Huyền Thoại Bóng Đêm
Chương 18: Phong ấn quỷ!!!!
RING…..- Nhạc chuông điện thoại.Nó vơ lấy cái Iphone để lên tai nghe.
“……….”1 cái gì đó, gì đó ko rõ nhưng làm nó biến sắc. Từ thản nhiên biến thành giận dữ. *rắc* Cái điện thoại nằm trong tay nó bỗ biến thành đống phế thải sau tiếng rắc. Và nó…..buông tay cho chúng- thứ sắt vụn ko rõ hình dạng ấy….rơi tự do.
Tròn mắt…….ngây người.
“Sax. Điện thoại thường thì ko nói làm gì chứ cái điện thoại to hơn bàn tay thế kia…..”
“Khu…..khủng bố à”
Nó đi tới trước cửa kính trưng bày súng, rút ra khẩu 192 và nạp những viên đạn to đùng vào.
“Chuyện gì vậy?!”
King- 1 tin nhắn gửi đến máy của Yuhan. Anh đọc qua rồi nhăn mặt.
“Hen và Han….. bị công kích. Hiện đang ở sân bay Nội Bài.”
“Cái gì? Với năng lực của 2 người đó mà cũng…..”
“Chuẩn bị xuất phát đi. Cả các cậu nữa- Tứ Đại Diêm Vương.”
Nửa tiếng sau tại địa điểm hẹn.
“Úi chà chà. Hơi muộn đó. Thiếu chút nữa thì bọn này xử tử 2 đứa kia rồi.”
Bọn chúng ko đông nhg lại lấy con tin ra đe dọa, chỉ tầm hơn trăm thằng. Ken mất bình tĩnh định xông lên nhg lại bị thanh kiếm của nó chặn ngang người.
“Yuka. Vụ này phải giao cho em vậy. Công chúa.” Anh Yuhan ngửa cổ lên trời điềm đạm nói.
Nó- đôi mắt chuyển dần sang màu đỏ, màu đỏ của máu, long lên sòng sọc, lấp lánh lạ thường. Cũng vào đêm ấy…..mặt trăng nhuốm máu. Người ta gọi nó là gì nhỉ?!
Nguyệt hỏa- Mặt trăng lửa hay mặt trăng máu.
Bùng….Thanh kiếm của nó phát sáng như điện xẹt. và nó…..ko thể nhầm lẫn đi đâu được nữa……”Lời nguyền của quỷ”. Thanh kiếm mang 1 năng lực huyền bí truyền từ đờinày sang đời khác. Cứ 100 triệu năm sau, người kế thừa sẽ được sinh ra vào cái đêm của ‘mặt trăng máu’*. Duy nhất, chỉ người đó mới có thể sử dụng thứ vũ khí hủy diệt này.
(*: Yuhan sinh vào đêm hôm trước; Yuka sinh vào sáng hôm sau.)
Ầm….. Ầm…… Bão giông nổi lên. sấm sét đùng đùng, mưa…… nước mắt của trời chảy ướt sũng mọi vật. Sét đánh vào cây bên đường. Nhg mặt trăng đỏ vẫn còn đó, huyền ảo, vô thực.
Và cái vũ khí trong tay nó…..từ 1 thanh kiếm sáng lấp lánh, phản chiếu hình ảnh giờ trở thành…..1 thứ gì đó…….dài, đen thui nhg vẫn tồn tại viên kim cương màu đỏ.
Lưỡi hái tử thần!!!!!
Trong chớp nhoáng 1 mình nó xông lên, vào giữa vòng vây của bọn côn đồ đó. Mỗi nhát chém của nó đi đời mấy mạng người. chỉ tronng vòng 12 phút, một mình nó đánh hết hơn trăm thằng to con gấp đôi nó.
Giữ lại thằng cầm đầu, anh Yuhan sốc cổ áo tên đso lên, nhìn bằng nửa on mắt nói:
“M….chìa khóa xích trói ở đâu??”
“Hờ. Bọn m có giết t cũng thế thôi. Trước khi gọi bọn m đến t đã vứt đi rồi”
“Khốn nạn!!!”Ken giận dữ trong khi nó nhìn 2 người kia hờ hũng, tay vung lưỡi hái tử thần lên cuốn ánh mắt mỗi người vào đó.
“Đừng…..Vút…Keng….”
2 sợi dây xích sắt dày cộp đứt lìa trước mặt bọn nó. Ai cũng ngạc nhiên, mắt chớp chớp ko tin vào mắt mình.
Và chỉ từng đó cũng đủ làm cho anh Yuhan lơ là, tên kia lợi dụng thời cơ hiếm hoi đó bỏ chạy. Kịp để hiểu đã mất con mồi quan trọng thì hắn đã leo lên 1 cái trực thăng bay lên trời.
Đoàng…Đoàng….Đoàng
BÙM…..Cái máy bay con con đó nổ tan xác và rơi xuống.
“Kinh…..má ơi……Quỷ gọi hồn”
Đôi mắt của nó nhạt màu đi, trở lại nguyên vẻ màu xanh lam nhạt, vũ khí của nó cũng biến trở lại thành thanh bảo kiếm. Và rồi rút ngắn lại thành cái kenzama bạc.
“Xin lỗi…..cực kì xin lỗi mọi người. Hôm nay tâm trạng tôi ko tốt mà đã làm liên lụy đến Hen và mọi người.”
Được rồi. Ko quan trọng nữa. Ngày mai bọn này sẽ đặt vé máy bay đi Pháp sơm.”
*Tại……..
“Chủ nhân……Chủ nhân” tên thuộc hạ đang quỳ dưới chân hắn. Trong khi hắn ngồi dựa trên chiếc ghế quay lớn, oai như 1 ông sếp, mặt quay vào phía tường.
“Chuyện gì?” hắn khẽ cười toại nguyện, cất giọng lạnh lẽo nói.
“Thần mang về cho Ngài 2 tin. Đều là tin…..dữ. Ngài……”
“Nói đi. Ta đang nghe…..”
Thấy chủ nhân mình cứ bìn chân như vại…..hắn rối chí ko biết làm sao. Lưỡng lự vài giây mới quyết định nói.
“Biệt đội Báo Đen đã…. tử trận”
“……..tiếp”
“Tin thứ 2 là….Con bé Phàn Tử Linh đó chính là hậu duệ của Asa, mang dòng dõi của………Thần chết”
“……Hết rồi?!” hắn ngẫm nghĩ 1 hồi lâu.
“Dạ hết rồi”
“Đi đi”
“Dạ thuộc hạ cáo lui”
Vi vu…Vi vu…
“Sư phụ. Hắn đi rồi”
Hắn ngửa cổ nhìn lên cánh cửa sổ, ngoài đó mặt trăng đang nhuốm máu. Hắn nhếch môi lên cười 1 cách đáng sợ.
Phạch….Phạch….
Tiếng cười của hắn làm đám rơi bay mất. Cười đã chán chê hắn mới chịu dừng. XOAY. Chiếc ghế của hắn mới quay lại với bàn làm việc.
Một bên mắt của hắn bịt kín. Chính nó…..phỉa…..chính con bé đó đã cướp mất 1 con mắt của hắn. Hắn nhất định phải báo thù.
“Thần Chết……nên nhường 2 chữ đó cho ta thôi. Ha ha ha ha ha ha…………”
—————Giới thiệu nhân vật——————
Tên :Phàn Tử Linh (Han Yuka)
Tuổi :18
Biệt hiệu: Shi-ni-ga-mi (Thần Chết)
Mật danh:Thánh Nữ.
Học sinh ưu tú của trường Âm Linh.
Chỉ số IQ:300/300
Tên :Lâm Chấn Linh (Sari)
Tuổi :18
Biệt hiệu :Ny-ô-ko (viên ngọc quý)
Mật danh: Long Nữ
Học sinh ưu tú của trường Âm Linh.
Chỉ số IQ:300/300
Tên :Lưu Nguyệt Liên.
Tuổi : 18
Biệt hiệu: Ai-ko (dễ thương)
Mật danh:Ngọc Nữ.
Học sinh ưu tú của trường Âm Linh.
Chỉ số IQ: 300/300
Tên :Lý Uyển Thiên Vân.
Tuổi : 18
Biệt hiệu : Chi-ko (mũi tên)
Mật danh: Thiên Nữ
Học sinh ưu tú của trường Âm Linh.
Chỉ số IQ: 300/300
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!