Huyền Thiên Tà Tôn - Chương 7: Khiêu khiêu đường (hạ)!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Huyền Thiên Tà Tôn


Chương 7: Khiêu khiêu đường (hạ)!


– A… Viện trưởng… Ta…

Trương Tử Hàm nhất thời lúng túng, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ trở nên đỏ bừng. Nguyên lai nàng chỉ định lừa dối mấy tiểu hài tử này để chúng ra sức diễn luyện mà thôi. Về phần cái “phần thưởng bí mật” kia chính là sáng tạo độc đáo do nàng tự tay chế tác, tùy thời đều mang trên người. Nhưng trước mặt viện trưởng, nàng sao có thể không biết xấu hổ mà mang ra? Vốn định tìm một thứ gì đó thay thế, nhưng khổ nỗi, nàng một thân quần áo nhẹ nhàng, ngoại trừ thứ mà nàng gọi là “phần thưởng bí mật” kia, cũng không còn bất cứ vật gì khác.

Trương Tử Hàm cảm giác khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, thế nhưng đối mặt với Dương lão, Liệt Hỏa Quân Thần Dương Hồng Toàn, cùng với Dương Thiên Lôi và đông đảo ánh mắt chờ mong của đám tiểu hài tử, nàng đành phải chậm rãi móc từ trong túi tiền ra một vật gọi là “phần thưởng bí mật”, vô cùng xấu hổ duỗi bàn tay nhỏ bé ngọc ngà.

Màu đỏ, màu xanh, màu tím… Nguyên một đám tiểu đậu đậu trong suốt, sáng lóng lánh xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Cả cái cổ trắng như tuyết của Trương Tử Hàm cũng đều trở nên đỏ bừng, giống y như lúc nàng thấy Dương Thiên Lôi xích lõa vậy.

– Ồ! Đây là vật gì vậy?

Lấy kiến thức rộng rãi của Dương lão và Dương Hồng Toàn cũng không nhận ra tiểu Đậu đậu đáng yêu trong tay Trương Tử Hàm.

– Đường…

– Đường?

Hai lão đầu kinh ngạc mở to hai mắt.

– Ta…Đường do ta tự tay làm…Ta gọi nó là … Khiêu khiêu đường…

Trương Tử Hàm xấu hổ thấp giọng nói.

– Ha ha ha…

Hai lão nhân rốt cục không nhịn được bật cười thành tiếng. Ngay cả người thiết diện vô tình như Huyết Y Đại Tướng Dương Huyền Phong cũng không nhịn được, khóe miệng co quắp lại.

Tiểu nha đầu này thật đáng yêu!

– Ăn rất ngon…Thực sự ăn rất ngon …!

Trương Tử Hàm nhịn không được nói thêm. Lời vừa nói ra càng khiến hai lão nhân cười lớn hơn.

Khác với hai lão nhân chính là, Dương Thiên Lôi cũng khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kích động không thể tưởng tượng được, còn có thêm cả vẻ chấn động!

Là một người có kiến thức rộng rãi, cũng đã xem qua không ít các trang web đại sắc giới, tại phương diện khác có thể hắn ngu dốt, nhưng đối với loại công cụ gọi là“khiêu khiêu đường” này, Dương Thiên Lôi không thể nào không quen thuộc. Chứng kiến tiểu mỹ nữ tạm thời xếp thứ nhất trong suy nghĩ của mình không ngờ lại xuất ra cái vật “mê người” đó, trong đầu Dương Thiên Lôi nhất thời xuất hiện tràng cảnh không dành cho lứa tuổi nhi đồng, nhìn về phía mỹ nữ lão sư, hai tròng mắt dần hiện ra quang mang cổ quái chỉ có hắn mới có thể hiểu được.

– Đồ tốt! Ta rất thích! Cực kỳ thích! Cảm tạ mỹ nữ lão sư.

Dương Thiên Lôi mang theo một tia mỉm cười kỳ dị, nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của Trương Tử Hàm, dốc toàn bộ “khiêu khiêu đường” trong tay nàng sang lòng bàn tay mình, vô cùng nghiêm túc nói.

– Mỹ nữ lão sư?

Dương Hồng Toàn và Dương Huyền Phong đồng thời nhìn về phía Dương Thiên Lôi. Bọn họ rõ ràng cảm nhận được, Dương Thiên Lôi lúc này so với trước đây dường như đã khác rất nhiều. Những lời như vậy, trước đây hắn tuyệt không có khả năng nói ra. Bất quá, hai người liền cảm thấy thoải mái. Có lẽ trước đây hắn chịu quá nhiều áp lực, hiện tại đã đột phá bình cảnh, trở thành Tinh giả cấp một, áp lực trói buộc hắn sáu năm, rốt cuộc đã được gỡ bỏ. Hắn lúc này mới thực sự là hắn?

– Ừ! Không tệ! Không tệ! Tuy nhiên, lão nhân ta hi vọng ngươi một lần nữa ban thưởng hạng nhất cho Dương Thiên Lôi!

Dương lão nói đến đây, tựa hồ hữu ý vô ý liếc nhìn Dương Thiên Lôi, cánh tay già nua nhẹ nhàng vung lên, thoáng chốc, một cỗ tinh thần lực thổ hệ khủng bố xuất hiện, bày ra một tầng kết giới nghiêm mật, ngăn cách hoàn toàn mọi người với đám tiểu hài tử kia.

Dương Hồng Toàn, Dương Huyền Phong, Dương Thiên Lôi cùng Trương Tử Hàm đồng thời cả kinh, không rõ vì sao Dương lão lại bày ra tầng kết giới này. Lẽ nào có chuyện tình cơ mật muốn nói?

– Viện trưởng, ngài nói…

Trương Tử Hàm nhẹ giọng nói.

– Hùng Vương Đoán Cơ Công đối với Thiên Lôi mà nói, không còn ý nghĩa lớn trong tu luyện về sau. Ngươi hãy truyền cho hắn “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh” đi,

– “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh”?

Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm, Dương Hồng Toàn và Dương Huyền Phong đồng thời cả kinh.

“Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh” cũng giống như Hùng Vương Đoán Cơ Công, đều là công pháp sơ cấp thượng thừa nhất. Tuy nhiên, Hùng Vương Đoán Cơ Công là công pháp tất cả học giả tại Học viện Cực Dương đều phải tuy luyện, cũng là chương trình tu luyện duy nhất. Nhưng muốn tu luyện “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh” lại cần điều kiện cực cao. Thứ nhất, phải dưới tám tuổi, thứ hai, phải đạt được cảnh giới Tinh giả cấp một Đại thành. Nói cách khác, phải rèn luyện hoàn toàn 100% chủ cơ và trên 90% phụ cơ mới có thể tu luyện. 

Hai điều kiện này nhìn như đơn giản nhưng người thực sự có thể làm được cũng là vạn người có một. Phải biết rằng, tám tuổi đạt đến Tinh giả cấp một đã là tương đối khó khăn. Mà dù đạt đến, rất nhiều người do ngộ tính và tư chất bản thân có hạn, căn bản không thể rèn luyện tới 90% phụ cơ. Đó là lý do vì sao rất nhiều người khi đạt đến Tinh giả cấp một, qua một thời gian tu luyện, phát hiện không thể tiếp tục rèn luyện thêm nhiều phụ cơ, sẽ bắt đầu tu luyện công pháp cấp một, nhanh chóng thăng cấp. Tuyệt đại đa số tu luyện giả đều đợi đến sau khi đạt tới Tinh Giả cấp sáu mới từng bước hoàn tất rèn luyện phụ cơ.

Có thể nói, tại toàn bộ Học viện Cực Dương cũng chỉ có rất ít thiên tài mới có tư cách tu luyện “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh”.

Sở dĩ quy định hai điều kiện này, cũng không phải Học viện Cực Dương cố tình giấu bí kíp, mà là vì bản thân “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh” cần phải như vậy. Tu luyện giả nếu không đạt được hai điều kiện này mà vẫn cố tình tu luyện, sẽ không có bất cứ lợi ích gì, không tiến bộ bằng tu luyện công pháp bình thường. Cái được tuyệt đối không đủ bù cho cái mất.

Mà hiện tại Dương Thiên Lôi đã mười một tuổi. Mặc dù hắn đạt tới cảnh giới Tinh giả cấp một Đỉnh phong, nhưng niên kỷ của hắn đã vượt quá ba tuổi, vì sao Dương lão còn để hắn tu luyện “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh”?

Đó chính là nguyên nhân khiến Trương Tử Hàm, Dương Hồng Toàn cùng Dương Huyền Phong cảm thấy kinh ngạc.

Khác với ba người chính là, Dương Thiên Lôi cũng khiếp sợ cái tên “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh” nghe cực kỳ trâu bò này. Nghe ra có vẻ so với tuyệt học Thiếu Lâm “Dịch cân kinh” còn muốn trâu bò hơn. Đương nhiên, cũng chỉ là nghe mà thôi. Phải biết rằng, “Dịch cân kinh” là nội công tâm pháp vô thượng, có thể thoát thai hoán cốt, tẩy kinh phạt tủy. Dương Thiên Lôi hiểu rất rõ, tuy rằng cái tên “Cửu Chuyển Dịch Cân Kinh” này nghe rất trâu bò, nhưng cũng chỉ là một loại công pháp rèn luyện gân mạch toàn thân mà thôi. Sự khác nhau về bản chất của hai công pháp này căn bản là không thể so sánh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN