp xúc được mấy cái bí ẩn này mất. Nhìn các đại thế gia “bất lực” trước phương pháp tính toán tọa độ không gian là hiểu rồi. Đương nhiên việc này cũng vừa mới được hắn quyết định thôi chứ, trước đấy hắn còn chưa nắm thóp được Quân Thanh Uyên nên chưa hề trao đổi những thứ này.

Hay nói đúng ra thì Bất Diệt Chi Tâm đã kiếm được thù lao mĩ mãn nhờ những thông tin mà chính hắn cố ý đưa cho Dương Thiên.

Dương Thiên như cười mà không phải cười, hắn không định giao ra phương pháp tính tọa độ ổn định đâu, thay vào đó cứ dùng cách đơn giản mà Thần Hành Lão Nhân đã dùng thì hiệu quả sẽ tốt hơn, nhưng để có tính thuyết phục cao thì “hàng mẫu” phải là thứ tốt nhất mới được.

“Quân hội trưởng không nhìn nhầm đâu, mặc dù ta nắm giữ cách tạo dựng tọa độ không gian, nhưng không có thuộc tính không gian nên không hoàn toàn thi triển ra được.”

Quân Thanh Uyên mờ mịt đánh giá khối ngọc này, lại nhìn đánh giá Dương Thiên, trong nhất thời không biết phải nói gì. Ngụ ý của Dương Thiên không quá rõ ràng nhưng “món hàng” này có giá trị quá lớn rồi, ngoài thương hội này ra thì làm gì có thứ gì đủ giá trị giao dịch với nó nữa chứ.

Thần Hành Thương Hội lập nên bởi Thần Hành Lão Nhân, căn cơ chính là mạng lưới vận chuyển số một của đại vực, mà bản chất chính là tọa độ không gian này đây. Dương Thiên đang nắm gốc gác của thương hội rồi thì nàng làm gì còn đường mà thương thảo nữa.

Đổi lại bất cứ nhà nào trong ba đại thương hội nắm giữ “nó” thì Thần Hành Thương Hội cũng sẽ xóa sổ thôi, nàng không muốn giao dịch cũng phải giao dịch mà thôi.

Cậy nhờ duy nhất của nàng chỉ có Khiêu Dược Hồng Ngưu thôi, nhưng nàng cũng không ngu ngốc đến nỗi cho rằng cả cái đại vực lớn thế này mà không có ai sử hữu thuộc tính không gian đâu, ít nhiều cũng phải có lấy vài người.

Quân Thanh Uyên giống như đánh mất toàn bộ sức lực, khuôn mặt biến ảo không ngừng, nếu như có người có thể thi triển vọng khí thuật sẽ có thể nhìn thấy tử khí của nàng từng bước lan tràn.

Dương Thiên dù không biết vọng khí thuật nhưng cái nét biểu cảm của kẻ chán sống này quá rõ ràng, hắn liền có thể nhận định được rõ ràng. Trong lòng hắn không khỏi âm thầm tự trách quá coi thường mức độ nghiêm trọng của đả kích khiến này, khiến cho nàng rơi xuống độ sâu không đáy.

“Quân hội trưởng cảm thấy thành ý của ta thế nào?”

Không dám để nàng tiếp tục nghĩ quẩn, Dương Thiên lập tức lên tiếng đánh ngang sự mông lung của nàng. Cảnh giới tinh thần ý niệm dễ bị đả kích cũng tốt cho Dương Thiên tính toán, nhưng dễ bị đả kích quá thì hắn cũng hết sức đau đầu.

Quân Thanh Uyên ngữ điệu như thường, cảm xúc trên mặt không đổi nói.

“Thành ý của công tử cũng quá “nặng” một chút.”

Dương Thiên nhún vai, giọng nói không nhanh không chậm, bá giả chi ý càng đậm, cách xưng hô cũng đổi một lượt.

“Việc thứ ba…ta cho ngươi hai sự lựa chọn.”

Ngữ khí của Dương Thiên lại trở nên trịnh trọng một chút.

“Hoặc là mang theo thương hội trở thành thế lực phụ thuộc của ta, hoặc là dựa trên cơ sở hai điều hợp tác phía trên, Vãng Sinh Tửu chia cho các ngươi mười lăm phần trăm lợi nhuận, những việc kinh doanh khác ta lấy ba mươi phần trăm.”

Ép người cũng chừa cho người một đường sống như vậy mới có thể đạt đến mục đích được. Điều kiện mà Dương Thiên mở ra đã vô cùng có lợi cho nàng rồi, nàng lựa chọn đường nào thì nàng cũng có lợi, Dương Thiên cũng không phải chịu tổn thất gì.

Việc duy trì một hệ thống vận chuyển không phải là điều dễ dàng, nhưng nếu Quân Thanh Uyên chịu trở thành thế lực phụ thuộc của hắn thì vấn đề của Hồng Nguyệt Dao dễ giải quyết hơn rất nhiều. Nếu không kể hoạch của hắn lại phải thay đổi để tới giải quyết phần sau nữa thôi.

Quân Thanh Uyên cùng Hồng Nguyệt Dao đồng thời đều toát ra dị sắc trong ánh mắt, tất cả đều tràn đầy khó hiểu. Điều kiện của Dương Thiên không khỏi “quá dễ đi”, Quân Thanh Uyên hoàn toàn có thể lựa chọn điều thứ hai. Lấy sự hiểu biết của Hồng Nguyệt Dao thì nàng chắc chắn Dương Thiên sẽ không đổi ý.

Dương Thiên không phải là người dễ chịu thiệt thòi mà lại đưa ra hai điều kiện chênh lệch như thế.

Quân Thanh Uyên thì thoáng lấy được hi vọng, nhưng nàng cũng lo lắng nếu nàng chọn điều thứ hai thì Dương Thiên sẽ lật lọng phá hủy căn cơ của thương hội mất.

Giống như nhìn thấu được lo lắng của Quân Thanh Uyên, Dương Thiên chắp hai tay sau lưng, giọng nói tràn đầy ý vị thâm trường.

“Điều kiện mà ta đưa ra đầy đủ để khôi phục vị thế của Thần Hành Thương Hội, trên đại vực này cũng chưa chắc có người sẽ chịu bỏ ra cho Quân hội trưởng đâu. Hơn nữa mấy món đồ chơi nhỏ này không phải ai cũng có thể xuất ra được.”

Dương Thiên không tiếp tục lên tiếng nữa, yên lặng chờ đợi. Quân Thanh Uyên suy nghĩ ngàn vạn nhưng nàng cũng rất khó có thể đưa ra quyết định, lâm vào trầm tư thật lâu, không biết thế nào cho phải.

Quân Thanh Uyên thật sự muốn khôi phục lại thương hội, nhưng nếu lựa chọn thần phục Dương Thiên thì có vẻ bán đi tâm huyết của ông nội nàng mất rồi. Nhưng nếu không thần phục thì dù có tạm thời ổn định được thương hội thì mấy trăm năm sau cũng phải chịu số phận hủy diệt mà thôi.

Một hồi lâu sau, Quân Thanh Uyên như lấy hết dũng khí để có thể đặt câu hỏi cho Dương Thiên.

“Dương công tử là người của thập đại gia tộc?”

Dương Thiên lắc đầu. Quân Thanh Uyên lại hỏi.

“Vậy ngài có thể chống đỡ lại thập đại gia tộc?”

Dương Thiên nở một nụ cười thần bí, hắn biết Quân Thanh Uyên đã làm ra quyết định rồi, mục đích của hắn cũng đã hoàn thành, cho nên bản thân chỉ thần bí nói.

“Ngươi không cần để tâm đến việc của thập đại gia tộc.”

Quân Thanh Uyên do dự đánh giá Dương Thiên thật lâu, cuối cùng cắn răng làm ra quyết định. Ba ngón tay của nàng nâng lên, vận khởi huyền linh trong cơ thể, tinh thần ý niệm quán chú về bốn phía.

“Quân Thanh Uyên nguyện đem Thần Hành Thương Hội quy phục dưới trướng Dương công tử, vĩnh viễn trung tâm, vạn kiếp không đổi. Nếu có trái lời thì trời chu đất diệt.”

Thiên đạo thệ ngôn đưa ra, một cỗ lực lượng huyền diệu giáng xuống, chui vào trong linh hải của Quân Thanh Uyên sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Thiên đạo đã ghi nhận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN