Huyền thoại chúa tể rồng -
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Huyền thoại chúa tể rồng




———————Kai———————-

{Hoàn thành nhiệm vụ tìm diệt : tiêu diệt toàn bộ băng cướp là lính bỏ trốn. Độ khó : E

Nội Dung : trong vòng 24h tiêu diệt toàn bộ 132 tên cướp. Không được để tên cướp nào trốn thoát nếu không sẽ tính là nhiệm vụ thất bại.

Nhiệm vụ hoàn thành thưởng : exp 100.000; 10 đồng vàng; 10.000 points; [Hộp Quà May Mắn] x4; [Gói Quà Chinh Phạt E] x1.

Nhiệm vụ thất bại phạt : toàn bộ dân làng chết hết, chủ nhân bị biến thành gái 1 năm.

Tiến độ hoàn thành : 132/132.

Phần thưởng đã được phát trong [Kho Đồ], mời vào xác nhận.}

{Vì nhiệm vụ phát sinh đột biến dẫn đến độ khó nhiệm vụ tăng cao cộng thêm việc hoàn thành nhiệm vụ sớm vượt chỉ tiêu, |Hệ Thống| quyết định bồi thường và thưởng thêm : [Thần Thánh Hoàng Kim Cự Long – Tinh Huyết]x1 bình; [Hắc Ám Nghịch Thiên Ma Long – Tinh Huyết] x1 bình; [Trứng Pet] x2 quả]

Tất cả những người phụ nữ bị bọn sơn tặc bắt cóc hiện đang tập trung lại trong một khu đất trống ở trung tâm ngôi làng của bọn cướp. Họ đang giúp đỡ nhau, những người có vẻ lớn tuổi và từng trải đang cố gắng giúp đỡ những cô gái trẻ mới đến gần đây, chăm sóc các vết thương cho những người bị bọn cướp bạo hành và chuẩn bị hành lí để về làng.

Lúc này, |Hệ Thống| phát động cho tôi một cái nhiệm vụ.

{Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Hộ tống những người phụ nữ đến nơi an toàn. Độ khó : F. Phần Thưởng : 15 đồng bạc; [Lựu Đạn Plasma] x5.}

Theo cá nhân tôi thì tôi không tán thành lắm với việc đưa họ về làng. Bởi vì họ đến từ nhiều ngôi làng khác nhau trong khu vực nên để đưa họ về từng ngôi làng là một việc tốn thời gian, chưa kể đến việc đa số các cô gái ở đây đã bị bọn cướp làm nhục nên tâm lí họ không muốn về gặp người quen là nhiều. Ngoài ra, có một số trường hợp đã có gia đình nhưng có thể chồng con hoặc người thân đã bị giết trong các vụ cướp bóc hay thậm chí có người còn bị dân làng dâng lên cho bọn cướp để đổi lấy cuộc sống yên ổn.

Cách ổn thỏa nhất bây giờ là đưa họ đến một thị trấn lớn gần đây và cho họ sống ở đó. Dù gì thì ở đây cũng hơn 50 người nên nếu họ sống đoàn kết với nhau thì có thể vẫn sống ổn.

May mắn thay, vì ở đây có ông già thương nhân, khi nghe tôi nói ý kiến của mình thì ông ta đồng ý giúp đỡ, hứa sau khi đến được thị trấn gần nhất sẽ dùng các mối quan hệ của mình để tìm công ăn việc làm đàng hoàng cho họ. Xem như đây là một chút lòng thành để trả ơn tôi sau khi cứu ổng ra.

Bây giờ quay lại với cái cô nàng kị sĩ loli tóc vàng.

Trong lúc mang con nhóc này ra ngoài, tôi có phát hiện một cặp song kiếm bị giấu trong góc phòng. Qua thẩm định, cặp song kiếm này là hai thanh kiếm song sinh, có thuộc tính và chỉ số y xì nhau. Ngoài ra nó còn có các kĩ năng bổ trợ cho nhau khi hai thanh kiếm ở gần nhau.

{Thánh – Băng Song Kiếm – Holy – Ice Dual Sword – Frozen – Rosa}

Phân loại vật phẩm : Vũ Khí Tầm Trung – Song Kiếm – Thánh Khí – có thể Thăng Cấp và Tiến Hóa

Thuộc Tính : Rosa/Thánh – Frozen/Băng

Cấp bậc : Hỗn Độn +3

Tiềm Năng : Hư Vô +9

Tấn Công : 37.000 – 37.000

Độ Bền : 30.900/ 30.900 – 30.900/ 30.900

Tốc Độ : 30.000 – 30.000

Sát Thương Chí Mạng : 56.000 – 56.000

Tỉ Lệ Chí Mạng : 70%

Mô Tả : Thánh Khí – Song Sinh Kiếm. Có khả năng tiến hóa và tăng cấp phù hợp với sức mạnh của người dùng. Một kiếm mang thuộc tính Băng, một kiếm mang thuộc tính Thánh hỗ trợ lẫn nhau. Vì là kiếm song sinh nên khi cả hai thánh kiếm ở gần nhau sẽ sinh hiệu ứng cộng hưởng, gia tăng 50% chỉ số cơ bản của kiếm.

Hiệu Ứng :

*[Song Sinh Kiếm] : tăng 50% chỉ số cơ bản khi hai thanh kiếm ở gần nhau, tăng 70% sát thương cơ bản lên các Skills hỗ trợ lẫn nhau.

[Thánh Quang Tịnh Hóa] : Người sử dụng miễn nhiễm với các hiệu ứng tiêu cực thuộc tính tà ác; kháng độc; kháng sát thương thuộc tính Hắc Ám.

[Băng Tâm] : Người sử dụng miễn nhiễm với hiệu ứng tinh thần tiêu cực; tăng tỉ lệ đóng băng hoặc giảm tốc độ đối với mục tiêu bị chém trúng; tăng cường ma pháp thuộc tính Băng.

*[Tiến Hóa] : có khả năng tiến hóa thành vũ khí cấp độ cao hơn phù hợp với sức mạnh người sử dụng.

*[Thăng Cấp – Cường Hóa] : mỗi lần tăng cấp sẽ gia tăng chỉ số cơ bản của vũ khí trên diện rộng phù hợp với sức mạnh người dùng.

Skills :

*[Thánh – Băng Song Sát] : tạo một vòng xoáy năng lượng mang thuộc tính Băng – Thánh có sát thương cực mạnh, tăng gấp hai lần sát thương lên các sinh vật thuộc tính : Vong Linh; Hắc Ám; Nguyền Rủa; Độc.

*[Băng Phong Sát] : Tạo hàng ngàn gai băng, gây sát thương trên diện rộng

*[Băng Thương Sát] : Tạo hàng trăm mũi thương băng giá, gây sát thương đơn thể cao hoặc sát thương diện rộng thấp.

*[Bàn Băng Lĩnh Vực] : Tạo ra một khu vực có nhiệt độ cực thấp xung quanh người sử dụng và không làm hại tới người sử dụng, trong khu vực này, phép thuật hệ Băng gia tăng uy lực và khả năng khống chế lên gấp 2

*[Thánh Quang Phổ Chiếu – Ánh sáng thánh chiếu rọi] : Gây sát thương diện rộng đối với các sinh vật mang thuộc tính tà ác, có đặc tính tịnh hóa mạnh mẽ, loại bỏ các hiệu ứng bất lợi.

*[Thánh Thương] : Tạo ra một hay hàng trăm thương ánh sáng, gây sát thương tập trung mạnh hay sát thương diện rộng yếu, đối với các sinh vật mang thuộc tính tà ác, tỉ lệ gây sát thương chí mạng là 100% và sát thương chí mạng tăng gấp 2.

*[Thánh Quang Lĩnh Vực]: Tạo một vùng không gian mang thuộc tính Thánh, những sinh vật mang thuộc tính tà ác ở trong khu vực này đều chịu áp chế sức mạnh và liên tục mất máu, không gây sát thương đối với những sinh vật mang thuộc tính khác, nếu người sử dụng xác nhận cùng phe thì khu vực này có khả năng chữa thương nhẹ, loại bỏ hoặc làm chậm, suy yếu hiệu ứng tiêu cực.

Chu choa mạ ơi, cặp song kiếm ngon bá chấy luôn a~. Tôi muốn ăn trộm rồi đem giấu làm của riêng luôn quá.

Tôi quyết định trưng dụng một gian nhà xem ra có vẻ sạch sẽ nhất để chăm sóc vết thương cho cô nhóc kị sĩ này.

Sau khi dọn dẹp căn phòng và sắp xếp lại cái giường rơm sao cho thoải mái nhất, sau đó thì dùng [Ma Pháp Sinh Hoạt – Làm Sạch] để vệ sinh lần cuối và khử trùng sơ sơ cho căn phòng. Tôi không muốn cô bé xinh đẹp này tôi mới cứu ra lại chết vì nhiễm trùng máu khi tôi chăm sóc vết thương đâu.

Sau khi quan sát trên dưới, dự đoán số đo 3 vòng của cô nhóc kị sĩ, tôi quyết định dùng [Siêu Phân Định] để xác định danh tính cô nhóc luôn.

{Artoria Lancelot}

Chủng Tộc : Nhân Loại

Giới Tính : Nữ (cái này thì thằng nào mà chả biết, hổng lẽ là Trap)

Tuổi : 13 (lớn hơn main hiện tại 5 tuổi nhỉ)

Thuộc Tính : Băng – Lôi – Thánh

Class Chức Danh : Mạo Hiểm Giả Lv1 -Hạng F

Tiểu Thư Đại Quí Tộc : lv 10

Công Nương : lv 1

Mạo Hiểm Giả Lv 1 (Hạng F)

Class Chức Nghiệp : Lv 149

Thánh Kị Sĩ : level 64

Băng – Lôi Ma Đạo Đại Sư : Level 50

Song – Đại Kiếm Sư : level 15

Võ Sư : level 20

Skills Nội Tại :

[Hào Quang Thánh Kị Sĩ] : lv 2

[Ý Chí Bất Khuất] : lv 2

[Phẩm Giá Hiệp Sĩ] : lv3

[Kiếm Công Chúa] : lv2

Skills Bị Động :

[Kiếm Thuật – Trung Cấp] : lv3

[Kị Thuật – kĩ năng cưỡi thú] : lv3

[Lễ Nghi] : lv4

[Võ Thuật] : lv2

[Hồi MP – Trung Cấp] : Lv5

[Hồi HP – Cao Cấp] : lv2

[Câu Thông Nguyên Tố – Trung Cấp] : lv5

[Khống Chế Ma Lực – Sơ Cấp] : lv2

[Điều Khiển Ma Lực – Sơ Cấp] : lv2

Skills Kháng :

[Kháng Sát Thương Vật Lý – Sơ Cấp] : lv3

[Kháng Hắc Ám – Cao Cấp] : lv5

[Kháng Ăn Mòn – Trung Cấp] : lv5

[Kháng Độc – Trung Cấp] : lv5

[Kháng Nguyền Rủa – Trung Cấp] : lv5

[Kháng Sát Thương Thuộc Tính Băng – Sơ Cấp] : lv9

[Kháng Sát Thương Thuộc Tính Lôi – Sơ Cấp] : lv9

[Sát Thương Thuộc Tính Thánh – Cao Cấp] : lv 2

Skills Chủ Động :

[Song Kiếm Kĩ – Trung Cấp] : lv5

[Quyền Pháp -Sơ Cấp] : lv5

[Lôi Ma Pháp – Trung Cấp] : lv4

[Băng Ma Pháp – Trung Cấp] : lv7

[Thánh Ma Pháp – Trung Cấp] : lv7

[Ma Pháp Cường Hóa – Sơ Cấp] : lv2

[Ma Pháp Phục Hồi – Sơ Cấp] : lv2

[Ngự Thú Thuật] : lv3

Mô Tả : Con gái duy nhất của Công Tước Lancelot – người đứng đầu tại nhiệm dòng dõi Hậu Duệ Kiếm Thánh Lancelot. Từ nhỏ đã là một thiên tài Kiếm Thuật và Ma Pháp, sở hữu Thánh Kiếm Song Sinh Frozen-Rosa do ông tổ dòng họ Lancelot – Kiếm Thánh Lancelot – 1 trong 12 Kị Sĩ Bàn Tròn và đồng thời là 1 trong 12 Kiếm Thánh lập quốc của Hùng Sư Đại Đế Quốc – Camelot để lại. Có hôn ước với Đệ Nhất Hoàng Tử của Đế Quốc Camelot – Gilgamesh Pendragon nên được ban tặng danh hiệu Đệ Nhất Công Nương. Trốn nhà đi chơi và hiện tại đang làm Mạo Hiểm Giả.

Không hiện chỉ số à. Chắc là do tôi và cô nhóc này không phải cùng một tổ đội nên sẽ không hiển thị chỉ số thì phải. Nhưng thôi kệ, hiển thị Skills của người lạ như thế này cũng rất là cheat rồi.

Chà, có tới tận 4 Class Chức Nghiệp, nhiều hơn cả mẹ của tôi nữa. Mặc dầu rằng cả 4 Class này thì ngoài Thánh Kị Sĩ có phân cấp là Thánh Cấp có thể so kèo thì còn lại đều có phân cấp thấp hơn. Tổng số level của nhóc này tầm 149, khá ấn tượng so với tuổi của cô nhóc này. Xem ra ngoại trừ việc cô nhóc rất xinh đẹp thì đây là một trong những lí do khiến tên cướp Thủ Lĩnh đối xử khác biệt với cô nhóc này.

Do hiện tại tôi vẫn chưa thể dùng được Ma Thuật Hồi Phục nên đành phải dùng cách cổ xưa nhất là bó thuốc cho cô nhóc này.

Mà muốn bó thuốc thì phải … ehehe, phải lột đồ ra mới bó thuốc được chứ đúng không! Cái phần này rất là quan trọng nha, phải làm từ từ nếu không lỡ tay làm đau khiến cô nhóc này tỉnh lại thì có mà ăn khổ. Tôi còn phát hiện ra quai hàm của cô nhóc này có lẽ đã lệch vị trí do trật khớp nên tôi nhẹ nhàng chỉnh nó lại.

Khi tôi bắt tay vào việc thì phát hiện ra một vấn đề quan trọng. Đó là do các vết thương của cô nhóc này hiện đang trong quá trình đóng vảy khiến những mảnh vải của quần áo dính vào vết thương, muốn lột được bộ đồ của cô nhóc này ra thì phải cắt bộ đồ ra mới được.

Thế là tôi buộc lòng phải lấy con dao ra mà ngồi tỉ mỉ cắt chỗ quần áo dính máu ra, tránh đ-ng vào chỗ vết thương.

Sau gần 15 phút chật vật với mớ quần áo kị sĩ, có thể do chất vải khá tốt mà việc cắt bỏ cũng khó khăn (thật tình là do ngó cái khác mà không tập trung được).

Bây giờ thì cô nhóc hoàn toàn chả còn mảnh vải nào để che thân cả. Nude vì môi trường cũng tốt chứ nhỉ.

Công nhận đúng là tiểu thư quí tộc, da dẻ mịn màng thật.

Còn nhỏ nhưng nhóc này đã phát dục khá tốt. Điện nước đầy đủ, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần thon thì thon. Hai ‘cái bánh bao nhỏ’ mới lớn đang được ‘hô hấp trực tiếp’ với không khí. Hai cái ‘trái cherry nho nhỏ’ màu hồng hồng xinh xinh do tiếp xúc với không khí nên đã cương lên.

Ngó xuống một tí thì là vùng bụng phẳng lì, lỗ rốn khêu gợi, vòng eo thon thon kiểu mấy cô nàng siêu mẫu áo tắm. Cái eo này mà đem cho đi thi múa Belly Dance thì đảm bảo ẵm giải nhất.

Dưới nữa thì … à, nói sao nhỉ.

Giữa hai cặp đùi thon là cái vùng ‘Thánh Địa’. Do cũng đã đến tuổi dậy thì nên chỗ đó cũng đã xuất hiện ít lông mao nho nhỏ màu vàng. Không rậm nhưng cũng khiến người ta phún máu mũi aaa.

Quay đi chỗ khác gấp, kẻo thú tính nó trỗi dậy lại không kềm chế được. Cái thân xác này chỉ mới 7 tuổi thôi, vẫn chưa phát dục nêm cũng chả sơ múi được gì đâu, chỉ tổ bức rức khó chịu hơn thôi.

“Nói vậy là nếu anh mà đủ tuổi dậy thì rồi thì anh sẽ không ngần ngại làm cầm thú à Kai ??? Hửm, nói em nghe xem nào ?!?”

Mèn đét ơi, cái âm thanh khiến người ta lạnh gáy, sởn gai óc này từ đâu ra vại. Đừng hù bóe nga~, bóe sợ lắm a~.

“Anh không nghiêm túc là em sẽ xử anh đấy Kai.”

Chà, xem ra cô nàng Deva đã nổi nóng rồi. Nghiêm túc thôi nào.

Ngay khi tôi vừa tập trung chuẩn bị bắt tay vào việc chăm sóc vết thương cho cô nhóc này thì lại nghe được một tiếng cười nghe có vẻ dâm ô và bỉ ổi vang lên ngay trong tâm thức của bản thân.

Khỏi cần nói cũng biết là ai.

Còn ai trồng khoai đất này, ngoài lão Thần Hắc Ám dâm dê kia ra thì chả ai có đủ tư cách ứng viên cho cái giọng cười như mụ phù thủy của lão cả.

“Này, bớt cái giọng cười khiến ai cũng ghét đó đi.”

“Mi cấm được ta à, miệng ta thì ta cười chớ. Mà này, công nhận con bé này tươi ngon mọng nước nhỉ. Có dự định ‘hốt’ luôn em nó không ? Nếu ngươi không muốn thì cứ hốt về rồi cho ta đi, coi như là vật tế. Ế hế hế.”

“Này này, lão bớt khùng bớt điên đi. Cô nhóc này thân phận không đơn giản đâu. Với lại lão làm gì có cơ thể mà đòi gái chứ hả ?”

“Mi chả hiểu gì cả. Loli là để ngắm chứ không phải để ‘xoạc’. Các loli cần được nâng trong bàn tay để mà thương yêu. Vì thế đừng bao giờ hỏi ta có cơ thể hay không, chỉ cần gái đẹp là ta thích hết, bất chấp cái việc không có cơ thể chỉ là chuyện nhỏ.”

“Lão nói vậy là tôi nghi cái động cơ đi tìm chị gái của lão quá. Đừng nói là lão yêu chị sinh đôi của mình nhé !”

“Hố hố, tình yêu cấm kị là tình yêu kích thích nhất nha.”

Lạy Tổ Long, tôi thua thằng bệnh hoạn này rồi.

Khi tôi đang băng bó cho cô khóc này đc khoảng một nửa thì cô nhóc có dấu hiệu tỉnh lại.

“Ưmmm~~

Nàng kị sĩ loli cựa mình rồi mở mắt ra, có vẻ vẫn còn ngái ngủ nên khá là mơ màng, nhìn như một chú mèo nhỏ.

Sau khi ngơ ngác một hồi, cô nàng phát hiện bản thân không còn bị treo trên khung gỗ nữa và phát hiện một thằng mặt đồ đen che kín từ đầu tới chân siêu khả nghi đang lúi húi làm hành động gì đó cũng khả nghi không kém trên cơ thể bản thân, cộng thêm một phát hiện động trời nữa là hiện tại bản thân cô nhóc không có lấy một mảnh vải che thân.

Kết quả là sau một tiếng hét có uy lực gấp 3 lần Long Hống với âm vực vài trăm ngàn đề-xi-ben, cô nhóc đã cho thằng biến thái khả nghi là tôi đây ăn một quả tát khiến tôi xém tí nữa là thấy sông Hoàng Tuyền và Quỷ Môn Quan.

“Đồ khốn, ngươi định làm gì ta !”

Khi tôi lấy lại được ý thức sau vài giây ‘hồn lìa khỏi xác’, tôi thấy cô nhóc này đang cuộn tròn cơ thể lại, mắt mũi đỏ hoe rơm rớm nước cố gắng lấy tay che chắn những phần bại lộ của cơ thể nhưng thất bại. Nhìn cứ như một con thú nhỏ đang cố bảo vệ bản thân trong bất lực. Cái cảnh này khiến máu S của tôi nó trỗi dậy mãnh liệt aaa~.

“Này này, bình tĩnh lại nào …! Tôi chả làm gì cô cả !!”(lời nói dối dở tệ nhất thế giới)

“Hức hức hức !!! Ngươi nói dối ! Hức! Ngươi lột hết đồ của ta rồi ngươi sàm sỡ ta như thế mà ngươi nói là không làm gì. Thân thể ta bị ngươi thấy hết rồi, bị ngươi làm bẩn rồi ! Thế này làm sao mà ta lấy chồng được nữa cơ chứ !!! Hức”

“Ây zạ mẹ trẻ ơi, oan uổng quá. Cô bị thương nặng vậy, tôi chỉ băng bó vết thương cho cô thôi mà!”

“Băng bó vết thương mà cần phải lột hết quần áo như thế à ! Ta không tin. Ngươi chắc chắn là đồng bọn của bọn cướp. Cha ta mà biết chuyện chắc chắc sẽ giết ngươi.”

“Tôi không phải đồng bọn của bọn cướp đâu, thật đấy! Không tin thì khi cô khỏe cô có thể hỏi những người phụ nữ vừa được giải cứu.”

“Cho dù ngươi không phải đồng bọn của bọn cướp thì cũng chẳng ai lại đi tin tưởng một tên khả nghi trùm đen kín mít như ngươi cả. Chưa kể ngươi đã thấy hết cơ thể ta rồi, làm sao mà sau này ta lấy chồng được đây!! Hic hic!!!”

Zòi, lại cái điệp khúc khóc này nữa zòi.

Cuối cùng, vì để cho cô bé bớt khóc, tôi đành phải lột cái khăn che mặt ra để cô nhóc này không nhận định tôi thành người xấu.

Có vẻ như đã có hiệu quả.

Ngay khi tôi vừa tháo khăn đen che mặt ra thì cô nhóc này ngơ ngác nhìn tôi trân trân một hồi, sau đó là đỏ mặt quay đầu đi.

Sau vài phút im lặng, cô nàng kị sĩ loli yêu cầu tôi tiếp tục băng bó vết thương cho cô ấy.

Trong quá trình chăm sóc vết thương, tôi cũng đã lân la dò hỏi chuyện về cô nhóc và thu được vài thông tin khá là hay ho, cộng thêm phần mô tả của |Hệ Thống|, cơ bản thì cô nhóc này đang cố giấu thân phận quí tộc của bản thân, chỉ nói rằng muốn đi làm Mạo Hiểm Giả nên đã rời khỏi nhà và hiện tại cô nhóc này đang sử dụng tên giả là Mistia. Vì lí do đấy mà từ bây giờ tôi sẽ bơ cái tên thật của nhóc này mà gọi cô ấy là Mistia.

Tổng hợp tất cả thông tin tạp nham lại, tôi có thể xác nhận cô nhóc loli ngồi trước mắt tôi đây chính là Nữ Hoàng của Đế Quốc Camelot trong một tương lai không xa.

————–Artoria – Mistia—————

Thật là xui xẻo quá đi.

Sau khi nghe được hôn ước của mình và Đệ Nhất Hoàng Tử, điều đầu tiên mình xuy nghĩ là mình muốn phản đối việc này.

Mình và Đại Hoàng Tử từ bé đã tiếp xúc rất nhiều, đối với mình, Điện Hạ chỉ như một người anh, một đứa trẻ chơi chung, tình cảm của mình đối với Điện Hạ chỉ là cảm giác ngưỡng mộ, như một đứa trẻ chạy theo sau anh của nó. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng lớn lên mình sẽ lấy ngài ấy.

Sau này, khi cả hai lớn lên thêm một chút thì cảm giác ấy cứ phai nhạt dần đi do Đại Hoàng Tử bắt đầu phải bận rộn với việc học, những công việc thức tập quản lí cả một quốc gia con mình phải tập trung cho việc học lễ nghi của Quí Tộc, các bài luyện tập Kiếm Thuật với các Sư Phụ, những bài học sách vở đầy khô khan. Điều đó khiến khoảng cách giữa mình và Điện Hạ càng ngày càng xa.

Dù rằng sau này có vài lần gặp mặt lại trong các lễ hội Hoàng Gia và nghe từ những người hầu gái trong dinh thự bàn tán về Điện Hạ rất nhiều, mình cũng công nhận là Điện Hạ lớn lên rất là đẹp trai, được rất nhiều quí cô và tiểu thư quí tộc yêu thích nhưng mình lại không thích ngài ấy cho lắm.

Đại Hoàng Tử năm nay đã 15 tuổi rồi, ngài ấy hiện đang học tại [Học Viện Ma Pháp và Kị Sĩ Hoàng Gia] và luôn là một trong những học sinh xuất sắc nhất. Cha nói rằng chỉ có Đại Hoàng Tử mới xứng đôi với mình, chỉ có Đại Hoàng Tử mới có thể che chở mình trong tương lai, chỉ có Đại Hoàng Tử mới ,… cha nói nhiều lắm. Nhưng không biết vì sao mình lại không thích những điều cha nói. Đó là lí do mình trốn nhà và theo chân đoàn thương buôn trốn ra ngoài, đi đến một quốc gia xa xôi để tránh sự truy bắt của gia đình và để thực hiện ước mơ làm Mạo Hiểm Giả của mình.

Và rồi mình gặp cậu ấy.

Trong một lần làm nhiệm vụ hộ tống một đoàn thương buôn, thực hiện nhiệm vụ chung lần này ngoài những Mạo Hiểm Giả Tân Binh hạng F đi theo để lấy kinh nghiệm thì còn có một Đoàn Đội hạng E. Họ ít nhiều cũng có kinh nghiệm trong việc hộ tống và sẽ chỉ dạy cho những Tân Binh về nhiều loại kinh nghiệm của Mạo Hiểm Giả và cách xử lí những tình huống nguy hiểm.

Đoàn thương buôn này chỉ là một đoàn thương buôn nhỏ mang theo vải thô và hương liệu đi từ Thị Trấn Urul sang Thị Trấn Askan cách 10 ngày đường. Muốn đến Askan, phải băng qua một khu rừng rộng lớn, tiếp đó phải vượt qua một hẻm núi dài hẹp có chiều dài 3km mới tới nơi.

Do trong đoàn số lượng phụ nữ rất ít, ngoại trừ mình thì chỉ có chị Stella Thợ May và chị Mirin là một Mạo Hiểm Giả cấp E.

Phân cấp của Hội Mạo Hiểm Giả cũng rất đơn giản. Nếu tổng số level của tất cả các Class Chức Nghiệp là từ 100 trở xuống thì được xếp vào Mạo Hiểm Giả hạng F. Từ 100 cho đến 200 và có đủ cống hiến thì được xem xét thi lên hạng E. Từ 200 – 300 thì được thi lên hạng D và từ 300 – 400 thì là tiêu chuẩn tối thiểu để lên hạng C.

Chị Mirin là một Mạo Hiểm Giả có Class Chức Nghiệp là Đạo Tặc level 167 và chị ấy cũng đã đủ điểm cống hiến để lên hạng E. Còn mình, tuy rằng tổng level đã đủ để lên hạng E nhưng do mình mới đăng kí làm Mạo Hiểm Giả nên vẫn chưa được xem xét cho phép thi lên hạng E và tiếp tục ở lại hạng F.

Do chỉ có 3 người phụ nữ trong cùng đoàn toàn đàn ông nên bọn mình rất quan tâm và chăm sóc lẫn nhau. Mà nói vậy chứ mọi người trong đoàn ai cũng vui vẻ và quan tâm đến mình nên chuyến này thật sự rất là thoải mái.

Cả một chặn đường dài phải căng dây thần kinh đề phòng có chuyện bất trắc xảy ra nên khi qua hết hẻm núi – khu vực được xem là có nguy cơ bị mai phục và tấn công cao nhất thì tinh thần mọi người mới được phép thả lỏng một chút. Lúc này, do trời còn sớm nên mọi người bắt đầu thả chậm lại để thả lỏng nhưng vẫn không quên cảnh giác để tránh bị phục kích.

Khi chỉ còn cách 5km nữa là đến được Askan thì đoàn hộ tống bất ngờ bị tập kích.

Một loạt những mũi tên tẩm thuốc độc, thuốc gây tê bắn ra từ khu rừng hai bên đường và xối xả như mưa. Đoàn người đi tiên phong đã bất ngờ trúng tên mà ngã xuống.

Sau đó thì mọi người phát hiện đằng sau xuất hiện rất nhiều kẻ đang cưỡi ngựa có gương mặt bặm trợn và giọng cười khả ố.

Không còn nghi gờ gì nữa, bọn chúng là một toán cướp được huấn luyện bài bản.

Cả đoàn hộ tống bị tấn công từ cả hai phía, đằng trước và cả đằng sau. Cộng thêm việc phục kích đã khiến một lượng lớn các Mạo Hiểm Giả kì cựu mất đi sức chiến đấu nên những người còn lại là vài người trong đoàn buôn, những Mạo Hiểm Giả Tân Binh, một vài Mạo Hiểm Giả hạng E may mắn sống sót qua đợt tập kích đang cố gắng chống trả lại bọn cướp trong vô vọng.

Chị Mirin là một trong những người may mắn còn giữ được khả năng chiến đấu đã cố gắng tiêu diệt bọn cướp và bảo vệ mình cùng với chị Stella. Nhưng do Class của chị ấy là Đạo Tặc không thiên về chiến đấu nên chị ấy rất là chật vật.

Nếu xét về level và Class thì mình hoàn toàn có ưu thế vượt trội hơn nhưng bọn cướp lại đông hơn và có kinh nghiệm chiến đấu lão luyện hơn, ngoài ra thì bọn chúng còn biết sử dụng chiến thuật đồng đội và xa luân chiến để bào mòn sức lực của mình. Nhưng nhờ vào hai thanh Thánh Khí của cụ tổ để lại, mình mới có cơ may cầm cự được lâu trong trận hỗn chiến này.

Cứ nghĩ đến ánh mắt dâm dục của bọn chúng ngó lên cơ thể mình là mình lại cảm thấy buồn nôn và chán ghét. Đúng là một lũ khó ưa, cặn bã, chết hết đi cho thiên hạ thái bình, cho bầu không khí nó sạch sẽ.

Nhưng tất cả đã xụp đổ khi mình nghe thấy tiếng thét của chị Mirin.

Khi mình nhìn về phía tiếng thét thì một việc khiến mình bàng hoàng.

Một tên đàn ông to con lực lưỡng đang ngồi trên một con gấu lớn, tay cầm một thanh đại kiếm vác trên vai và tay còn lại đang nắm lấy cổ chị Mirin. Hắn nhìn về phía mình và nở một nụ cười rất đê tiện. Nụ cười ấy khiến mình có cảm giác bản thân là một con mồi thơm ngon bị một con rắn độc nhìn chằm chằm rất khó chịu.

Hắn chính là Thủ Lĩnh của bọn cướp.

Hắn ném chị Mirin như một đống giẻ rách và chị ấy lăn đến dưới chân mình. Mình cố gắng lay chị ấy tỉnh nhưng do vết thương quá nặng, chị Mirin chỉ kịp thì thào rằng mình phải trốn đi thì bất tỉnh.

Tên cướp Thủ Lĩnh nói nếu mình đánh trúng hắn thì hắn sẽ thả mình và mọi người đi. Tất nhiên là mình không tin điều đấy. Mình cần tìm cách chạy thoát đến thị trấn Askan và nhờ người bên Hội Mạo Hiểm Giả tại đó cử người đến giải cứu mọi người.

Giả vờ như đồng ý với tên Thủ Lĩnh, mình lao vào tấn công hắn tới tấp.

Tung ra toàn bộ phép thuật, kĩ năng, không giả lại một chút gì. Nếu mình chần chừ thì cái kết sẽ là thất bại của mình.

Tiếp đó, lợi dụng tên Thủ Lĩnh sơ hở, mình dùng phép thuật hệ Thánh để tạo ta một luồng sáng cực mạnh làm chói mắt hắn và thừa cơ hội này chạy trốn.

Nhưng tất cả dự tính của mình đã xụp đổ.

Khi mình vừa chạy vào rừng được chừng 5 phút thì một con chim khổng lồ từ trời lao xuống và quắp mình lên không trung. Sau đó mặc cho mình giãy giụa thế nào thì cặp vuốt của nó vẫn không thả ra và nó đem mình về trước mặt tên Thủ Lĩnh. Một nỗi tuyệt vọng đã xuất hiện trong trái tim mình.

Bọn cướp trở về trong huy hoàng, bỏ lại đằng sau là xác chết của tất cả các thành viên đoàn hộ tống ngoại trừ mình, chị Mirin, chị Stella và ông Ronan – ông chủ đoàn buôn, người chủ thuê chúng tôi hộ tống – bị bọn cướp mang theo về sào huyệt cùng với chỗ hàng hóa cướp bóc được.

Chị Mirin và chị Stella thì bị một tên trong số những tên cướp có vẻ như là thuộc nhóm lãnh đạo mang đi. Còn mình thì bị tên Thủ Lĩnh giữ lại chỗ hắn.

Hắn bắt mình phục tùng hắn, quỳ mọp cầu xin hắn nhưng bất thành nên đem mình treo lên khung gỗ trong hầm ngục nơi giam giữ ngài Ronan. Hắn còn ra lệnh cho đám thuộc hạ lấy roi quất mình và khi mình đau đến bất tỉnh thì lấy nước muối loãng tạt lên vết thương. Hắn không cho đám thuộc hạ chạm vào người mình vì hắn nói mình là của hắn.

Thật sự, lúc ấy mình đã rất tuyệt vọng. Mình chỉ muốn chết quách cho rồi, tránh việc bị bọn cướp này làm nhục. Nhưng tên Thủ Lĩnh đã phát hiện ra ý nghĩ này trong đầu mình nên đã bẻ trật khớp hàm của mình để mình không cắn lưỡi.

Thế là đã gần hai ngày không một miếng cơm miếng nước nào vào bụng, cộng thêm vết thương do những đòn roi của bọn cướp gây ra khiến cơ thể mình mệt lã và bấy tỉnh đi lúc nào không hay.

Trong giấc mơ, mình thấy cơ thể nhẹ bỗng, và một hình bóng mờ ảo của một chàng trai đã đến cứu mình.

Không biết giấc mơ có thật hay không nhưng mình thấy rất ấm áp. Mình đã yên tâm ngủ quên trên tấm lưng ấy một cách hạnh phúc, quên đi tình trạng hiện tại của bản thân.

Trong giấc mơ, mình cảm thấy những vết thương bắt đầu không còn đau đớn nữa mà thay vào đó là một cảm giác rất dễ chịu.

Khi đấy mình mở mắt ra.

Thứ mình thấy đầu tiên là một người mặc trang phục đen kín bưng từ đầu tới chân. Trên mặt còn che một cái mặt nạ quỷ nhe nanh màu đỏ như máu.

Trước đây, khi còn nhỏ mình đã thấy phụ thân gặp một người cũng ăn mặc như thế này trong thư phòng làm việc của người.

Sau này mình mới biết rằng những người này là các Sát Thủ thuộc một Class Chức Danh hiếm tên là Ninja – Nhẫn Giả.

Do mới tỉnh ngủ nên mình còn khá bất ngờ. Anh ta đang lúi húi cái gì đó trên người mình, khi phát hiện mình tỉnh lại thì ngó mình trân trân. Lúc ấy, ấn tượng đầu tiên là tròng mắt đỏ như máu của cậu ấy. Nó trong suốt và lấp lánh như một viên ruby tinh khiết.

Lúc này một cơn gió thổi qua khiến mình cảm thấy lạnh và cũng làm mình phát hiện bản thân đang khỏa thân hoàn toàn trước mặt người lạ.

Trong cơn hoảng loạn, mình đã tát cho cái tên biến thái dám lột đồ mình ra để xàm sỡ văng thẳng vô tường. Thật sự lúc đó mình đã rất bối rối nên không nhận ra cậu ấy đang chăm sóc vết thương cho mình.

Sau đó thì mình khóc một mạch và cậu ấy phải dỗ mình nín. Người ta đã cứu mình, còn mình lại nghi ngờ người ta rồi còn cho người ta ăn tát, xong lại còn khóc trước mặt một người lạ nữa, xấu hổ gì đâu.

Khi mình nói mình không tin tưởng cậu ấy thì cậu ta quyết định gỡ mặt nạ ra.

Nói sao nhỉ…! Một chàng trai có gương mặt xinh xắn dễ khiến người khác nhầm lẫn thành con gái, nếu mà cậu ấy không nói rõ ngay từ đầu có khi mình nhầm thành nữ thật.

Sau đó thì mình quyết định để cậu ấy tiếp tục chăm sóc vết thương của mình. Trong lúc cậu ấy làm việc, mình đã cố ý nói chuyện với cậu ấy và biết được cậu ấy tên là Kai, một Mạo Hiểm Giả (khúc này thằng Kai nó bịa đấy). Nhà cậu ấy tại một ngôi làng gần thị trấn nên bọn cướp ở đây sẽ gây hại cho làng của cậu nên cậu đã đến đây để tiêu diệt chúng. Công nhận cậu ấy giỏi thật. Nhưng Kai đã nói rằng cậu ấy thắng là do cậu ấy dùng mê dược để làm bọn cáo suy yếu rồi mới tiêu diệt bọn chúng. Tuy dùng thuốc mê có vẻ không phù hợp với một lí tưởng hiệp sĩ cho lắm nhưng mình từng nghe những Mạo Hiểm Giả kì cựu nói rằng trong những chuyến phiêu lưu, mạng sống là quan trọng nhất, không cần biết làm thế nào, miễn là sống sót là được, không quan hệ hèn hạ hay không, miễn là đừng phản bội bạn bè là được.

Về phần mình thì mình đã sử dụng tên giả là Mistia và cũng là một Mạo Hiểm Giả Tân Binh, che giấu đi thân phận Tiểu Thư Quí Tộc của bản thân.

Mình còn được gặp lại chị Mirin và chị Stella. Cả hai người đều không gặp vấn đề gì, chỉ là bị bỏ đói và nhốt lại trong cũi mà thôi. (Cũi ở đây không phải là thanh củi để đốt mà là cái l-ng hình lập phương bự dùng để nhốt thú ấy)

Kai nói cậu ấy muốn đưa những người phụ nữ về thị trấn. Mọi người đều đồng ý. Còn mình do bị thương khá nặng nên Kai đã làm một cái cáng gỗ để mọi người khiên mình đi. Kai còn trưng dụng chỗ ngựa của bọn cướp để làm thành một chiếc xe kéo đơn giản để chở mọi người về thị trấn.

Cả Kai và chị Mirin đều nói mình bị thương khá nặng nên yêu cầu mình nghỉ ngơi cho đến khi tới thị trấn, Kai còn trả lại hai thanh Thánh Kiếm cho mình. May mắn thật, cứ nghĩ đã mất nó rồi.

Sau khi đoàn xe đi ra khỏi pháo đài của bọn cướp, mình nhìn lại nó lần cuối, nơi mà mình lần đầu tiên thất bại trong cuộc đời, đã cho mình một bài học quí giá và cũng là nơi đầu tiên mình gặp được cậu ấy, người là mối tình đầu của mình và sau này cũng sẽ trở thành kẻ thù của mình trên chiến trường trong tương lai .

Những việc của quá khứ thì cứ để nó trôi đi, những việc của tương lai thì mình không quan tâm, nó tới thì cứ tới. Với danh dự của một hiệp sĩ, mình sẽ đương đầu với nó. Nếu có khó khăn nào cản đường bạn, bạn chỉ cần đập nát nó và tiến lên.

Bây giờ mình sẽ nghe lời chị Mirin, làm một giấc thật ngon để có sức mà đón nhận những điều sẽ diễn ra trong tương lai.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN