Huyền thoại chúa tể rồng
Đông Đại Lục.
Được biết đến với cái tên [Hoang Cổ Đại Lục] hay [Lục Địa Rừng].
Nơi đây là nhà của hai chủng tộc demihuman là Eleven-Elf và Người Lùn : Hobbit và Dwarf.
Tuy nhiên, vùng đất mà cả hai tộc này sinh sống chỉ chiếm diện tích khoảng 10% tổng diện tích của Đông Lục Địa. 90% còn lại là rừng, bạt ngàn rừng, những cánh rừng cổ thụ cao lớn và rậm rạp.
[Khu Rừng Cấm Kị] – nơi mà đến cả các Vị Thần cũng không dám xâm nhập.
Ranh giới của [Lâm Hải] – nơi sinh sống của tộc Elf và [Khu Rừng Cấm Kị] khá là rõ ràng.
Trong khi cây cối và cảnh sắc của [Lâm Hải] là những cây cổ thụ cao to, cành lá xum xuê và xanh um màu ngọc bích, cả khu rừng như một bức tranh mộng ảo của tự nhiên và sinh mệnh, đẹp lạ kì.
Trong khi đó, chỉ cách vài bước chân thì mọi thứ đều khác hẳn. Những cây cổ thụ hàng triệu năm tuổi, những hòn đá hình thù kì dị, tán lá rậm rạp che khuất hoàn toàn ánh sáng, khiến mọi thứ ở bên dưới tán cây chìm vào sự u tối tĩnh mịch ngày cũng như đêm. Rễ cây trồi lên mặt đất, ngoằn ngoèo đan chéo nhau như những con rắn khổng lồ trườn bò trên mặt đất. Rễ cây dày đặc tới nỗi không thể tìm thấy mặt đất ở đâu mà hầu như chỉ toàn rễ là rễ.
Vùng đất mà đến cả các vị Thần cũng không dám bước vào.
Nơi đây, được bao phủ bởi những cánh rừng cổ thụ hàng triệu năm rộng lớn, những đầm lầy tử thần, những dãy núi hùng vĩ được bao bọc bởi màu xanh của cây cối và sương mù bao phủ quanh năm, là nơi trú ngụ của những sinh vật viễn cổ hùng mạnh nhất đang ẩn mình, ngủ say.
Do không có dấu chân người và không hề chịu tác động từ Chư Thần mà nơi này là chốn thiên đường lí tưởng của Ma Thú, là nơi trú ngụ của vô số Linh Thú, Thánh Thú, Thần Thú và những sinh vật nguyên thủy cổ xưa nhất đang ngủ say tại cánh rừng này – Cổ Thần Thú.
Tại nơi tận cùng phía Đông của >, một dãy núi khổng lồ dài hàng trăm triệu kilomet với các đỉnh núi cao vút tầm mây, đỉnh núi được mây mù bao phủ quanh năm. Dãy núi uốn lượn và bao quanh lại thành một tòa thành thiên nhiên và ở giữa là một vùng đồng bằng rộng lớn.
Dãy núi này có một cái tên ít ai biết đến – [Vạn Long Sơn Mạch].
[Vạn Long Sơn Mạch]
Nơi cư ngụ của Long Tộc. Vùng đất được toàn bộ Long Tộc tại Narial xem là nhà, là quê hương.
18 đỉnh núi cao nhất của [Vạn Long Sơn Mạch] có hình dạng như 18 cái đầu rồng hướng thẳng lên bầu trời, xuyên qua vô số các tầng mây tượng trưng cho [Thập Bát Long Thần Vệ] đời đời kiếp kiếp bảo vệ sự bình yên của Long Tộc. Truyền thuyết kể rằng, mỗi cái đầu rồng sẽ mang theo một thuộc tính : Kim; Mộc; Thủy; Hỏa; Thổ; Phong; Lôi; Quang; Ám; Linh Hồn; Thời Gian; Không Gian; Hỗn Độn; Hư Vô; Sinh Mệnh; Tử Vong; Sáng Tạo và Hủy Diệt.
Vùng thung lũng rộng lớn được [Vạn Long Sơn Mạch] che chở bên trong chính là một vườn Địa Đàng tại chốn trần gian, nơi có rất rất nhiều cây cỏ kì lạ, mộng ảo và xinh đẹp, là nơi trú ngụ của vô số Long Tộc tại Đại Lục Narial, được biết đến với một cái tên gọi bí mật : [Long Cốc] hay [Thung Lũng Rồng]
Thật chất, [Long Cốc] chỉ là một chi nhánh của Long Tộc tại Đại Lục Narial, vùng đất khởi nguyên thật sự của Long Tộc chính là [Long Đảo] – một quần đảo khổng lồ có diện tích lớn hơn cả Đông Đại Lục nằm ở ngoài khơi xa, phía Đông của Đại Lục Narial.
[Long Đảo] hay [Quần Đảo Rồng]
Một quần đảo khổng lồ với hàng triệu hòn đảo lớn nhỏ, đủ mọi loại hệ sinh thái, đa dạng các hệ thực vật. Từ núi lửa tới đảo băng, những cánh rừng già to lớn trên các hòn đảo lớn hay các ốc đảo nhỏ giữa đại dương xanh. Các hòn đảo không cách nhau quá xa nhưng hệ sinh thái trên những hòn đảo nằm gần nhau lại chả hề liên can đến nhau, cứ như mỗi hồn đảo là một thế giới độc lập. Kế bên một hòn đảo được núi lửa bao phủ và nóng rát thì có thể là một hòn đảo khác với những cánh rừng xanh bạt ngàn hay những hòn đảo băng giá lạnh lẽo.
Nếu nhìn từ trên xuống, ta có thể thấy quần đảo này mang hình dạng một con rồng khổng lồ giương cánh. Đầu rồng của nó hướng về đại lục Narial.
Cả [Long Cốc] và [Long Đảo] đều là vùng đất của Long Tộc. Ngoài ra, cả hai nơi này đều kết nối với một thế giới vệ tinh song song của Đại Lục Narial. Thế giới song song này có tên là [Long Thần Giới].
Ngoài [Long Thần Giới] có lối vào nằm ở [Long Đảo] thì còn có [Hoang Cổ Giới] của Cổ Thần Thú nằm ở trung tâm [Khu Rừng Cấm Kị]; [Thần Giới] của Chư Thần nằm ở trung tâm [Thiên Không Thánh Thành] trôi nổi trên bầu trời của Đại Lục Trung Tâm; [Thiên Sứ Giới] của Thiên Sứ tộc; lối vào [Ma Thần Giới] của Ma Thần Tộc ở cung điện Chúa Quỷ nằm ở trung tâm của Tây Đại Lục; [Minh Giới] của Bất Tử Vong Linh Tộc – Undead nằm ở tận cùng Nam Đại Lục; [Tiên Linh Giới] của tộc Elf và Pixie nằm bên trong gốc |Thế Giới Chi Thụ|; … và nhiều thế giới vệ tinh song song khác.
Các thế giới vệ tinh song song thật chất là một vùng không gian song song và kết nối trực tiếp với Đại Lục Narial. Chúng nằm trong một không gian thứ nguyên hư vô và kết nối với Đại Lục Narial tại một số vị trí nhất định.
Có thể nói như thế này : nếu cả 3 Mặt Trăng ở trên bầu trời đêm của Đại Lục Narial là vệ tinh thật của |Thế Giới| thì các thế giới vệ tinh song song này chính là vệ tinh của |Thế Giới| trong không gian thứ nguyên.
Không gian thứ nguyên.
Là một vùng không gian hư vô, nằm ngoài thời gian và không gian. Là một vùng rộng lớn vô tận, bất qui tắc. Tại nơi này, dòng chảy thời gian là không có, đứng im hay lặp liên tục. Không gian của nơi này cũng bất qui tắc, có thể ta có cảm giác đã đi hàng nghìn năm ánh sáng nhưng thật chất vẫn dậm chân tại chỗ, có lúc ta đứng một chỗ nhưng lại đi hàng nghìn năm ánh sáng.
Trong không gian thứ nguyên, tất cả các |Thế Giới| khác nhau dù cao cấp hay mới hình thành đều ở trong một hình dạng quả cầu khổng lồ. Vũ trụ rộng lớn bao la của chúng ta với vô vàn hành tinh đều nằm gói gọn trong quả cầu ấy. Muốn di chuyển được giữa các |Thế Giới| thì trước tiên nên phá vỡ được lớp ‘màn’ bao bọc bên ngoài của |Thế Giới| và mạnh mẽ tới mức có thể du hành trong không gian thứ nguyên, nếu không có sức mạnh tuyệt đối mà dùng ngoại lực và trợ giúp để phá vỡ không gian kết giới thì sẽ bị lạc trong vùng không gian thứ nguyên vĩnh viễn.
Quay lại với Đại Lục Narial.
Nếu như |Thế Giới| của Đại Lục Narial là một hành tinh khổng lồ với 3 Mặt Trăng làm vệ tinh thì tại vùng không gian thứ nguyên, ta có thể thấy kết nối với |Thế Giới – Đại Lục Narial| là rất nhiều những không gian nhỏ hơn, kết nối trực tiếp với |Thế Giới| bằng những đường hầm không gian.
Chúng được gọi là những thế giới vệ tinh song song. Chúng còn có tên gọi khác là |Tiểu Thế Giới|.
[Long Giới] cũng là một thế giới như thế.
Bên trong [Long Giới] là một lục địa khổng lồ, có diện tích gần bằng 1/3 tổng diện tích Đại Lục Narial, trôi nổi giữa vùng hư vô thứ nguyên và được bảo bọc bằng một lớp không gian kết giới có độ dày tương đương không gian kết giới của |Thế Giới|.
Trong [Long Giới] không hề có biển, chỉ có các hồ nước lớn ở trên bề mặt và [Long Giới] là một lục địa trôi nổi trong hư vô nên nó có ranh giới cuối cùng là các mép vực vô tận, không có ngày và đêm rõ rệt, không có bầu trời sao. Tất cả mọi thứ đó ở trong [Long Giới] đều là giả tạo, được |Thế Giới| tạo ra nhằm mục đích làm nơi sinh sống cho Long Tộc. [Long Giớ] kết nối với Đại Lục Narial thông qua hai cánh cổng không gian được đặc tại hai ngôi đền, một cái nằm ở trung tâm của [Thung Lũng Rồng], cái còn lại nằm ở trên hòn đảo đầu rồng thuộc [Long Đảo].
[Long Giới] có rất nhiều dạng địa hình và khí hậu khác nhau, đa dạng, là môi trường sống của nhiều chủng Long Tộc. Từ rừng rậm, núi cao, khu mỏ kim loại,sa mạc, núi lửa, sông băng,…
Cấm địa của [Long Giới] – [Long Mộ]
Là nơi chôn xương của Long Tộc. Long Tộc xem việc sau khi chết đi và được chôn cất trong [Long Mộ] là một niềm tự hào. Vì thế, những con rồng tà ác hay phạm tội lớn đối với Long Tộc thì ngoài việc bị trục xuất khỏi Long Tộc, tước đoạt quyền bước chân vào [Long Giới] và được chôn cất trong [Long Mộ]. Những con rồng đó sau khi chết đi, cơ thể sẽ bị những tộc yếu hơn chia cắt do cơ thể Long Tộc toàn bộ là bảo vật hoặc biến thành Tử Linh Long, mãi mãi chịu nguyền rủa.
Và nơi sâu thẳm tận cùng của [Long Mộ] cũng là nơi lưu đày của một nhân vật quan trọng nhất Long Tộc – Nghịch Thiên Ma Long Hoàng – August Kurenai – Chúa Tể Rồng tiền nhiệm và cũng là cha của Kaiser Minerval.
———————————————-
[Long Cốc].
Những dãy nhà … à không, nên nói là những cung điện xa hoa được trang trí bằng vô số ngọc ngà, châu báu như để chứng tỏ địa vị và sức mạnh và địa vị của chủ nhân.
Tại nơi trung tâm của [Long Cốc], gần đền thờ Thần Long – nơi chứa cánh cổng dẫn đến [Long Giới], có một tòa cung điện khổng lồ và xa hoa. Các bức tường bằng ngọc bích trạm trổ những bức phù điêu tuyệt đẹp. Khắp nơi đều trang trí bằng châu báu, ngọc ngà. Điều này cũng đúng đối với Long Tộc, họ là một chủng tộc rất thích châu báu, những món đồ quí hay thậm chí là cả những vật vô dụng chỉ có giá trị sưu tập. Có thể nói, Long Tộc là một cái bộ tộc hùng mạnh nhưng nghiện chứa đồ, nghiện gom đồ, thậm chí là cả ve chai đồng nát sắt vụn, nếu Long Tộc thấy ưng ý thì đều có thể vác về chứa trong nhà.
Tuy tham tài là vậy, nhưng Long Tộc lại có niềm kiêu hãnh rất lớn. Đó là lí do mà Long Tộc rất ít khi hứa hẹn, nhưng một khi đã hứa hẹn thì sẽ thực hiện. Cho nên, dù là thấy một đống châu báu trước mặt nhưng nếu đống châu báu đó không phải thuộc sở hữu bản thân thì Long Tộc sẽ không bao giờ nảy lòng tham.
Hiện tại, trong tòa lâu đài này có một người phụ nữ xinh đẹp.
Khu vực hoa viên khổng lồ của lâu đài được điểm xuyết bằng vô số giống hoa quí hiếm xinh đẹp, có một người con gái ngồi giữa cánh đồng hoa rộng lớn xinh đẹp ấy. Hoa đẹp, người đẹp hơn hoa.
Nàng có mái tóc đỏ, đỏ rực cháy như lửa. Cô ấy cũng mặc một bộ đồ màu đỏ được làm từ vô số lông vũ. Từ xa nhìn lại, người phụ nữ ấy cứ như một ngọn lửa đỏ rực rỡ. Nhưng ngọn lửa ấy thiếu sức sống đã nói rằng nàng đang có tâm sự, âu sầu không vui.
Đột ngột, một giọng nói non nớt vang lên từ phía sau cô gái.
“Mẹ, mẹ ơi.”
Cô gái nghe tiếng gọi liền quay lại, nhìn về phía phát ra âm thanh ấy.
Ngọn nguồn của âm thanh ấy chính là một bé gái có mái tóc màu đen và đôi mắt vàng rực đang lon ton chạy về phía cô gái. Con bé chìa hai tay về phía trước hướng về phía người phụ nữ vừa mếu máo khóc đòi bế.
Đứa bé chỉ khoảng 4-5 tuổi nhưng đã xinh đẹp như một con búp bê sứ, báo hiệu sau này lớn lên sẽ trở thành một mĩ nhân điên đảo chúng sinh. Sau lưng cô bé là một đôi cánh rồng màu đen nhưng lại phát ra những ngọn lửa nhỏ yếu ớt vòng quanh cơ thể nhỏ bé đó. Gương mặt cô bé có rất nhiều nét giống với người phụ nữ tóc đỏ. Ngoại hình cô bé lúc này như một con mèo nhỏ lem luốc bùn đất, cả trên gương mặt xinh xắn cũng dính đầy bùn đất.
Thấy bé gái khóc, người phụ nữ bổng trở nên hốt hoảng. Cô đứng phắt dậy và lao về phía con mình, ôm bé gái vào lòng và liên tục vỗ về con bé.
“Ui ui con gái ngoan, sao con lại khóc thế này?”
“Mẹ … hức … mẹ ơi … ”
“Rồi rồi, mẹ đây, ngoan nào, đừng khóc nhé !”
Sau khi cô bé ngưng khóc, cô gái mới hỏi cô bé.
“Ai đã ăn hiếp con mà con lại khóc ghê vậy ?”
“Hức … chúng nó nói cha con là phạm nhân nên mới bị các trưởng lão đày vào trong Long Mộ. Chúng nó nói con không có cha … hức !”
Nghe tới đó, nét mặt của nàng đượm buồn.
Nàng là Claire Trinity, là cháu gái yêu của Tộc Trưởng Hỏa Long Tộc, là nữ hoàng của tộc Hỏa Long, là đệ nhất mỹ nhân của Long Tộc.
Tuy phong quang vô hạn là vậy, thiên hạ ao ước được hưởng một phần hào quang của nàng, đàn ông quỳ dưới váy nàng thành những hàng dài. Nhưng đối với Claire, tất cả những thứ đó chẳng làm nàng hạnh phúc.
Vì Chúa Tể Rồng – August yêu một cô gái loài người nên bị Hội Đồng Trưởng Lão Long Tộc quyết định trừng phạt, giam giữ vào trong sâu tận cùng của Long Mộ, chịu hình phạt vạn hỏa đốt thân, thống khổ ngàn năm, tước bỏ chức vị Chúa Tể Rồng.
Vì để cứu lấy August, người mà Claire yêu thầm từ thuở hai người con nhỏ, nàng đã quyết định kết hôn với August bất chấp sự phản đối của mọi người để lấy lí do : nếu August kết hôn và có con với Claire thì điều đó chứng tỏ August đã quên đi cô gái loài người và nàng đã xin ông của mình – Hỏa Long Tộc Trưởng đồng thời cũng là Đại Trưởng Lão Hội Đồng giảm nhẹ hình phạt cho August. Nhờ vậy mà Chúa Tể Rồng August chỉ bị tước bỏ tước vị Chúa Tể Rồng và trở thành người trông coi Long Mộ như một hành động chuộc lỗi.
Tuy vậy, August vẫn không thể quên Angela. Ông vẫn luôn nhớ nhung đến người con gái thánh khiết và xuất trần ấy mà quên rằng đằng sau lưng vẫn còn một người con gái hết lòng hi sinh vì ông.
Đối với August, ông nợ Claire quá nhiều, nhiều đến mức cả cuộc đời này ông vẫn không đủ để trả. Nhưng cảm xúc August dành cho Claire là tình cảm bạn thân chân thành, ông rất biết ơn khi Claire cứu ông. Nhưng người con gái ông yêu vẫn chỉ có một người là Angela.
Claire vỗ về con gái, ôm con bé vào lòng.
Cô bé tên là Aurora Kurenai, đứa trẻ thừa hưởng sức mạnh Hỏa Long Thần Nữ từ mẹ và Nghịch Thiên Ma Long Hoàng từ cha. Còn nhỏ nhưng cô bé đã là một thiên tài khi có thể sử dụng đồng thời cả hai thuộc tính Hỏa Siêu Cấp và Hắc Ám Siêu Cấp. Đồng thời cô bé còn có thể sử dụng thuộc tính biến thể từ Hủy Diệt – Yên Diệt.
Thuộc tính Yên Diệt là thuộc tính kết hợp của Hủy Diệt Và Hư Vô cho phép biến tất cả những vật nó chạm vào hóa thành tro bụi và không thể phục hồi. Truyền thuyết nói rằng thuộc tính này mạnh tới mức nó có thể tiêu diệt cả Thần Linh.
“Ngoan nào con gái, con không cần phải để tâm lời người ta nói đâu.”
Trong khi ôm Aurora vào lòng, Claire bắt đầu kể về những việc quá khứ của mình và August, những niềm vui, nỗi buồn. Claire như đang xả hết nỗi lòng của mình, những nỗi buồn mà nàng giấu kính trong lòng bao nhiêu năm.
Claire kể với con gái việc cô yêu cha con bé nhiều tới mức nào, kể về đứa con của August và cô gái loài người.
Thật ra, lúc Angela trốn chạy khỏi Giáo Hội và bị truy sát, Claire là người đã bí mật giúp cô chạy trốn thành công, cắt đuôi lũ Giáo Hội truy đuổi. Vì Long Tộc có đôi mắt có thể nhìn thấu sự thật nên Claire đã biết Angela đang mang thai.
Sau này, khi Angela đã đến được ngôi làng mà sau này Kai lớn lên, thỉnh thoảng Claire vẫn bí mật xâm nhập vào khu vực kết giới mà quan sát Kai từ xa.
Yêu ai yêu cả đường đi. Vì Claire rất yêu August nên nàng cũng rất yêu thương con trai của August là Kai. Từ hình bóng của Kai mà Claire có thể nhìn thấy August ở đó.
Kai giống August ở khoảng tính cách, ngang tàng, độc tôn, không chịu gò bó, trói buộc. Như một con hùng ưng luôn mong muốn dang rộng đôi cánh bay trên trời. Thằng bé lại thừa hưởng vẻ đẹp từ mẹ, lớn lên sẽ dễ bị người ta nhận nhầm nó thành một cô bé xinh đẹp. Kai hơn August ở việc August là não cơ bắp, có việc là dùng nắm đấm để xử lý, bất chấp mọi hậu quả dù rằng August rất thông minh, không thông minh cũng không làm được Chúa Tể Rồng. Theo lời August là lười động não. Trong khi đó, Kai hoàn toàn ngược lại. Dù rằng Kai rất mạnh nhưng thằng bé luôn luôn tính toán hết mọi khả năng có thể xảy ra, dự trù mọi phương án để xử lý.
Sau này, kể từ khi thằng bé bắt đầu lên 5 tuổi, Clare vì chăm sóc Aurora nên không thể đến ngôi làng nơi Kai sinh sống nữa.
“Mẹ, vậy là con có anh trai sao ? Chừng nào thì con được gặp anh ấy ?”
“Anh trai con hiện ở một nơi rất xa, sau này nếu con trở nên mạnh mẽ hãy đi kiếm thằng bé ấy.”
“Ya, con có anh, anh sẽ bảo vệ con không bị bọn nhoc bắt nạt nữa, bọn chúng cũng sẽ không dám nói con không có cha nữa vì anh hai sẽ quánh bọn chúng nếu chúng dám nói như thế. Phải không mẹ.”
“(Uhm, thì chắc với tính cách của thằng bé thì điều này chắc chắn sẽ xảy ra. Nhưng mình không dám chắc là đứa nào sẽ bảo vệ đứa nào cả. Vì dù gì thì thằng bé vẫn không được tộc Rồng nuôi lớn và hưởng mọi tài nguyên như Aurora.) ”
“Ừm thì, khi con lớn lên hãy đi tìm anh con, giúp đỡ thằng bé nhé. Mẹ giao thằng bé cho con đấy.”
“Vâng, con nhớ rồi. Anh hai là của con, không ai được đem anh ấy đi đâu hết.”
—————Kai—————
Ngay khi tôi vừa mở mắt, một gương mặt đẹp mộng ảo đã xuất hiện ngay trong tầm mắt của tôi, gần trong gang tấc.
DEVA nở nụ cười.
Tôi nhận ra mình đang nằm gối đầu trên cặp đùi của em ấy. DEVA có vẻ như rất thích chơi với tóc của tôi nên em ấy liên tục vuốt ve nó.
“Con sâu ngủ tỉnh rồi à !”
“Anh ngủ bao lâu rồi ?”
“Khoảng 34 phút. Vẫn trong tính toán.”
“Em làm sao thế ? Chuyện gì xảy ra với cơ thể em à ?”
“Cũng chẳng có gì, chỉ là em đã tiến hóa từ một dạng tập hợp các chương trình phức tạp trở thành một linh hồn sống hoàn chỉnh. Khác biệt ở chỗ em vẫn còn lưu trữ những khả năng lúc còn là một AI như xâm nhập và kiểm soát thông tin, tín toán nhanh. Và em vẫn còn kết nối trực tiếp với |Hệ Thống| nên vẫn có thể tự do truy cập. Điều khác biệt ở đây là em đã có cảm xúc như một người bình thường.”
“Không lẽ |Hệ Thống| tiến hóa em à, và lí do gì để cho ‘nó’ làm như vậy chứ !”
“Em cũng không rõ lắm. Chỉ là cách đây vài hôm, vào ngày sinh nhật của anh, có một email đã được gửi vào [Hòm Thư] bên trong |Hệ Thống|. Như anh cũng biết, |Hệ Thống| có giao diện được thiết kế sao cho giống giao diện của những game online hành động nên việc có [Hòm Thư] và [Kênh Liên Lạc] cũng không có gì lạ. Nhưng thật ra thì ngay từ đầu em đã thắc mắc cái [Hòm Thư] ấy dùng để làm gì bởi vì chẳng có ai có mang |Hệ Thống| như anh thì việc sử dụng [Hòm Thư] và [Kênh Liên Lạc] là hoàn toàn vô nghĩa và vô dụng.
Nhưng vào ngày sinh nhật thứ 7 của anh, một bức thư đột ngột xuất hiện ngay bên trong [Hòm Thư]mà thậm chí cả em và |Hệ Thống| cũng không hề biết. Để kiểm tra, em đã quyết định mở bức thư đó ra thì chỉ là một tờ giây có ghi dòng chữ : ‘Quà mừng sinh nhật nhóc – Chúa Tể Khởi Nguyên’.
Sau đó, bức thư hóa thành một nguồn năng lượng khổng lồ phân biệt xâm nhập vào cơ thể em và |Hệ Thống|. Tiếp đó, em nhận được thông tin từ |Hệ Thống| báo lại rằng |Hệ Thống| nhận được bản nâng cấp và cập nhật toàn diện. Còn phần em, nguồn năng lượng đó đã khiến rất nhiều chương trình cốt lõi tăng cấp và tiến hóa liên tục, nhất là chương trình Học Tập và Tiến Hóa tự động mà anh đã cài đặt trước kia đã khiến em có được cảm xúc như bây giờ.”
“Chúa Tể Khởi Nguyên, một cái tên bí ẩn. Không biết mục đích của hắn ta là gì nữa.”
Trong khi đang suy nghĩ như thế, tôi phát hiện cơ thể mình đã có thể cử động bình thường. Tôi định đứng dậy nhưng bàn tay DEVA đặt trên trán tôi nó cứ nặng như chì ấy, tôi không thể cục cựa gì được cả.
“Này DEVA, em làm gì thế ? Cho anh đứng dậy nào, nhanh chóng thu gom mọi thứ rồi quay về nữa.”
Nụ cười của em ấy như tỏa ra hắc ám vậy, thật là đáng sợ.
“Nằm yên nào, cứ nằm đây một lát đi, vì thời gian của em không còn nhiều rồi. Bỏ qua cơ hội này thì chắc còn lâu lắm em mới chạm được vào anh một làn nữa.”
“Chuyện gì xảy ra ?”
“Cơ thể này chỉ là năng lượng tập hợp với mật độ cao mà tạo thành. Cho nên sau khi năng lượng hết thì em phải trở về bên trong |Hệ Thống| và không thể chạm vào anh nữa. Vì vậy, chỉ một lần thôi, cho em ít phút được chạm vào anh, có được không !”
Không thể nào từ chối lời thỉnh cầu của Deva, tôi đành nằm im một chỗ cho em ấy nghịch tóc tôi.
“Này, em lấy đâu ra năng lượng để mà thực thể hóa thế, có gây tổn hại gì đến em không ?”
“Không, năng lượng này chính là trong quá trình lúc nãy anh sắp phát nổ vì quá dư thừa Năng Lượng Ki nên |Hệ Thống| đã rút đi 90% tổng năng lượng, dự trữ lên phục vụ cho việc nâng cấp sau này đồng thời giúp anh thoát khỏi nguy cơ nổ tan xác mà chết. Sau đó, khi anh gặp nguy hiểm nên |Hệ Thống| đã đề xuất phương án dùng năng lượng tích trữ được lúc nãy và trích ra một phần nhỏ để em thực thể hóa và ra ngoài giúp đỡ anh. Vì |Hệ Thống| thừa nhận đánh giá sai độ khó của nhiệm vụ lần này nên quyết định phá lệ cho em giúp anh và sẽ gia tăng phần thưởng của nhiệm vụ lần này cho phù hợp.”
“Ý em là sẽ có thêm thưởng ?”
“Uhm … ! Mà chuyến này thu hoạch của anh cũng rất tốt rồi còn gì. Nhờ anh dung hợp với phần nhân cách Tula mà kiếp trước anh tách ra mà bây giờ anh có thể mở khóa rất nhiều Class Chức Nghiệp hiếm và mạnh.”
“Nhưng anh cũng thắc mắc là vì sao anh lại có cái danh hiệu [Vạn Nhân Địch] và [Thiên Nhân Địch] này là sao? Từ khi anh tới thế giới này cho tới bây giờ anh vẫn chưa giết đủ 1000 người thì làm gì có cái danh hiệu này ?”
“|Hệ Thống| phán định danh hiệu dựa trên trạng thái linh hồn của anh. Vì kiếp trước khi còn là Tula, số người anh giết không phải là con số ít. Điển hình là việc anh giết sạch sẽ cả một colony thuộc địa có mưu đồ tạo phản và đòi li khai. Quân đội của colony đó đã cố tiêu diệt anh nhưng cuối cùng là anh đã dùng sức một người gây ra cái chết cho hơn 1,5 triệu nhân mạng.
Trước đây, anh từng nói giết một người là sát nhân, giết 10 người là đồ tể, giết trăm người thì là dũng tướng, giết ngàn người là Anh Hùng và giết vạn người thì sẽ là Thần – Sát Thần. Và nếu nói theo kiểu đó thì anh đã là một Sát Thần rồi Kai à !”
“Vậy à, cái quá khứ đen tối anh chả muốn nhớ lại.”
Đột nhiên, Deva khom xuống và đặt môi em ấy lên môi tôi. Chỉ một cái chạm nhẹ nhưng lại vương vấn, quyến luyến.
“Thời gian đã gần hết, em phải trở về bên trong |Hệ Thống|.”
Vừa dứt lời, cơ thể Deva mờ nhạt dần và cuối cùng biến mất.
Trong khi đó, tôi bắt đầu kiểm tra toàn bộ tình trạng cơ thể của mình.
Hiện tại tôi đã lên được Cảnh Giới Tiên Thiên Sơ Kì. Nhờ cái vụ quá tải năng lượng mà chỉ số Ki có trong cơ thể tôi hiện tại nhiều gấp 500 lần so với cùng cảnh giới Tiên Thiên Sơ Kì là ít nhất.
Ngoài ra, nhờ năng lượng liên tục cường hóa cơ thể tôi ở mức tế bào nên hiện tại mớ chỉ số nhìn mà giật cả mình. Chỉ số trung bình tăng ít nhất là 136 lần so với trước trận chiến, tổng chỉ số nếu bỏ qua thanh HP, MP, Ki, SP thì tương đương với chỉ số trung bình của Class Kiếm Vương Level 300 trở lên.
Còn một quyền lợi nữa mà |Hệ Thống| mở khóa khi tôi đột phá đến Tiên Thiên Cảnh là chế độ [Auto – Tự Động Luyện Công]. Chỉ cần tôi chọn Công Pháp mà tôi đã học trong mục lựa chọn của chế độ [Auto] thì công pháp ấy sẽ tự động vận hành, chẳng cần tôi mỗi tối phải tốn công ngồi thiền nữa. Tức là dù là lúc ăn, ngủ, nghỉ hay thậm chí là đi vệ sinh, chiến đấu, làm ruộng thì tôi đều ở trong trạng thái tu luyện và lên cấp cảnh giới đều đều. Ngoài ra tôi có thể [Auto] cùng lúc nhiều công pháp nên sau này tốc độ lên cấp Cảnh Giới Võ Học của tôi sẽ nhanh hơn trước rất nhiều.
Nhờ dung hợp với Tula, tôi đã được |Hệ Thống| mở khóa ‘nóng’ cho một mớ các Class Chức Nghiệp siêu mạnh nhưng hiện tại do tôi vẫn chưa thể sử dụng chúng nên chúng vẫn còn để đó.
Cách danh hiệu ngoại trừ cung cấp cho tôi điều kiện để mở khóa những Class đặc biệt thì còn có vài danh hiệu làm tăng chỉ số của tôi hoặc cung cấp vài trạng thái hữu ích cho tôi.
Nhờ việc ‘ăn’ cả 3 con Ma Thú, tôi đồng thời thu được một số Skills khá đặc biệt. Nhờ vậy mà một số Skills tôi vốn đã có sẵn sau khi dung hợp với những Skills mới nhận được đã khiến chúng tiến hóa thành một số Skills mới có tính năng và sức mạnh vượt trội hơn so với những Skills cũ rất nhiều.
[Xà Nhãn] kết hợp với [Ưng Nhãn] thu được từ [Ngân Sắc Thương Khung] thành Skill [Mắt Griffin – Đôi Mắt Của Hoàng Đế Bầu Trời].
[Bát Túc Tri Chu] kết hợp với [Lục Tí Hộ Thần]; [Bạo Chiến Quyền]; [Thần Lực]; [Bạo Liệt Trảo]; [Sức Mạnh Đế Vương] cùng với Long Huyết có trong cơ thể tạo thành [Cuồng Bạo Bát Tí Hắc Long].
Còn nhiều nữa nhưng chỉ kể sơ sơ nhiêu đây thôi.
Tôi nên đi thu lượm chiến lợi phẩm đã.
Tôi đi kiếm cái chỗ xương vụn của tên Thủ Lĩnh và dùng [Hỗn Độn Thôn Thiên] để tạo ra một hố đen có bán kính 1m. Một lực hút khổng lồ phát ra từ hố đen tạo nên một cơn lốc xoáy cỡ nhỏ. Nhờ vậy mà tất cả các mảnh vụn xương và thịt bay lả tả trong không khí đã tập hợp lại và bị hố đen nuốt chửng. Thật ra khi tôi đột phá Ảnh Giới Tiên Thiên thì [Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết] cũng đồng thời lên cấp và cho tôi một Kĩ Năng mới là [Hỗn Độn Thôn Thiên Trảm] có thể tạo ra vô vàn những hố đen mang hình dạng lưỡi đao. (Ai coi InuYasha thì chắc biết Minh Đạo Tàn Nguyệt Phá biến thể cuối cùng.)
Sau khi hấp thụ toàn bộ chỗ xương cốt vụn vỡ từ tên Thủ Lĩnh, tôi cũng mở khóa được Class Cuồng Kiếm Sư và Triệu Hồi Thú Sư. Ngoài ra tôi còn thu hoạch được vài Class mà tên Thủ Lĩnh đã mở khóa được trước đây.
Sau khi lấy ra một bộ đồ Ninja còn mới từ trong [Kho Đồ] và ăn mặc chỉnh tề lại, tôi đi nhặt lại mấy thanh Kantana của tôi văng khắp nơi trong trận chiến. Cơ bản thì mớ này chẳng có tổn hại gì đáng kể sau trận chiến cả ngoại trừ vài vết mẻ nhỏ. Đồng thời tôi cũng thu được thanh đại kiếm của tên Thủ Lĩnh. Nội việc thu được thanh đại kiếm này không thì tôi cũng cảm giác chuyến này đáng giá.
{Hắc Cự Kiếm Adamantite}
Phân loại vật phẩm : Vũ khí – Trọng Kiếm
Cấp bậc : Hỗn Độn
Mô tả : một thanh trọng kiếm được chết tạo từ hợp kim của Huyền Thiết – Thép Đen và kim loại ma thuật Adamantite, siêu nặng. Phụ gia hiệu ứng [Phá Ma]; [Tăng Sát Thương]; [Giảm Trọng Lượng].
Tấn Công : 15.500
Sát Thương Chí Mạng: 35.000
Tỉ lệ Chí Mạng : 10%
Độ Bền : 34.567/50.000
Skills :
[Kiếm Khí Trảm] : tạo ra một lưỡi kiếm khí tấn công kẻ thù từ xa, cự li tối đa là 5m.
Hiệu ứng phụ gia:
[Phá Ma] : có 30% phá bỏ phòng thủ ma pháp của đối phương.
[Tăng Sát Thương] : khi kích hoạt, tăng gấp 5 lần sát thương của người sử dụng lên kẻ thù. Mỗi giây tiêu hao 15 MP.
[Giảm Trọng Lượng] : giảm trọng lượng của thanh kiếm lên người sử dụng nhưng đối với kẻ địch, thanh kiếm vẫn rất nặng.
Trạng thái :
Chưa khảm Ma Thạch
Chưa khắc Minh Văn (Ma Pháp trận và Kí tự Ma Thuật)
Đã phụ gia hiệu ứng.
Quá toẹt vời.
Vừa đi loanh quanh gom xác mấy tên cướp, tôi vừa tập hợp những người phụ nữ bị bắt là nô lệ của bọn cướp lại. Sau cùng, tôi quyết định sẽ dẫn họ về làng của họ sau khi |Hệ Thống| cho ra một nhiệm vụ hộ tống có độ khó là cấp F. Ngoài ra, |Hệ Thống|, theo như Deva nói thì |Hệ Thống| sẽ nâng phần thưởng của tôi lên xem như một sự đền bù thỏa đáng.
Sau khi mọi việc ổn thỏa và tôi đã ‘no say’ với đám chiến lợi phẩm tôi thu được từ lũ cướp, tôi bắt đầu ‘kiểm tra’ món chính của ‘buổi đi săn’ hôm nay.
Tôi vào trong kho chứa báu vật của tên Thủ Lĩnh ở trong hang đầu tiên và không quên gom sạch sẽ cái đại sảnh mà bọn cướp dùng để tụ tập. Trong kho châu báu thì vàng bạc chất thành một đống cao hơn cả tôi, ngoài ra, nhờ [Siêu Phân Định] quét qua, tôi có thể dễ dàng nhận thấy có vài món Vũ Khí Ma Thuật hay Ma Cụ sơ cấp, trung cấp nằm lẫn trong đống châu báu.
Tôi quyết định tống hết vào [Kho Đồ] để nhờ |Hệ Thống| phẩm loại và sắp xếp cho dễ. Chứ tôi mà đi phân loại hết đống này có mà sang năm mới xong.
Trong lúc tôi đang bận rộn ‘gom đồ’ thì vô tình, tôi phát hiện ra một chiếc hộp nằm lẫn bên dưới đống châu báu.
Đây là một chiếc hộp hình lập phương có các cạnh cỡ 40-50cm, không rõ chất liệu nhưng được trạm trổ rất là tinh xảo và khảm đầy những viên đá quý. Chỉ là cái hộp đã xa xỉ tới mức này thì vái vật trong hộp còn làm người ta tò mò về giá trị của nó hơn.
Tôi quyết định dùng [Siêu Phân Định] để phân tích cái hộp. Nhưng kết quả hiển thị ra lại làm tôi rung tay đem làm rớt cái hộp xuống đất, hên là tôi lẹ tay chụp kịp nên mới không gây ra cớ sự gì đáng tiếc.
Phân loại vật phẩm : ???
Mô tả : ???
Khuyến cáo : Cho dù thế giới bước đến hồi kết cũng không bao giờ được mở nó ra.
Á đù, nguy hiểm vãi. Vì thế éo nào mà một vật phẩm nguy hiểm như thế này lại xuất hiện ở đây cơ chứ?
À vâng, tôi mở nó ra rồi. Mở cái nhẹ tênh dễ ẹc ấy mà.
Bên trong cái hộp chả có gì người một chiếc đầu lâu làm làm từ pha lê màu đen cả. Trong cả cái đầu lâu như một viên kim cương được gọt giũa tỉ mỉ và không có một tí sai lệch nào. Màu đen của cái đầu lâu cũng rất đẹp, đẹp một cách tinh khiết, như nó muốn hút tất cả ánh sáng của thế gian này vào đó. Giống như nó là cội nguồn của hắc ám vậy.
Tôi lại một lần nữa dùng siêu phân định để kiểm tra. Kết quả kì này lại khiến tôi ‘câm nín lời’ luôn.
>
Phân loại vật phẩm : ???
Mô tả : Đầu Lâu của Đệ Tam Ma Thần trước khi chết dùng để phong ấn Thần Hắc Ám.
-_-! … -_-!
Chuyến này to chuyện rồi !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!