Huyền Thiên - Chương 16: Ám chiêu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Huyền Thiên


Chương 16: Ám chiêu


Tuy nhiên, Dương Thiên Lôi có giới hạn và tôn nghiêm của mình. Biểu hiện của Lôi Hoành hôm nay đã mơ hồ chạm đến giới hạn của hắn rồi. Dương Thiên Lôi cũng sẽ không lui bước. Huống chi trong lòng Dương Thiên Lôi cũng thực sự hi vọng có thể tham gia “tỷ thí người mới”. Chỉ có không ngừng chiến đấu, thực lực mới có thể tăng tiến, chỉ có dưới ánh mắt chứng kiến của vạn người trong trận đấu, hắn mới có thể mau chóng rửa đi nỗi nhục mang tên “phế tài” trên đầu mình. Không phải chỉ là một cái “Tỷ thí người mới” sao? Đến lúc đó tùy cơ ứng biến là được. Hắn không tin chính mình còn không làm gì được một đám tiểu hài tử!

– Tiểu Lôi, ta biết ngươi tiến bộ rất nhanh, nhưng căn cơ của ngươi vẫn còn quá mỏng!

Trương Tử Hàm thấy Dương Thiên Lôi tựa hồ không ý thức được một chút nào tính chất nghiêm trọng của vấn đề, bất đắc dĩ lắc đầu, kiên nhẫn giải thích:

– Huống chi, hai cấp đầu tiên đối với Tinh Giả mà nói chỉ là khởi điểm. Chỉ khi đạt tới Tinh giả cấp ba, tu luyện của Tinh Giả mới tính là thực sự bắt đầu, cũng sẽ trở dần nên gian nan hơn.

– Tới Tinh giả Cấp ba, tinh thần lực mới có thuộc tính ngũ hành. Cũng chỉ có khi đã có được thuộc tính ngũ hành, mới có thể tu luyện võ kỹ Tinh Giả tương ứng. Cái này so với võ kỹ bình thường của võ đồ hoàn toàn khác nhau một trời một vực.

– Tinh Giả hệ kim có thể rèn luyện toàn thân lợi hại như đao kiếm; Tinh Giả hệ hỏa có được lực lượng bạo tạc kinh người; Tinh Giả hệ mộc có năng lực khôi phục phi thường; Tinh Giả Hệ thổ có lực phòng ngự vô cùng kiên cố…Những thứ này đều xuất phát từ võ kỹ Tinh Giả tương ứng. Mà Tiểu Lôi ngươi hiện tại, nghiêm khắc mà nói, chỉ bất quá là một võ đồ thân thể tương đối mạnh mẽ một chút mà thôi. “Tỷ thí người mới” chỉ còn cách mười ngày, thực lực của ngươi dù có đề thăng cũng chỉ là có hạn thôi.

– Tiểu Lôi ngươi dù sao cũng chỉ vừa mới trở thành Tinh Giả, có tiến bộ nhanh hơn nữa cũng không thể nào so sánh được với những người đã là Tinh giả Cấp ba từ lâu. Huống chi, tên Lôi Hoành kia lại là một trong những người thuộc trù bị đoàn lần này của tỷ thí, có quyền an bài bộ phận thi đấu, chỉ cần hắn hơi có chút động chân động tay…Tiểu Lôi, “Tỷ thí người mới” đối với tiền đồ của những người mới mà nói là cực kỳ quan trọng, cho nên thí sinh từ trước tới nay đều rất nóng nảy. Trên lôi đài “Tỷ thí người mới”, người mới bị đánh cho tàn phế, thậm chí đánh chết cũng không phải là không có.

– Tiểu Lôi…

Trương Tử Hàm hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói:

– Hiện tại ngươi đã ký tên báo danh trên tờ đăng ký, mà tờ báo danh lại nằm trong tay Lôi Hoành, muốn hủy bỏ báo danh là rất khó. Mà nếu ghi danh lại không đi thi, đối với tiền đồ cũng ảnh hưởng rấ lớn. Cho nên… Chúng ta tốt nhất là suy nghĩ xem nên làm gì bây giờ?

– Uhm…Thực sự là không dễ làm a…

Dương Thiên Lôi cau mày, ra vẻ suy tư, tựa hồ là nghe Trương Tử Hàm nói đã biết khó mà lui. Bất quá, Trương Tử Hàm còn chưa kịp buông một tiếng thở dài, câu nói tiếp theo của Dương Thiên Lôi khiến nàng trực tiếp hôn mê

– Nếu như tại “Tỷ thí người mới” ta có được thứ hạng tốt, Trương sư phụ lần này thưởng cho ta cái gì mới tốt đây? Ngay cả hôn đều đã hôn rồi… Hắc hắc…

Học viện Cực Dương, học viện cao cấp nhất của Tinh Giả tại Đế quốc Cát Ương.

Lúc này, trong một tòa lầu nhỏ độc lập tại ký túc xá cao cấp của học viện, một nam tử trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn, nhưng thần sắc u ám đang ngồi trên ghế lim có lót thảm đỏ, ngón trỏ tay phải không kiên nhẫn liên tục gõ gõ trên tay vịn bên cạnh, tựa hồ như đang chờ đợi cái gì.

Thanh niên này chính là thứ tử Lôi gia, Lôi Hoành Lôi công tử.

Không bao lâu sau, cửa phòng bị người nhẹ nhàng đẩy ra. Một nam nhân diện mạo thanh tú, tuổi còn trẻ bước vào. Nam tử này vóc người thon gầy nhưng cao lênh khênh, nhìn qua giống như cây cột điện ngất ngưởng di động.

– Thiếu gia!

Sau khi nam tử trẻ tuổi tiến vào, liền gật đầu với Lôi Hoành, nhưng không có hành lễ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

– Lôi Ngạo, ngươi đã đến rồi, ngồi đi.

Thần sắc vốn có chút không nhịn được của Lôi Hoành sau khi nhìn thấy thanh niên này, đã buông lỏng không ít, nhiều ít có chút thân thiện hô.

Lôi Ngạo, từ cái tên này có thể nhìn ra, địa vị của thanh niên này tại Lôi gia cũng không tính là thấp. Lôi gia là danh môn vọng tộc, quy củ sâm nghiêm. Trong Lôi gia, có thể mang họ Lôi chỉ có hai loại người. Một là người thực sự có huyết thống Lôi gia, hai là người đã có nhiều thế hệ vì Lôi gia phục vụ, đạt được tín nhiệm, được ban thưởng họ Lôi.

– Thiếu gia lần này tìm ta đến có gì phân phó?

Lôi Ngạo gật đầu tạ ơn, nhưng cũng không thật sự ngồi xuống, chỉ cung kính hỏi.

Lôi Hoành gật đầu, đưa cho Lôi Ngạo một phần tư liệu nói:

“Tỷ thí người mới” sắp bắt đầu rồi. Lần tỷ thí này đối ta, đối với Lôi gia mà nói đều rất quan trọng… Người này, ngươi tìm một cơ hội phế bỏ hắn đi. Nhớ kỹ, quy củ cũ, không nên làm quá, đừng lưu lại dấu vết. Hiểu chưa?

Lôi Ngạo gật đầu tỏ ý đã rõ. tuy rằng Học viện Cực Dương nhìn như yên bình, nhưng là học phủ dành cho Tinh Giả cao cấp nhất Đế quốc, là cái nôi có điều kiện tốt nhất để các thế lực bồi dưỡng cao thủ. Thế lực các nơi không ngừng đấu đá nhau cho tới bây giờ đều là mạch nước ngầm mãnh liệt chảy trong lòng Học viện Cực Dương. Xuất thủ đối phó một ít người mới có tiềm lực nhưng không có lợi cho Lôi gia, đối với Lôi Ngạo mà nói cũng không phải lần đầu tiên. Tại Lôi gia, thực lực của Lôi Ngạo cũng không tính là cường đại, nhưng hắn lại có năng lực hạng nhất rất được Lôi Hoành và Lôi gia xem trọng. Đó chính là thể chất thuần khiết hệ mộc của hắn, có dị năng đặc biệt, có thể âm thầm phế bỏ thể chất của một người mới, để hắn từ nay về sau trở thành người tinh thần lực không thể ngưng tụ được thuộc tính ngũ hành, mà không để lại bất kỳ vết tích gì.

– Dương Thiên Lôi? Chẳng lẽ chính là Dương gia kia?

Nhìn thoáng qua tư liệu, Lôi Ngạo co chút kinh ngạc:

– Người này… Còn cần phải đối phó sao? Học viên Lôi gia muốn chiến thắng hắn không phải là chuyện quá đơn giản sao?

– Chiến thắng hắn?

Lôi Hoành nở nụ cười, cái cười có chút âm trầm. Bộ dáng lúc này của hắn so với dáng dấp có vẻ kiêu ngạo, ương ngạnh hàng ngày giống như là hai người hoàn toàn khác biệt.

– Ta không phải muốn công khai chiến thắng hắn, cái này quá đơn giản rồi… Hắn vốn chỉ là một tên rác rưởi, mà ta hiện tại, chỉ bất quá là muốn, hắn trở về làm một tên rác rưởi trở lại mà thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN